QUÁ TIỀN XUYÊN - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-07-06 10:55:36
Lượt xem: 360

15

Mưa vẫn còn rơi.

Ta bước qua bậc cửa cao của cung điện, ngẩng đầu nhìn trời.

Dù trời còn mờ mịt, nhưng xa xa đã thấy le lói ánh sáng.

Hiền phi là một đối thủ tốt, bà ta có đủ kiên nhẫn.

Đáng tiếc, bà ta đã già, thời gian không còn nhiều.

Nên bà ta đánh liều, muốn g.i.ế.c ta.

Trong Tử Hà Cung, Thuận Đế đã chờ ta lâu.

Ngài trông có vẻ uể oải, lưng không thẳng như trước.

Lúc này, ta đột nhiên thấy khinh thường Thuận Đế.

Không thể phủ nhận, ngài là một hoàng đế tốt.

Nhưng đối với những người nữ nhân trong hậu cung, ngài quá do dự, yếu đuối.

Sau khi tiên hoàng hậu qua đời, có lẽ ngài đã nhận ra những việc Hiền phi làm.

Nhưng vì những chuyện đã qua, ngài cảm thấy có lỗi với Hiền phi.

Nên ngài chọn cách bao che.

Ngài nghĩ đó là bù đắp.

Sự bù đắp muộn màng này đã thay đổi bản chất.

Có lẽ đây chính là sự thật mà tiên hoàng hậu tìm đến ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/qua-tien-xuyen/chuong-15.html.]

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Người phụ nữ đó đã tuyệt vọng đến mức nào.

Ngay cả người nằm bên gối cũng không thể hoàn toàn tin tưởng.

"Ngươi đã biết rồi."

"Vâng."

Ta lấy ra tấu chương đã viết sẵn, dâng lên ngài.

"Xin Hoàng thượng, làm chủ cho tiên hoàng hậu."

Đại tỷ không đủ trọng lượng, thì ta sẽ đưa tiên hoàng hậu ra, chắc chắn ngài sẽ phải đối mặt với vấn đề này.

Thuận Đế mở tấu chương, một lúc sau mới nói: "Cả đời này, chung quy là trẫm có lỗi với bà ấy.

Ta đột nhiên thấy mệt mỏi, không muốn nhìn thấy vẻ mặt hối hận và bất lực của ông ấy.

Nhưng vẫn mở miệng quan tâm thực sự: "Hoàng thượng mệt cả ngày rồi, thần thiếp đã bảo người hầm tổ yến hạt sen, ngài nên ăn một chút."

Nghe vậy, Thuận Đế nhìn ta, một lúc sau mới nói: "Mới hai năm thôi, mà ngay cả ngươi cũng đã thay đổi."

Lần này, ta không tránh né, nhìn thẳng vào ánh mắt thăm dò của : "Nơi thâm cung này sâu lắm, có ai không thay đổi đâu?"

Thuận Đế thở dài: "Cô gái nhỏ cũng đã trưởng thành rồi."

Trước khi ngủ, Thuận Đế hỏi ta: "Cung này thật sự đáng sợ đến vậy sao? Khiến các ngươi đều thay đổi."

Ta trả lời lạc đề: "Không phải ai cũng may mắn như tiên hoàng hậu."

Dưới tình yêu mãnh liệt của đế vương, luôn có những vật hy sinh.

Đó là tâm tư thiếu nữ bị thời gian chôn vùi.

Nảy mầm, đ.â.m chồi, trở thành hận thù.

Đó là sự quyết tâm phá vỡ gông cùm, đạp lên tất cả của những kẻ mà lòng tham và hận thù đan xen.

Bình luận

8 bình luận

Loading...