Nhã Nguyệt - 6

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:52:25
Lượt xem: 3,125

"Thần thiếp thích bệ hạ mà." 

 

Ta chớp mắt, nói như thể đấy là điều hiển nhiên: "Bệ hạ là người anh tuấn nhất mà thần thiếp từng gặp, thần thiếp đương nhiên sẽ thích ngài." 

 

Là đế vương, vẻ ngoài là điều không mấy quan trọng, nhưng ai lại không thích một thiếu nữ xinh đẹp khen ngợi mình? 

 

Đế vương cũng vậy, vị chí tôn đứng đối diện ta ngẩn ra một lúc, rồi y khẽ cười, dùng tay mình chạm vào trán ta: "Đúng là miệng lưỡi trơn tru."

 

Sau đó y cầm hương rời đi Ngọc Hoa cung.

 

Chiều xuống, ánh hoàng hôn len lỏi vào ô cửa, bỗng Vương công công bước vào Ngọc Hoa cung, lão nở nụ cười và nói với ta: 

 

"Quý nhân, tối nay bệ hạ chọn thẻ bài của ngài, ngài mau chuẩn bị đi." 

 

Hoài Châu vui mừng vội vàng bảo cung nữ chuẩn bị mọi thứ.

 

Ta ngâm mình trong nước thơm rải đầy cánh hoa, nhìn bóng hình phản chiếu dưới làn nước, ta nở một nụ cười…

 

Như con rắn độc ngắm chuẩn con mồi, vẻ lạnh lẽo của ‘nó’ càng quỷ quái,

 

Và cũng càng kiều diễm. 

 

"Quý phi, vở kịch hay cuối cùng cũng mở màn rồi."

 

10

 

Đêm đến, ta được yêu thương dưới ánh nến mờ ảo, nhẹ nhàng nâng tay, ta quấn lấy cổ hoàng đế, đôi môi mềm mại như có như không chạm vào tai y.

 

Nhiệt độ nơi đầu ngón tay dần trở nên nóng bỏng, tiếng thở hổn hển bên cổ ta cũng dần trở nên khàn đục. 

 

Ta đẩy y ra, trò vờ ra vẻ, lấy lùi làm tiến này là do Tống nương tử dạy ta. Ánh mắt hoàng đế dần sâu hơn, y nhìn chằm chằm vào ta, dưới đáy mắt như có ngọn lửa bùng cháy. 

 

Như thế là đủ rồi. 

 

Cong eo hôn lên mặt y, đôi gò má ta đỏ ửng, rồi ta nhìn y với ánh mắt rụt rè, trông vừa vô tội vừa thuần khiết. 

 

"Bệ hạ." 

 

Hoàng đế không thể chịu nổi nữa, y lật người lại đè ta xuống dưới. Đầu ngón tay có vết chai mỏng lướt qua má ta. "Nàng đẹp thật." 

 

Câu nói của y làm ta cười càng tươi hơn, ta chủ động ôm lấy y và dịu dàng nói: "Vậy bệ hạ còn chờ gì nữa? Thần thiếp là người của ngài."

 

Đêm ấy hai ta quấn quýt không rời, mãi cho đến nửa đêm mà hứng thú của hoàng đế vẫn rất cao, đến khi trời rạng sáng thì y mới dừng lại. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nha-nguyet/6.html.]

Ta chỉ cảm thấy mình chưa nghỉ được bao lâu thì đã nghe tiếng Vương công công gọi. 

 

Khi mở mắt ra, ta nhìn thấy hoàng đế đã dậy mặc quần áo chuẩn bị thượng triều.

 

Ta vội vàng đứng dậy.

 

"Thần thiếp hầu hạ bệ hạ."

 

Giọng hoàng đế khàn khàn cản lại: "Nàng có thể ngủ thêm chút nữa."

 

Ta lắc đầu, mặc dù vừa đứng lên đã cảm thấy đau nhức nhưng ta vẫn gắng gượng bước tới gần y.

 

"Thần thiếp muốn hầu hạ bệ hạ."

 

Thấy ta kiên quyết như thế, hoàng đế không nói gì thêm, chỉ là ánh mắt càng thêm dịu dàng, nhìn qua có vẻ như y đã động lòng với ta. Bạn đang đọc truyện do Thanh Tiếu Quân edit, chỉ đăng tại fb và monkeyd.

 

Nhưng y vừa rời đi chưa lâu thì Vương công công đã mang đến một bát thuốc đen đặc:

 

"Nguyệt quý nhân, đây là thuốc dưỡng thai bệ hạ ban cho ngài."

 

Trong lòng ta cười mỉa nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra mềm mỏng, ta nhẹ nhàng uống cạn bát thuốc gọi là ‘thuốc dưỡng thai’ kia.

 

Hoàng đế ơi, ‘ngài’ đúng thật là kẻ vừa nặng tình vừa bạc tình.

 

Đối với quý phi, ‘ngài’ nặng tình đến mức chỉ vì không muốn ả đau lòng nên đã không cho phép các phi tần khác có thai.

 

Còn đối với chúng ta, kẻ ấy bạc tình hết mức có thể!

 

11

 

Sau đêm được sủng ái đó, hoàng đế liên tục chọn thẻ bài của ta suốt bảy ngày tiếp theo.

 

Ban ngày sau khi thượng triều xong, y thường đến cung của ta ngồi một lúc, y sẽ đọc sách hoặc chơi cờ với ta, có khi là ngồi bên cạnh nhìn ta chế hương.

 

Thường ta sẽ là người nói nhiều, còn y thì rất ít khi đáp lại, nhưng bầu không khí vô cùng ấm áp.

 

Mới chỉ vào cung ba tháng, thứ bậc của ta đã từ quý nhân lên tần.

 

Là do chính bệ hạ thân phong.

 

Và cũng là ân sủng duy nhất, chỉ ngoài quý phi.

 

Trong một đêm, ta trở thành phi tần được sủng ái nhất trong hậu cung.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...