Chạm để tắt
Chạm để tắt

QUẢ CHUA - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-25 15:56:01
Lượt xem: 1,227

Vào ngày kỷ niệm 5 năm ngày cưới, cô thư ký xinh đẹp của Bùi Sơ đột nhiên đến tìm tôi và nói:

 

"Em có thai rồi, chị nhường chỗ đi."

 

Nhìn gương mặt tự tin đầy đắc ý của cô ta, tôi chợt sững người. 

 

Năm 15 tuổi, tôi và Bùi Sơ quen biết nhau.  

 

Năm 18 tuổi, chúng tôi yêu nhau.  

 

Năm 20 tuổi, vì muốn ở bên nhau, chúng tôi đã chống đối lại bố mẹ.  

 

Năm 24 tuổi, chúng tôi kết hôn.  

 

Năm 26 tuổi, tôi sinh cho anh ấy một cô con gái mà anh hằng mơ ước.  

 

Bây giờ, mọi khó khăn đã qua.  

 

Nhưng đến năm 28 tuổi, anh lại ngoại tình.  

......

 

1

 

Khi cánh cửa bị gõ, tôi vừa mang bát canh nóng lên bàn. Đầu ngón tay vẫn còn rát vì nóng, tôi vô thức chạm vào dái tai rồi mở cửa. Bên ngoài là một khuôn mặt quen thuộc.

 

Cô gái trước mắt còn rất trẻ, xinh đẹp, biểu cảm kiêu ngạo và tự mãn. Cô ta gõ cửa, mỉm cười với tôi:

 

"Em có thể vào trong nói chuyện không, phu nhân Bùi?"

 

Tim tôi bỗng chùng xuống. Tôi biết người này, cô ấy là cô thư ký xinh đẹp mà Bùi Sơ đã thuê vài năm trước. 

 

Khi đó, tôi vừa sinh con gái, công ty lại đang trong giai đoạn phát triển, tiệc tùng nhiều. 

 

Anh ấy sợ tôi quá mệt, có người cũng khuyên rằng nếu phu nhân không có thời gian đi cùng, thì tổng giám đốc Bùi cần một trợ lý xinh đẹp và sắc sảo để làm mặt mũi cho công ty.

 

Tâm trí tôi trôi xa. 

 

Khi đó, Bùi Sơ ôm tôi, nhẹ nhàng chạm vào môi tôi. Anh âu yếm vuốt ve phần bụng vẫn chưa thon gọn của tôi, những nụ hôn thành kính lại rơi xuống:

 

"Niệm Niệm, chúng ta đã bên nhau bao nhiêu năm rồi, em còn không biết trái tim anh ở đâu sao?"

 

Anh làm nũng, cắn nhẹ môi tôi và thủ thỉ:

 

"Em vẫn không tin anh sao?"

 

Thế là tôi tin. 

 

Sau đó, khi con gái đầy tháng, cô thư ký xinh đẹp mà anh ấy luôn khen ngợi về khả năng làm việc đến tặng quà đầy tháng. 

 

Trong bữa tiệc, giữa dòng người qua lại, hai người gặp nhau, cô ấy rất tự nhiên chỉnh lại nếp nhăn trên áo sơ mi của Bùi Sơ. Lúc đó, tôi đột nhiên cảm thấy bất an.

 

Sau khi khách mời ra về, tôi kiên quyết nắm tay Bùi Sơ, yêu cầu anh thay thư ký. Anh lập tức đồng ý. 

 

Nhưng bây giờ, cô gái đặt chiếc túi xách đắt tiền xuống, lướt mắt nhìn qua mâm cơm đầy món ngon với vẻ chế nhạo:

 

"Em có thai rồi, phu nhân Bùi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/qua-chua/chuong-1.html.]

 

"Chị nhường chỗ đi."

 

Thì ra ở công ty thì thay thư ký, nhưng trên giường lại không thay. 

 

2

 

Triệu Như tùy tiện vuốt lọn tóc bên tai, sau khi nói xong, tôi mới nhìn xuống. 

 

Trước mặt là cô gái với bụng hơi nhô lên, khuôn mặt đầy vẻ rạng rỡ của người mẹ. 

 

Tôi thu lại chiếc cốc vừa rót nước cho cô ta, động tác hơi khựng lại, nhưng giọng điệu vẫn bình thản:

 

"Do Bùi Sơ bảo cô đến đây à?"

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Cô ta ngẩng cao đầu:

 

"Nếu không thì chị nghĩ em làm sao tìm được đến nhà chị?"

 

Khi công ty mới nổi lên, đã đắc tội không ít người. Bùi Sơ luôn bảo vệ tôi rất kỹ, anh ấy chưa từng tiết lộ nơi tôi và con gái ở, địa chỉ nhà lại càng không ai biết. 

 

Nghĩ lại, cho dù không phải do Bùi Sơ gọi cô ta đến, thì anh cũng không thể hoàn toàn vô tội.

 

Trong năm thứ mười yêu nhau, ngày kỷ niệm 5 năm ngày cưới, cuối cùng tôi nhận ra. Chồng tôi, hình như thực sự đã ngoại tình.

 

Khi cô ta mong chờ tôi nói gì đó, tôi bỗng nhiên bật cười.

 

"Được thôi."

 

Triệu Như sững sờ. Cô ta có chút hoảng hốt đẩy tôi ra, khi quay người định rời đi thì đụng phải bàn ăn. 

 

Bát canh nóng đặt ở mép bàn bị đổ, cô ta né nhanh, nhưng nước canh vẫn b.ắ.n lên người tôi.

 

Cánh cửa bị đóng sầm lại. Tôi từ từ ngồi xuống đất, màn hình điện thoại sáng lên.

 

Tin nhắn từ năm phút trước.

 

"Anh có việc cần giải quyết gấp, sẽ về muộn."

 

"Đói thì ăn trước nhé."

 

Tay tôi vẫn giữ tư thế cầm điện thoại, nhưng đột nhiên nhớ lại vẻ mặt đắc ý của Triệu Như:

 

"Phu nhân Bùi, chị tin không?"

 

"Tối nay anh ấy sẽ không về đâu."

 

3

 

Tôi biết anh ấy sẽ ở đâu. Gọi một chiếc taxi, tôi thẳng tiến đến hội quán mà trước đây thường cùng anh ấy đi tiếp khách.

 

Khi tôi đẩy cửa hội quán Trường An, nhân viên phục vụ ở cửa liền cúi người, chỉ tay chỉ đường:

 

"Phu nhân Bùi, Bùi tiên sinh ở bên này, vẫn là phòng cũ."

 

Trên bàn màu vàng kim bày kín chai rượu, góc cửa là một đôi nam nữ đang ôm hôn. Tôi nhìn kỹ, không phải là Bùi Sơ.

 

Loading...