Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 150

Cập nhật lúc: 2024-08-22 22:42:44
Lượt xem: 48

Nửa tiếng sau.

 

“Cái gì, năm ngàn vạn?” An Nhã nghe toàn bộ cuộc trò chuyện hôm nay của Hứa Tân Di với người phụ nữ kia xong, giọng điệu hoảng hốt đến mức cần nghe lại, ánh mắt nhìn Hứa Tân Di như thể đang nhìn đồ đần.

 

“Thật không hổ là Hứa Tân Di em à, chuyện còn chưa đâu ra đâu, em đã lấy tiền bắt cô ta rời xa Dịch Dương rồi!”

 

Hứa Tân Di nửa điểm không thấy hối hận nói: “Còn có cái gì mà không rõ ràng? Hứa Vi Nhân và Dịch Dương có quen biết, còn từng học chung đại học với nhau, nếu như không phải sau đó bởi vì ma xui quỷ khiến, biết đâu bây giờ họ đã ở cùng nhau rồi.”

 

Nói đến đây, Hứa Tân Di vừa tức giận đan xen buồn bã, hận đến nghiến răng: “Bọn họ ngay cả con cũng có rồi, còn có cái gì mà không rõ ràng? Chẳng lẽ phải đợi Hứa Vi Nhân dẫn theo đứa bé kia đến tận cửa mới…”

 

Cô không nói được nữa.

 

“Câu nào em cũng nói đứa bé kia là của Dịch Dương, ngoại trừ con mắt của em tự giám định quan hệ cha con của bọn họ ra, em còn có chứng cứ nào khác nữa không? Đã làm qua xét nghiệm hay chưa?”

 

“Nhưng Hứa Vi Nhân dù sao cũng đã thừa nhận trước mặt em rồi.”

 

“Vậy em cũng không thể ngay lập tức dùng tiền ép cô ấy rời đi được.”

 

An Nhã chỉ tiếc rèn sắt không thành thép bắt cô động não: “Chị nói em này Hứa Tân Di, em bình thường là một minh tinh nổi tiếng như vậy, làm sao vừa gặp chuyện của Dịch Dương cả người liền giống như bị đả kích mà rơi vào chiều không gian khác vậy? Sao tới mức IQ của em rớt xuống tận đáy xã hội thế? Hoặc là trước khi em muốn làm gì đó em có thể hỏi chị trước được không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-150.html.]

“Nhưng mà… Nhưng mà em không thể để cho đứa bé này gặp mặt Dịch Dương được.” Hứa Tân Di bày ra vẻ mặt vô cùng vội vàng: “Chị cũng biết đó, Dịch Dương anh ấy không thích em, đến bây giờ cũng chưa từng đụng vào người em, ông nội và mẹ cũng vẫn luôn muốn có cháu, mà bây giờ cháu trai còn ở trước mặt như này, chị cảm thấy bọn họ sẽ làm cái gì đây?”

 

“Nhưng mà em cũng không thể xúc động như vậy, mọi thứ chúng ta có thể từ từ thương lượng được không? Em đi tìm cô ấy không phải hiện tại đang trực tiếp chỉ đường cho cô ấy à? Muốn để cô ấy thuận miệng sau đó mang chuyện này nói ra, mọi người sẽ nhìn em thế nào? Dịch Dương sẽ nghĩ em ra sao?”

 

“Em không nhịn được nữa! An Nhã, em thật sự rất sợ, em sợ Dịch Dương anh ấy sau khi gặp được con trai sẽ ngay lập tức ném em ra ngoài, trước đó anh ấy luôn muốn ly hôn với em, chị nói xem, anh ấy có chăng lại muốn bắt đầu nói chuyện ly hôn với em?”

 

An Nhã tỉnh táo lại: “Em đừng vội, tình hình bây giờ cũng không phải là không thể cứu được, Dịch Dương hiện tại cũng đã động tâm tám chín phần với em rồi, cậu ta chắc hẳn không có khả năng vừa mở miệng đã đòi ly hôn với em đâu.”

 

“Vậy chị nói xem hiện tại em phải làm gì đây?”

 

An Nhã trầm tư một lát: “Từ hôm nay trở đi, em cứ làm theo những gì chị nói.”

 

Hứa tân Di im lặng, làm ra như thể bản thân đã bắt được cọng cỏ cứu mạng, trông mong nhìn qua cô: “Chị nói xem em phải làm gì, không nên làm gì, chị cứ nói cho em, về sau em tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ như hôm nay nữa đâu.”

 

“Vậy thì tốt, em nghe chị nói, thứ nhất về sau em tuyệt đối không thể một mình đi tìm Hứa Vi Nhân, em bây giờ là vợ của Dịch Dương, mà cô ấy tạm thời vẫn chưa làm ra hành động gì chen chân vào mối quan hệ giữa em và Dịch Dương cả, em cần phải có thái độ rộng lượng với cô ấy hơn, còn nếu em dùng bất kì hành động nào khác để làm nhục cô ấy, làm vậy sẽ chỉ làm người ngoài nhìn vào cảm thấy em là người phụ nữ không có văn hóa.”

 

Hứa Tân Di gật đầu.

 

“Thứ hai, nếu như Dịch Dương biết chuyện này, em coi như không biết cũng chưa từng nghe qua, em không cần làm ồn ào lên trước mặt Dịch Dương, nếu em như vậy sẽ chỉ khiến cho cậu ta càng nhanh chán ghét em hơn mà thôi, em phải hiểu hiện được sự tha thứ và rộng lượng trong tâm của em, để Dịch Dương sinh ra cảm giác áy náy với em.”

 

“Thế nhưng mà…”

Loading...