Oán Sát - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:55:58
Lượt xem: 5,101

Kết quả, Triệu Tông Bảo lại thấy bà cụ ở đầu hẻm Thúy Yên Lâu.

Hắn như nhìn thấy ma, lập tức quay về phủ, không dám ra ngoài thêm một bước nào.

Gọi tiểu tư đã làm việc đó đến hỏi, xác nhận đã thật sự xử lý, cả người hắn bỗng đổ sụp như thể mất hết sức lực rồi ngất đi.

Phu quân gian ác không từ thủ đoạn của ta cũng có lúc sợ hãi.

Mẹ chồng lo lắng đến mức miệng phồng rộp, thân hình béo mập suốt ngày quỳ trong chánh điện cầu đức Phật.

Lúc này ta mới thực sự hiểu thế nào là đến lúc nguy mới biết cầu Phật, nếu Phật thật sự có thể nghe thấy, sao có sự tồn tại của ta, chẳng qua là tự lừa mình dối người mà thôi.

Phu quân của ta đổ bệnh, cơ thể yếu đến mức không tự lo được.

Ta tháo trâm cài, thay y phục giản dị, tự tay chăm sóc phu quân, không giao cho người khác.

Ấm trà hoặc là nước sôi cuồn cuộn, hoặc là nước lạnh như băng.

Mỗi ngày ta đều dùng dầu tử thi tắm rửa cho phu quân, trải chăn đệm được dùng để quấn xác c.h.ế.t ở bãi tha ma bên dưới thân người hắn, phu quân hiện giờ đã có mùi giống hệt ta, khiến ta vô cùng hài lòng.

Mỗi ngày mẹ chồng đều sai người nấu cháo yến sào thượng hạng cho ta đút cho phu quân, nhưng phu quân đã bệnh nặng đến thế này, chỉ ăn chút nước miếng chim yến nhạt nhẽo làm sao mà được?

Vì vậy mỗi ngày ta đều bỏ vào đó giòi bọ, phải có dinh dưỡng cân bằng mới đúng!

Không uổng công ta mỗi ngày khổ cực đi nhặt lượm từ xác động vật các loại, mỗi lần thấy ta đút cháo, phu quân dù kinh hoàng nhưng vẫn ngoan ngoãn há to miệng nuốt xuống.

Mẹ chồng mỗi ngày đều nhìn ta hầu hạ phu quân từ cửa sổ một lát, sau đó hài lòng gật đầu rời đi.

Giòi bọ dưới sự bồi dưỡng của hơi xác chết, hoạt động rất dị thường. Chúng chui qua chui lại trong ngũ tạng lục phủ của Triệu Tông Bảo, khiến Triệu Tông Bảo đau đớn kêu la thảm thiết.

Xem ta kìa, thật bất cẩn! Chỉ lo đút cơm cho phu quân, quên mất chưa lắp lại hàm dưới đã bị dỡ xuống của hắn.

Nhìn khuôn mặt méo mó của Triệu Tông Bảo, ta hiền thục đắp chăn cho hắn.

Ta hỏi hắn, còn nhớ dáng vẻ cháu gái bà lão trước cổng phủ nha không? Không nhớ cũng không sao, ta có thể giúp hắn nhớ lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/oan-sat/chuong-10.html.]

Ta bóc da mặt của mình ra, lộ ra khuôn mặt thối rữa vốn là của mình. Ba năm rồi, m.á.u thịt trên mặt mới mọc ra một chút, đỏ đen lẫn lộn.

"Phu quân à, chàng xem khuôn mặt bây giờ chàng còn thích không? Khi xưa chính là khuôn mặt này đã khiến chàng ép ta về biệt viện, không biết giờ nó có còn quyến rũ chàng không?"

Ta nghĩ khuôn mặt ta chắc khá đáng sợ, nếu không tại sao phu quân lại nhắm chặt mắt, sùi bọt mép?

Phu quân à, chàng không thể xảy ra chuyện được, vở kịch hay sắp tới nếu không có chàng thì không diễn được đâu!

 

12.

Phu quân mãi không khỏi, các đại phu nổi tiếng ở kinh thành đều mời hết mấy lần, vẫn không có dấu hiệu thuyên giảm.

Người ta nói, điểm cuối cùng của y học là huyền học.

Mẹ chồng đã bỏ ra một số tiền lớn mời một tốp hòa thượng niệm kinh tọa thiền, làm tới làm lui cả một ngày, đút cho Triệu Tông Bảo một bụng tro hương, cũng không có chút khởi sắc nào.

Sau đó mẹ chồng lại dán bảng mời đạo sĩ, bốn năm tốp người đến, đều là những tên lợi dụng điểm yếu để lừa tiền.

Vẫn không có tác dụng gì, mẹ chồng tức giận đuổi hết tất cả hòa thượng đạo sĩ ra ngoài.

Hầu phủ cuối cùng cũng thanh tịnh, đám người kia chỉ biết đốt hương đốt phù, làm nhà cửa ngột ngạt, hại khứu giác vừa mới hồi phục của ta suýt chút nữa đã bị mất đi.

Mệt mỏi lâu ngày, mẹ chồng cũng đổ bệnh.

Là con dâu, ta đương nhiên phải đích thân chăm sóc, chỉ là mẹ chồng có chút sợ hãi khuôn mặt thật của ta.

Rõ ràng trước đây bà rất thích ta mà.

Trước khi Triệu Tông Bảo đưa ta vào phủ, hắn đã để ý đến ta.

Hắn cầu xin mẹ mình đưa ta vào phủ làm thiếp, mà mẹ chồng cũng đã đến sạp hàng của ta một lần.

Mẹ chồng nói ta tuy có chút nhan sắc, nhưng thân phận thấp hèn, làm thông phòng thì được, làm thiếp thì không đủ tư cách.

 

Bình luận

16 bình luận

Loading...