Phong Lâu Quái Đàm - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-07-01 02:38:59
Lượt xem: 326

Chứng kiến động tác của tôi, người phụ nữ qu.ỷ dị kia càng trở nên hưng phấn.

“Tôi muốn nữa!!! Tôi muốn thêm nữa!!!” Dứt lời, cô ta cười gằn nhào về hướng tôi.

Luồng m.á.u tanh nồng trong không khí lập tức tràn ngập khắp nơi. Tôi chỉ cảm thấy luồng khí tanh hôi kia khiến cổ họng mình nhịn không được muốn nôn mửa, nhưng hiện giờ chỉ có thể liều mạng đè xuống đó. 

Bởi vì người phụ nữ kia… Không! Là con quái vật kia đang từng bước hướng về phía tôi.

Từ trước đến nay, tôi luôn vô cùng… vô cùng chán ghét chạy bộ nên khả năng vận động của cơ thể cũng đương nhiên không được tốt.

Nhưng khi người phụ nữ kia tiến tới gần, lúc mảnh sứ sắc bén sắp cắt đứt cổ họng tôi thì không biết từ nơi nào bộc phát sức lực, tôi lập tức đá thật mạnh vào bắp chân của cô ta. Sau đó, tôi bổ nhào về phía cây s.ú.n.g khử trùng ở trước mặt, không chút do dự nào liền phun ngay vào người cô ta.

“Á!!!”

Giọng của người phụ nữ tựa như một lưỡi d.a.o sắc nhọn cào vào mặt inox đang cầm trên tay. Tôi gần như vô thức muốn che hai lỗ tai của mình nhưng nỗi sợ hãi to lớn ùa về vẫn khiến tôi nắm chặt cây s.ú.n.g khử trùng b.ắ.n vào người phụ nữ ở đối diện.

Theo luồng sương do s.ú.n.g khử trùng phun tới, người phụ nữ kia… đã biến mất không còn thấy đâu nữa! Chỉ có điều, vết m.á.u bên trong thang máy cùng cái x.ác của người đàn ông đã gục xuống đất kia thì vẫn không theo luồng sương mù mà biến mất.

Tàn dư như cũ vẫn lưu lại đó…

Lúc này, tôi rốt cuộc không nhịn được nữa chạy ra góc nôn mửa.

Cho dù trước đó 604 ch.ết còn thê thảm hơn nhiều so với người đàn ông ở trước mắt này nhưng thời gian tồn tại của kẻ kia rất ngắn hạn, sau khi bị tiêu độc qua liền hoàn toàn biến mất dấu vết. Còn trên người gã đàn ông này thì vẫn lưu lại độ ấm. Tròng mắt của gã ta nhìn trừng trừng về phía trước, trên đất lưu lại một vũng m.á.u tươi.

Tôi đột nhiên ý thức được gã ta… là một người sống bình thường. Bởi vì trải qua những lần thực nghiệm trước đó, tôi phát hiện ra việc tiêu độc chỉ có tác dụng đối với những thứ không bình thường. Nếu là đối phó với hộ gia đình bình thường thì s.ú.n.g khử trùng của tôi sẽ hoàn toàn không có tác dụng gì cả.

[Mấy thứ kia đang đi gi.ết người…]

[Mình nhất định phải chạy! Mình phải chạy thôi!]

Ngay lúc này, từ cách vách truyền đến động tĩnh. Tôi tập trung nhìn, thấy nơi phát ra âm thanh đúng là từ phòng 402.

[Cái… Chuyện gì nữa đây?]

Nghĩ đến cái x.ác người đàn ông ở cửa thang máy, lòng tôi đột nhiên có một suy đoán không ổn thế là liền vội vàng cầm theo s.ú.n.g khử trùng cẩn thận đi từng bước về phía trước.

Cửa nhà 402 hoàn toàn mở rộng, tôi dễ dàng chứng kiến được tình cảnh bên trong.

“Đừng… Đừng gi.ết tôi!”

Chỉ thấy trong phòng có một kẻ cực kỳ cao lớn đang cả người đẫm máu, dùng một tay bóp c.ổ một người phụ nữ.

Theo hành động của hắn, cơ thể của người phụ nữ dần dần bị nhấc lên cao, hai chân bất lực vùng vẫy giữa không trung. Nhưng bởi vì cổ họng bị bóp chặt nên cô ta căn bản không có cách nào hét lên, chỉ đành không ngừng giãy dụa giữa không trung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phong-lau-quai-dam/chuong-20.html.]

Nhìn tình cảnh trước mắt, lòng tôi đương nhiên là cực độ sợ hãi.

[Thứ đó rốt cuộc là gì vậy?]

Tôi theo bản năng muốn rút lui nhưng ngay lúc này lại thấy có một bóng dáng nhỏ bé từ trong góc nhà chạy ra.

“Qu.ái v.ật dám b.ắt n.ạt mẹ tao! Tao làm Ultraman đánh ch.ết mày!” Một cậu nhóc cầm theo món đồ chơi Ultraman muốn đạp vào người con qu.ái v.ật thần bí kia.

Nhưng vào giây tiếp theo, con qu.ái v.ật lại phát ra âm thanh “Khà! Khà! Khà!”

Sau đó hắn quăng người phụ nữ trong tay đi, lập tức xách cậu nhóc lên cao.

Động tác tiếp theo phát sinh quá nhanh, nếu không phải là tôi đã tận mắt chứng kiến thì căn bản sẽ không thể nào tưởng tượng nổi còn có chuyện như vậy!

Chỉ thấy miệng của con qu.ái v.ật đột nhiên biến lớn, nuốt chửng cậu nhóc kia.

“Răng! Rắc! Răng! Rắc!” 

Là âm thanh nhai nuốt xương cốt đặc biệt vang lên lúc bấy giờ.

“Quả nhiên… vẫn là nộn ngon hơn!”

“A!!! A Bảo!!!”

“A BẢO!!!”

Người phụ nữ lập tức đứng phắt dậy, hung hăng nhào về phía con qu.ái v.ật.

“Xoảng!”

“Rầm! Rầm!”

Người phụ nữ nhanh chóng húc bay con qu.ái v.ật, tiếp đó truyền đến âm thanh kịch liệt chấn động.

“Ầm!”

Người phụ nữ đã cùng con qu.ái v.ật rớt xuống lầu…

Hết thảy phát sinh quá nhanh, tôi hoàn toàn còn chưa phản ứng kịp. Mà lúc này, điện thoại của tôi lại lần nữa vang lên âm thanh.

<Chúc mừng lầu trưởng hoàn thành nhiệm vụ tiêu độc. Tích lũy tiêu độc hiện tại: 3 lần.>

Lúc này tôi mới biết hóa ra con quái vật kia mới chính là hộ 404!

Bình luận

0 bình luận

    Loading...