Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ngôi nhà ký ức - Chương 3: Cuộc Đối Đầu Với Ký Ức

Cập nhật lúc: 2024-10-19 18:56:53
Lượt xem: 0

Phương Hựu cảm thấy như mình đang đứng giữa những ranh giới mong manh giữa thực tại và một thế giới huyền bí, nơi ký ức và hiện tại hòa quyện vào nhau. Người phụ nữ trước mặt, với ánh mắt buồn bã, dường như là chìa khóa để mở ra những bí mật đang chờ đợi anh.

“Bạn… bạn là ai?” anh hỏi, cố gắng kiểm soát nỗi sợ hãi đang lấn át. “Tại sao tôi lại ở đây?”

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

“Tôi không thể tiết lộ tất cả ngay bây giờ,” cô trả lời, ánh mắt kiên định nhưng vẫn chứa đựng nỗi đau. “Nhưng bạn cần hiểu rằng mỗi người sống trong ngôi nhà này đều có câu chuyện riêng. Bạn đã được chọn để trải nghiệm những điều mà người khác không thể.”

“Chọn?” Phương Hựu lặp lại, lòng nghi ngờ không ngừng dâng lên. “Tôi không muốn ở đây! Tôi chỉ muốn trở về!”

Cô lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc. “Không dễ dàng như vậy. Một khi bạn đã bước vào đây, bạn không thể đơn giản rời đi. Bạn phải đối mặt với quá khứ của chính mình.”

“Quá khứ của tôi?” Phương Hựu cảm thấy bối rối. “Tôi không hiểu.”

“Có những ký ức mà bạn đã chôn giấu, những điều mà bạn không muốn nhớ lại,” cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. “Ngôi nhà này sẽ giúp bạn đối diện với chúng. Nhưng bạn cần phải sẵn sàng.”

Phương Hựu cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Những ký ức bị chôn vùi trong tâm trí anh, những mảnh ghép của quá khứ mà anh đã cố gắng quên đi. Nhưng giờ đây, chúng như đang quay về, như những bóng ma ám ảnh.

“Được rồi,” anh nói, quyết tâm gạt bỏ nỗi sợ hãi. “Tôi sẽ đối mặt với chúng.”

“Điều đó là đúng đắn,” cô mỉm cười, ánh mắt như sáng lên. “Bây giờ, hãy theo tôi.”

Cô dẫn anh ra khỏi phòng, qua những hành lang tối tăm, cho đến khi họ đến một cánh cửa khác, được chạm khắc những họa tiết tinh xảo. “Đây là nơi mà những ký ức được giữ gìn,” cô nói, mở cửa và dẫn anh vào trong.

Căn phòng bên trong khác hoàn toàn với những căn phòng trước. Nó được chiếu sáng bởi một nguồn ánh sáng mờ ảo, những bức tranh treo tường mô tả những cảnh vật sống động. Ở giữa phòng, một chiếc gương lớn đứng lặng lẽ, nhưng không phản chiếu hình ảnh mà là những cảnh tượng kỳ lạ.

Phương Hựu cảm thấy như đang đứng trước một cánh cửa dẫn vào quá khứ. Hình ảnh trong gương hiện lên: anh nhìn thấy bản thân mình trong một khoảng không gian khác, một buổi chiều vàng tươi, những người bạn cũ, và một khoảnh khắc vui vẻ mà anh đã quên. Nhưng ngay sau đó, hình ảnh biến đổi, thay vào đó là nỗi đau, sự chia ly và những giọt nước mắt.

“Đó là… là ký ức của tôi,” anh thì thầm, cảm xúc dâng trào. “Tại sao tôi lại phải nhìn thấy điều này?”

“Để bạn hiểu rằng ký ức, dù đẹp hay xấu, đều là một phần của bạn,” cô nói, giọng nhẹ nhàng. “Nếu bạn không đối mặt với chúng, bạn sẽ không thể tiến lên phía trước.”

“Nhưng tôi không muốn nhớ lại!” Phương Hựu quát lên, cảm thấy sự bất lực bao trùm. “Tôi muốn quên đi tất cả!”

“Quên không phải là giải pháp,” cô đáp, ánh mắt kiên định. “Đôi khi, chúng ta phải đối diện với những điều đau đớn để có thể chữa lành.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ngoi-nha-ky-uc/chuong-3-cuoc-doi-dau-voi-ky-uc.html.]

Phương Hựu cảm thấy những giọt nước mắt lăn trên má. Những ký ức ùa về, và trong lòng anh, nỗi đau như một chiếc d.a.o cứa vào tâm hồn. Anh muốn chạy trốn, nhưng trong sâu thẳm, anh biết rằng không thể. Cảm giác bị kẹt giữa quá khứ và hiện tại như một cái bẫy không thể thoát ra.

“Làm ơn, hãy giúp tôi,” anh cầu xin, giọng nói run rẩy. “Tôi không biết phải làm gì.”

“Để tôi giúp bạn,” cô nói, đặt tay lên vai anh, tạo cảm giác an toàn. “Hãy nhìn vào gương và thừa nhận những điều bạn đã trốn tránh. Đó là bước đầu tiên.”

Phương Hựu hít một hơi thật sâu và tiến lại gần gương. Hình ảnh phản chiếu như sống động, cảnh tượng lại một lần nữa hiện lên. Anh thấy mình, một cậu bé đang chơi đùa cùng những người bạn, rồi bỗng chốc lại là những giọt nước mắt trong bữa tiệc sinh nhật bị gián đoạn. Những kỷ niệm êm đềm lẫn lộn với nỗi buồn, và anh cảm thấy như trái tim mình bị xé toạc.

“Chúng ta đã từng hạnh phúc,” anh nói khẽ, nước mắt rơi xuống. “Nhưng mọi thứ đã thay đổi.”

“Đúng vậy,” cô nói, giọng đầy cảm thông. “Nhưng bạn phải nhớ rằng bạn có quyền lựa chọn cách đối diện với nỗi đau. Hãy thừa nhận nó và để nó giải thoát bạn.”

Phương Hựu cảm thấy sức nặng trong lòng dần dần giảm bớt. Anh nhìn vào gương, gương mặt của những người bạn cũ mờ nhạt, nhưng có một điều gì đó trong ánh mắt của họ khiến anh không thể quay đi. Họ không chỉ là những ký ức đau thương; họ cũng là những phần của chính anh.

“Xin lỗi,” anh thốt lên, như thể đang nói với tất cả những người đã từng tồn tại trong cuộc đời mình. “Xin lỗi vì đã bỏ rơi các bạn.”

Khi những từ đó thoát ra khỏi miệng, một cảm giác nhẹ nhõm kỳ lạ ùa về. Phương Hựu nhận ra rằng việc đối mặt với quá khứ không phải là điều dễ dàng, nhưng đó là con đường duy nhất để anh có thể tiếp tục sống. Anh cảm thấy như một tảng đá lớn đã được gỡ bỏ khỏi vai mình.

Người phụ nữ đứng bên cạnh, nụ cười nhẹ nhàng hiện lên. “Bạn đã bắt đầu hành trình của mình. Hãy tiếp tục và đừng dừng lại.”

“Nhưng tôi có thể làm gì tiếp theo?” Phương Hựu hỏi, ánh mắt vẫn đầy lo lắng.

“Có những ký ức khác mà bạn cần khám phá,” cô đáp. “Có lẽ bạn sẽ tìm thấy những điều chưa từng nghĩ tới.”

Phương Hựu quay lại nhìn vào gương lần nữa. Hình ảnh giờ đây đã trở nên rõ ràng hơn. Những khoảnh khắc vui vẻ, nỗi đau, và cả những điều chưa từng được nói ra. Mỗi ký ức như một viên ngọc quý, chứa đựng những bài học và thông điệp quan trọng.

“Cảm ơn bạn,” anh nói, lòng đầy biết ơn. “Tôi sẽ không từ bỏ nữa.”

“Đúng rồi,” cô mỉm cười, ánh mắt như một ngọn đèn dẫn lối. “Hãy bước tiếp, và tìm ra con đường của chính mình.”

Phương Hựu cảm thấy dũng cảm trở lại, quyết định đối diện với những ký ức còn lại trong ngôi nhà này. Anh biết rằng hành trình vẫn còn dài, nhưng ít nhất giờ đây, anh không còn một mình. Anh đã bắt đầu một cuộc hành trình tìm kiếm bản thân, và điều đó đã mang lại cho anh một sức mạnh mới mẻ.

“Đi nào,” anh nói với cô, giọng nói đầy quyết tâm. “Tôi sẵn sàng.”

Và cùng nhau, họ bước vào những bí mật sâu thẳm của ngôi nhà, nơi những ký ức chờ đợi để được khai thác và những câu chuyện chưa được kể sẵn sàng để lộ diện.

Loading...