Phu Nhân Tổng Tài Thiên Biến Vạn Hóa - 14

Cập nhật lúc: 2024-07-02 10:39:31
Lượt xem: 122

Điện thoại vang lên, là nhóm công ty.

Thư ký tổng tài: *gửi định vị.

Là định vị của quán bar.

Thư ký tổng tài: Phòng bao 308 tầng 30.

Ngoài ra không nói gì thêm.

Bên dưới lập tức có người nhắn.

Giám đốc: Sếp cần người tiếp rượu ạ? Tôi đến đây!

Thư ký tổng tài: Không phải thế.

Xem ra là gửi cho tôi rồi.

Nhưng tôi không add riêng bọn họ, chỉ có thể rep trong nhóm.

Tôi tắt màn hình, uống hớp trà đá, ngắm ánh hoàng hôn.

"Làm sale còn phải tiếp khách uống rượu, có chỗ nào tốt chứ?"

Lúc tin nhắn gửi đến trong nhóm lần nữa, đã hơn mười giờ.

Lúc tắm chó, ống nước bất chợt nổ!

Bây giờ cả người Golden toàn sữa tắm, không ngừng tru tréo, còn tôi đang ra sức nối ống nước!

Nước xịt ướt sũng người tôi, vừa phải gội đầu vừa phải cầm điện thoại!

Giám đốc: “Ngày mai là ngày cuối cùng rồi, các nhân viên sale đang làm gì thế? Cố lên! Nỗ lực thêm một chút, đừng để mình xếp hạng chót nha!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phu-nhan-tong-tai-thien-bien-van-hoa/14.html.]

Câu câu chữ chữ đều lộ ra vẻ châm chọc, cười trên nỗi đau của người khác.

Trước đó, tổng tài từng nói tên giám đốc này là tay sai của người khác trong gia tộc, vì muốn theo dõi ông ta nên đã xếp tôi vào bộ phận sale, hắn đặt áp lực lên người tôi, nói tôi nhất định phải cố lên.

Hừ! Thao túng tâm lý chứ gì?

“Thiên Thiên, bảo sao chị cứ thấy trên lầu có tiếng động gì, em đang… Mau lên, đừng nối ống nước nữa, ngày mai gọi thợ đến làm đi.”

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Chị Triệu nôn nóng tới kéo tay tôi.

“Không được!” Đầu tôi ướt sũng, ngửa đầu cười với chị ấy: “Trước kia chị không tin em biết sửa ống nước, hôm nay em sẽ cho chị xem sự lợi hại của em.”

Điện thoại lại vang lên.

Trợ lý tổng tài: “Sau khi đánh giá, quyết định đào thải vị trí cuối cùng của bộ phận sale sẽ được hoãn đến tháng sau.”

Giám đốc: “Tại sao? Sao tôi lại không biết gì?”

Tin nhắn bị thu hồi ngay lập tức.

Toàn thể nhân viên không dám chat.

Một tay tôi cầm chắp nối, một tay tôi cầm đầu ống nước, nhắm ngay lỗ hổng ở giữa, mạnh mẽ cắm vào.

Cuối cùng, nước ngừng chảy, vách tường, bồn rửa mặt, trên cửa chỉ còn nước tí tách nhỏ xuống.

Tất nhiên, cũng bao gồm nước trên người tôi và chó.

Tôi thở phào một hơi, rũ nước trên tóc, cười đắc ý: “Được rồi, đêm nay chị sẽ không nghe thấy tiếng nước nữa, có thể ngủ ngon giấc rồi. Ngày mai chị gọi thợ chuyên nghiệp đến sửa lại là được.”

Chị Triệu nhìn tôi chăm chú, đưa tay vuốt cằm tôi, ép tôi ngẩng đầu lên.

Tôi không nhúc nhích.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...