Chạm để tắt
Chạm để tắt

SA VÀO BÙN LẦY - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:47:49
Lượt xem: 848

Những lần cuối cùng khi anh ta pha sữa thành công, thậm chí anh ta còn muốn mang ngay sữa mới pha xuống dưới khu chung cư để tìm một đứa trẻ thử cho uống.

 

Tôi đánh dấu xong việc đầu tiên trong danh sách.

 

Việc thứ hai.

 

Trong bếp, tôi phụ trách chuẩn bị nguyên liệu, còn Trần Ngộ là bếp trưởng.

 

Nhưng hôm nay tôi chuẩn bị thêm một ít nguyên liệu nhỏ.

 

Trần Ngộ không hiểu tại sao.

 

Tôi nói, “Em bé lớn hơn một chút rồi, có thể bắt đầu cho bé ăn thức ăn dặm.”

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Trần Ngộ vội vàng lấy điện thoại ra, lên mạng tìm ngay công thức nấu ăn dặm cho bé.

 

Trần Ngộ biết nấu ăn, nên chỉ cần thử vài lần, anh ta đã thành thạo việc này, không gặp khó khăn gì khi nấu thức ăn dặm cho bé.

 

Thậm chí, mỗi ngày anh ta còn đổi món, kết hợp các loại trái cây, cơm, rau, thịt một cách hài hòa.

 

Tôi đánh dấu xong việc thứ hai trong danh sách.

 

Việc thứ ba.

 

Khi Trần Ngộ chuẩn bị tan làm, tôi gọi điện bảo anh ta mua một ít thanh chắn giường và thảm tập bò cho bé.

 

Tôi nói với anh ta, “Nhà cần dọn một góc riêng để cho bé chơi.”

 

Anh ta vui vẻ đồng ý.

 

Gần đây, Trần Ngộ dường như rất thích thú với vai trò làm bố.

 

Giống như mở hộp quà bất ngờ vậy, mỗi ngày anh ta đều háo hức chờ đợi nhiệm vụ mới mà tôi giao cho anh ta với tư cách là người bố mới tập sự.

 

Khi anh ta chọn thanh chắn và thảm tập bò, anh ta không ngừng gọi video cho tôi, cẩn thận hỏi người bán hàng về chất liệu như thể đang phân tích một vụ án.

 

Anh ta chọn rất lâu, rất lâu, đến khi trung tâm thương mại đóng cửa, khi về đến nhà đã hơn 10 giờ tối.

 

Anh ta hớn hở, không hề cảm thấy mệt, bắt đầu dọn dẹp một góc phòng khách, lập tức lắp thanh chắn và trải thảm tập bò.

 

“Sau này để bé chơi ở đây.”

 

Trần Ngộ ôm tôi từ phía sau, giọng anh ta đầy phấn khởi khi chỉ vào góc nhỏ dành cho em bé.

 

Tôi đánh dấu xong việc thứ ba trong danh sách.

 

Việc thứ tư.

 

Tôi bảo Trần Ngộ đi tìm trường mẫu giáo, anh ta đã xem qua các mức giá khác nhau, cuối cùng chọn một trường song ngữ có học phí hơn 40 triệu đồng một kỳ.

 

Tôi nói quá đắt.

 

Trần Ngộ nói, “Không sao, con mình không thể thua ngay từ vạch xuất phát.”

 

Sau đó anh ta tự mình đi xem cặp sách nhỏ cho trẻ con, mua mỗi loại bốn cái cho cả nam và nữ.

 

“Không biết sau này là con trai hay con gái, nên anh mua mấy cái, sau này thay nhau dùng.”

 

Tôi cười đồng ý, rồi xếp những chiếc cặp vào phòng trẻ con.

 

Tôi đánh dấu xong việc thứ tư trong danh sách.

 

Việc thứ năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sa-vao-bun-lay/chuong-9.html.]

 

Trần Ngộ đi xem trường tiểu học.

 

Việc thứ sáu.

 

Trần Ngộ đi xem trường trung học.

 

Việc thứ bảy.

 

Tôi và Trần Ngộ bàn về các lớp học thêm, nếu là con trai thì cho học cờ vây và taekwondo, nếu là con gái thì học piano và múa.

 

Ngày hôm sau, Trần Ngộ tự thay đổi quyết định, “Đó chỉ là những gợi ý của chúng ta thôi, nếu con có sở thích riêng, chúng ta phải tôn trọng.”

 

...

 

Tôi đánh dấu xong việc thứ bảy trong danh sách.

 

Việc thứ tám.

 

Việc thứ chín.

 

Việc thứ mười.

 

...

 

Việc thứ mười sáu.

 

Việc này không hẳn là một nhiệm vụ.

 

Mà là một câu hỏi.

 

11

 

Tôi hỏi anh ta, “Trần Ngộ, nếu đó là con gái, anh muốn con lấy người như thế nào?”

 

Trần Ngộ không do dự, “Con có thể cả đời không cần lấy chồng.”

 

Tôi im lặng nhìn anh ta.

 

Anh ta đầu hàng, nghiêm túc nói, “Dĩ nhiên là một người yêu thương con hết lòng, chăm sóc con, bao dung cho con, không để con phải chịu khổ hay chịu ấm ức.”

 

“Nếu người đó trong lòng còn có người khác thì sao?”

 

“Ly hôn, anh sẽ tự mình giúp con gái làm thủ tục ly hôn, để hắn ta mất cả người lẫn của.”

 

“Nếu con gái anh đã mang thai thì sao?”

 

“Không cần bàn cãi, phải bỏ thai. Đây là trách nhiệm với bản thân con gái và cả đứa trẻ. Bỏ thai và ly hôn là cách xử lý hợp lý nhất.”

 

Tôi gật đầu tán thành, “Anh nói đúng.”

 

Trần Ngộ bế tôi lên, “Tiểu Nhiễm, bao giờ thì con của chúng ta sẽ đến?”

 

Anh ta dường như rất khao khát có con với tôi.

 

Anh ta dường như rất muốn cùng tôi xây dựng một gia đình tốt đẹp.

 

Nhưng...

 

Anh ta vừa muốn cái này, lại muốn cái kia, còn muốn cả cái khác nữa.

 

Anh ta vừa cần cái này, lại cần cái kia, còn cần cả cái khác nữa.

 

Trần Ngộ ngủ thiếp đi bên cạnh tôi.

Loading...