QUÁ TIỀN XUYÊN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-07 13:03:46
Lượt xem: 2,725

02

Bùi Tể tướng thuận theo ánh nhìn của đích tỷ nhìn về phía ta, lập tức nhíu mày.

"Nói bậy!"

"Sao con nói bậy được, chẳng lẽ nó không phải là 'muội muội' của con sao? Bao nhiêu năm qua nó ăn của phủ, dùng của phủ, bây giờ là lúc nó phải hồi báo rồi!"

Đích tỷ lời lẽ gay gắt, oán hận nhìn ta.

Ngay từ đầu, nàng ta đã không thích ta.

Bởi vì ta đã chiếm mất tình yêu của cha mẹ nàng ta.

Nhưng ta cũng không muốn thế.

Ta muốn nói với đích tỷ rằng, ta vốn cũng có một gia đình.

Dù nghèo khó, nhưng cha ta là người chăm ngựa giỏi nhất trong phủ Tể tướng

Mẹ ta thêu thùa rất khéo, những lúc rảnh rỗi bà đều sẽ thêu khăn tay để kiếm thêm thu nhập.

Đệ đệ ta vừa sinh ra đã biết cười, cha đặt tên nó là "Tráng Tráng", mong rằng nó sẽ lớn lên khỏe mạnh.

Cha nói, đợi chuyến đi này về, cha sẽ mang cho ta những món đồ chơi kỳ lạ.

Mẹ nói, đợi ta mua trứng về, sẽ nấu món trứng thật ngon cho ta ăn.

Nhưng sau đó, cha không trở về như đã hứa.

Ta cũng không được ăn món trứng mẹ nấu nữa.

Căn nhà ấy sẽ không bao giờ còn tiếng cười ngây thơ của em trai ta nữa.

Mọi người đều im lặng, chỉ nghe thấy tiếng khóc thút thít của đích tỷ.

Không phải nàng ta không muốn chăm sóc Hoàng hậu.

Mà mọi người đều biết rõ, Hoàng hậu mượn danh nghĩa chăm sóc bệnh để chọn người kế vị.

Làm kế hậu sẽ vô cùng vinh quang.

Nhưng vấn đề ở chỗ Hoàng thượng và Hoàng hậu là phu thê từ thời trẻ, tình cảm rất sâu đậm.

Hoàng hậu sinh con ở tuổi trung niên, cơ thể bị tổn thương.

Thái tử còn nhỏ và yếu đuối, trong khi Hoàng hậu lại sắp qua đời.

Nói một câu lớn mật, sự sủng ái của hoàng đế cũng chỉ là thoáng qua.

Dù hoàng đế tình sâu nghĩa nặng, cũng không thể chống lại tam cung lục viện.

Trước khi Thái tử được sinh ra, hậu cung đã có ba vị hoàng tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/qua-tien-xuyen/chuong-2.html.]

Hiện nay, hoàng thượng đã qua năm mươi tuổi, trong khi ba vị hoàng tử đang độ tuổi thanh xuân.

Thái tử cô đơn, đối mặt với các huynh đệ khác mẫu thân, đương nhiên khó có thể chống lại.

Hoàng hậu không muốn tìm một nữ tử từ nhà ngoại.

Nhà ngoại của bà không có gì nổi bật, dù hoàng thượng có ý nâng đỡ, cũng không thể chịu nổi một đám ham ăn lười làm. 

Bất đắc dĩ, bà chỉ có thể chuyển sự chú ý đến các quý nữ trong kinh thành.

Bùi Tướng là quan văn đứng đầu đầu, nữ nhi trong nhà tự nhiên là lựa chọn hàng đầu được tiến cử vào cung.

Đích tỷ ta xinh đẹp, dung nhan nổi bật trong các quý nữ kinh thành.

Huống hồ, nhiều năm nay nàng ta còn được nuôi dưỡng trong nhung lụa.

Bùi Song, tính cách của nàng ta cũng như cái tên, kiêu ngạo như tuyết sương.

Người như nàng ta, sao cam tâm làm thiếp cho một hoàng đế lớn tuổi bằng cha mình.

Ta bước tới, nhẹ nhàng đỡ lấy Bùi phu nhân đang lặng lẽ lau nước mắt:

"Mẹ, con nguyện thay tỷ tỷ vào cung chăm bệnh."

Nghe vậy, Bùi phu nhân ngẩng đầu lên.

Giây tiếp theo, ta rơi vào vòng tay ấm áp: "Con của ta, làm sao ta có thể nỡ."

Một câu nói này, coi như đồng ý để ta thay đích tỷ vào cung chăm bệnh.

"Hoàng hậu chỉ yêu cầu quý nữ đủ tuổi vào cung chăm bệnh, không chỉ định ai, con chỉ nhỏ hơn tỷ tỷ nửa tuổi, cũng đủ tuổi rồi."

Ta vỗ nhẹ lưng phu nhân, nhìn Bùi Tể tướng: "Chẳng lẽ cha thiên vị, chỉ muốn tỷ tỷ xuất hiện trước mặt mọi người sao?"

Lời này có chút tinh nghịch, nhưng thực sự làm yên lòng Bùi Tể tướng và phu nhân.

Một lúc sau, Tể tướng quay mặt đi: "Đến cùng đều là ta nợ gia đình con."

Nô tì c.h.ế.t vì chủ, là vinh dự.

Bùi Tể tướng là quan lớn bậc nhị phẩm, đối đãi với một cô nhi như ta đã là hết mực nhân từ.

Dù thân thế của ta được Bùi Tể tướng giấu kín. Nhưng nếu điều tra kỹ và bị người khác lợi dụng, Bùi gia sẽ rơi vào thế bị động.

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Là gia chủ, Bùi Tể tướng không dám đánh cược.

Nhưng khi đối mặt với cô con gái mình nuông chiều mà lớn lên đang khóc lóc như vậy. Làm cha sao có thể không mềm lòng.

Thôi thì, để ta, một người ngoài, gánh vác tất cả vậy.

Bất luận làm Nhị tiểu thư Bùi gia hay là kế hậu đứng dưới một người mà trên vạn người.

Đối với ta đều đã là con đường tốt nhất.

Ta sao có thể thiệt thòi được.

Bình luận

8 bình luận

Loading...