Người Thương - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-04 16:27:46
Lượt xem: 89

9.

Tôi không biết mình đã nằm dưới gầm giường bao lâu.

Sau khi nghe thấy tiếng họ đi ra ngoài, tôi chậm rãi bò ra khỏi gầm giường, nhưng cổ lại hơi mỏi, vừa cử động đầu ngẩng lên thì nhìn thì thấy Trương Miễn đang cúi đầu nhìn tôi chằm chằm!

Anh chỉ đang trốn trên giường chờ tôi ra thôi!

Trên mặt anh ta hiện lên một loại vui mừng điên cuồng, "Cuối cùng thì em cũng đã ra ngoài."

Tim tôi chợt đập mạnh, chẳng lẽ ngay từ đầu anh đã biết tôi trốn ở dưới gầm giường rồi sao?

"Tất nhiên là vì muốn em biết." Cả khuôn mặt của Trương Miễn đột nhiên dí sát gần tôi, vẽ ra một vòng cung xoắn mà người bình thường không thể làm được. "Nếu không, làm sao em biết được chính mình đã làm những loại chuyện bẩn thỉu nào?"

"Đồ khốn nạn!"

Anh ta nắm lấy tóc tôi, kéo tôi đến trước lò nướng, nơi có ánh đèn sáng và mùi thịt cháy tỏa ra.

Tôi gần như bị mê hoặc bởi mùi hương đó.

Lò nướng kêu ‘ding’ một tiếng, anh ta nhếch mép, vươn tay kéo cửa lò.

Tôi mở mắt kinh hoàng, chứng kiến cảnh tượng kinh khủng nhất trong đời.

Bên trong lò nướng lửa cháy đỏ rực, anh ta định đưa cả tôi vào đó!

“Tôi không muốn!” Tôi cố gắng giãy dụa.

“Ngoan.” Trương Miễn cười mỉa, “Vào đây nướng cho kĩ, rửa sạch tội lỗi, sau đó bệnh của em sẽ khỏi.”

Tất nhiên là tôi không đồng ý!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-thuong/chuong-5.html.]

Anh ta liền đánh gãy răng tôi, bóp cổ rồi ép tôi vào lò nướng.

Tôi siết chặt cổ tay anh ta, nhưng dường như Trương Miễn không cảm nhận được, anh ta vẫn điên cuồng đẩy tôi vào. Lưng tôi chạm vào cánh cửa lò, đau đớn bất thình lình khiến tôi hét lên, nước mắt chảy dài trên má, gần như không thể thở được.Trong tầm nhìn dần trở nên mơ hồ của tôi, tôi nhận ra ngón tay của mình đã biến dạng và dài ra, cơ thể tôi bất ngờ trở thành một chiếc váy đỏ?

Tôi...... đã xảy ra chuyện gì vậy?

Đứa bé quỷ đang trốn ở góc phòng phía xa, nó có vẻ cực kỳ sợ hãi Trương Miễn, nhưng cuối cùng nó vẫn lao tới và cắn vào tay anh ta!

Trương Miễn rít lên, buông cổ tôi ra.

Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi đôi bàn tay cứng như sắt đó, đổ gục xuống đất và thở hổn hển.

Đứa bé quỷ treo trên cổ tay Trương Miễn, miệng nó mọc đầy răng như giác mút của đỉa, gần như ngay lập tức đã tạo ra một loạt vết thương đáng sợ trên tay anh ta.

Nhưng Trương Miễn lại cực kỳ vui sướng, “Con yêu, cuối cùng con đã có thực thể rồi ư?”

"Là cha đây, con nhìn này, là cha con đây!"

Anh ta thậm chí còn nhặt một con d.a.o ở bên cạnh và c.h.é.m mạnh vào cổ tay mình, m.á.u chảy ra, bóng dáng mơ hồ ban đầu của đứa bé đột nhiên trở nên rõ ràng hơn nhiều.

Nó từ từ mở miệng, thậm chí hình dáng con người của nó cũng trở nên rõ ràng hơn.

Quỷ nhỏ có chút bối rối nhìn Trương Miễn đang giữa nó trong tay, nghiêng đầu, dường như không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi từ từ lùi ra phía sau.

Tuy nhiên, nụ cười trên mặt Trương Miễn đột nhiên đông cứng lại, hình dáng đứa bé trong tay anh ta dần dần tan biến. Trương Miễn điên cuồng la hét, quay đầu nhìn chằm chằm vào tôi, lao tới bóp cổ tôi, lắc qua lại. "Con khốn! Mau thả nó ra!”

“Mau thả đứa bé ra!”

……

Tôi không thở được, hai mắt tối sầm.

Tôi... sắp chế't rồi sao?

Bình luận

1 bình luận

Loading...