Chạm để tắt
Chạm để tắt

NHÂN CHI SƠ TÍNH BẢN ÁC - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-08-12 17:26:15
Lượt xem: 2,029

5.

 

Trên đường trở về, bởi vì tôi là người tài trợ cho Trần Kiều, cho nên tự nhiên Trần Kiều cũng liền theo tôi ngồi lên một chiếc xe.

 

Cùng đi xe còn có trợ lý của tôi.

 

“Chị Hứa Lạc, em chưa từng được ngồi qua xe tốt như vậy bao giờ, chị Hứa Lạc, chúng ta có phải là đang cùng nhau về nhà chị đúng không? Em còn chưa kịp chuẩn bị lễ vật.”

 

Nghe Hứa Lạc nói vậy, tôi giật giật khóe miệng, về nhà tôi? Nghĩ cũng rất đẹp nhỉ.

 

“Trường học không phải có ký túc xá sao? Em không muốn ở trong ký túc xá à?”

 

Tôi nhìn về phía Trần Kiều với vẻ mặt khó hiểu.

 

Nghe nói như thế, nụ cười trên khóe miệng Trần Kiều cứng lại, sau đó vội vàng lắc đầu:

 

“Không phải, chị Hứa Lạc, em cho rằng...... cho rằng em sẽ ở nhà chị trước.”

 

“Không sao đâu, tôi biết, nhưng trường học còn chưa khai giảng, mấy ngày này tôi tìm cho em một khách sạn, em ở đó trước.”

 

Nói xong, tôi nhắm mắt lại không để ý đến Trần Kiều nữa.

 

Trần Kiều cũng rất thức thời, không làm phiền tôi nữa.

 

Ba giờ sau, xe chậm rãi dừng lại, dừng ở cửa khách sạn.

 

Trần Kiều theo tôi xuống xe.

 

Liếc qua khóe mắt, tôi thấy các tay săn ảnh đang ngồi xổm ở đó.

 

“Chú Trương, chú về trước đi, không cần chờ cháu.”

 

Chú Trương là tài xế nhà tôi.

 

“Được, tiểu thư, những người đó... "

 

Chú Trương có ý ám chỉ mở miệng.

 

“Không cần lo."

 

Nói xong, tôi quay đầu nhìn về phía Trần Kiều, vừa vặn thấy được sự ghen tị trong mắt Trần Kiều:

 

“Chị Hứa Lạc, thành phố lớn thật phồn hoa, em nhất định sẽ cố gắng ở lại nơi này.”

 

Nghe được lời của Trần Kiều, khóe miệng tôi chậm rãi nhếch lên, chỉ sợ là đang suy nghĩ cố gắng thay thế tôi nhỉ.

 

Tôi đưa Trần Kiều tới khách sạn phồn hoa nhất Kim Thành.

 

Mà trên đường về phòng, tôi không xem nhẹ ánh mắt tham lam tỏa sáng của Trần Kiều.

 

Tôi cong môi, nếu dã tâm lớn như vậy, không bằng tôi giúp cô một tay đi.

 

Sau khi đưa Trần Kiều tới cửa phòng, tôi đưa thẻ phòng cho Trần Kiều:

 

“Kiều Kiều, còn chưa khai giảng, mấy ngày nay em cứ ở đây đi, tôi đã trả tiền phòng tới nửa tháng, em cứ yên tâm ở là được rồi.”

 

Lời này là nói cho đám chó săn nghe.

 

Nói xong, tôi vỗ vỗ bả vai Trần Kiều, Trần Kiều cũng nhu thuận gật đầu:

 

"Cảm ơn chị Hứa Lạc.”

 

6.

 

Sau khi ra khỏi khách sạn, tôi liền nhận được điện thoại của anh trai Hứa Cẩm Chu:

 

“Tiểu Lạc, việc em bảo lãnh cho một người ở trên núi, sao không thương lượng với người nhà trước?

 

Giọng nói tức giận của anh trai tôi bên kia điện thoại truyền tới.

 

“Anh, anh yên tâm đi, một mình em có thể......”

 

“Một mình em có thể làm gì? Có thể làm chủ? Haiz, quên đi, mau về nhà.”

 

Nghe những lời ngập ngừng muốn nói lại thôi của anh trai ở đầu dây bên kia, tôi nhẹ giọng đáp một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhan-chi-so-tinh-ban-ac/phan-3.html.]

 

Gửi một tin nhắn wechat cho biên tập viên đại diện rồi ngồi lên xe về nhà.

 

7

 

Vừa bước vào cửa, anh tôi ngồi trên ghế sofa trong phòng khách với vẻ mặt u ám.

 

“Anh, bố và mẹ đâu?”

 

Tôi nhìn trái nhìn phải, có chút nghi hoặc, dựa theo lệ thường, lúc này cho dù bố tôi phá lệ đi công ty, mẹ tôi cũng có thể ở nhà mà.

 

“Ra ngoài du lịch.”

 

Nghe nói như thế, tôi trừng to hai mắt, trên mặt lộ ra khiếp sợ.

 

Lại nhìn biểu tình của anh tôi, xác định anh tôi không đùa gạt tôi, sau đó mở miệng:

 

"Bọn họ đi du lịch ở đâu rồi?"

 

Anh tôi: "Ở nước ngoài.”

 

Tôi: "Bao lâu?"

 

Anh tôi: "Trong vòng nửa năm sẽ không trở về.”

 

Tôi: "......”

 

Không phải, sao họ đi du lịch không báo cho tôi biết chứ?

 

"Thế còn người em tài trợ đâu?"

 

Vẻ mặt anh trai tôi trở nên nghiêm túc.

 

“Em đã cho cô ta ở lại khách sạn rồi.”

 

Nghe nói như thế, nét mặt anh tôi thoáng thay đổi.

 

“Ây da, anh à, anh yên tâm, chuyện của em em sẽ tự xử lý tốt mà.”

 

Nhìn thấy ánh mắt anh trai tôi dần dần trở nên sâu thẳm, tôi vội vàng bổ sung một câu.

 

Anh tôi gật đầu.

 

Tôi mở điện thoại khi trở về phòng.

 

Không ngoài sở liệu, paparazzi đã tiết lộ chuyện tôi để Trần Kiều ở khách sạn.

 

Hotseach.

 

# Ngôi sao nổi tiếng Hứa Lạc đưa sinh viên Đại Sơn tài trợ vào khách sạn tốt nhất.

 

Tôi nhấn vào, khu bình luận vô cùng náo nhiệt:

 

[Chị gái nhà tôi đúng là người đẹp tâm thiện.]

 

[Thế giới này sao có thể có người có gia thế tốt lại thiện lương chứ.]

 

[Tại sao cô ta không đưa Trần Kiều về nhà? Cô ta để cho Trần Kiều ở lại khách sạn một mình, Trần Kiều ở quen được sao?]

 

[Đúng vậy.]

 

Nói tóm lại, bình luận phân hóa hai cực, một bên khen tôi cam lòng bỏ tiền để cho Trần Kiều ở khách sạn tốt nhất, một bên trách tôi mang Trần Kiều vào thành phố liền mặc kệ ném ở khách sạn.

 

Đương nhiên, còn một phần nhỏ là ăn dưa xem náo nhiệt.

 

Nhưng mà cũng may là khen nhiều hơn chê.

 

8.

 

Liên tiếp ba ngày trôi qua, ngay khi tôi tự hỏi làm thế nào để sắp xếp cuộc sống kế tiếp, không ngờ Trần Kiều lại tìm tới cửa.

 

“Đại tiểu thư, có một cô gái họ Trần tìm cô, nói là bạn của cô, nhưng tôi thấy quá xa lạ nên không cho vào.”

 

Họ Trần, ngoại trừ Trần Kiều thì còn có thể là ai chứ?

 

Ngược lại là có vài phần bản lĩnh.

Loading...