Mười tám đêm mộng xuân - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:17:32
Lượt xem: 139

4.

Thích Quang bắt đầu xử lý công việc của công ty, chỉ có điều quá trình thực thi lại không thuận lợi lắm. Trong đó phản ứng lớn nhất, phải kể đến chân c..hó số một của Thích An, Trương Hải.

Trương Hải phụ trách điều động xe của cả công ty, đối với công ty hậu cần mà nói, đây xem như là người có thực quyền nhất ngoại trừ Tổng giám đốc. Muốn cải cách, tự nhiên sẽ động đến miếng bánh ngọt của Trương Hải.

Trương Hải không dám công khai nói thẳng điều gì với Thích Quang, nhưng cứ bắt được cơ hội, là âm dương quái khí nói với tôi, đ.â.m chọt ám chỉ tôi dựa vào vẻ bề ngoài của mình mà giành được tín nhiệm của sếp.

**(âm dương quái khí: Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán định.)**

Trong một lần tôi tuyên bố điều chỉnh kết cấu điều hành, thu nhập và chất lượng móc nối, Trương Hải phá vỡ phòng ngự: "Trợ lý Vũ bây giờ là người được tin tưởng trước mặt Tổng giám đốc Thích rồi, cô nói cho tôi biết, Tổng giám đốc Thích chúng ta làm chuyện đó có lợi hại hay không?"

Tôi liếc hắn một cái, không thèm phản ứng.

“Chu choa, còn giả bộ cao ngạo ở đây nữa đấy. Tôi không thể chịu được, cả đời tôi vất vả vì Thích thị, cuối cùng còn bị cái ngữ bán thân xác chèn ép.”

Người chung quanh nghe xong lời này, biểu cảm khác nhau.

Cho dù tôi và Thích Quang thật sự có gì hay không, bây giờ hắn nói như vậy, không khác gì đem ta treo tôi trên cột sỉ nhục.

Tạo tin đồn về trao đổi xác thịt là tốn ít công sức nhưng công kích có hiệu lực nhất. Nếu miệng lưỡi tôi không sắc sảo, da mặt mỏng, lúc này tất nhiên sẽ xấu hổ nói không thốt nên ra lời, để cho hắn thực hiện được, nhưng tôi không phải người như vậy.

"Giám đốc Trương nói lời này, nghĩa là thành tích của anh bao nhiêu năm nay cũng đều là nằm ở trên giường mà có, nếu không sao lại biết rõ con đường này như vậy chứ? Thảo nào lúc trước tôi nhìn thấy anh và Giám đốc Thích An cũng như vậy, đi WC cũng phải cùng nhau..."

Nói xong lời này tôi kinh ngạc che miệng "A, có phải tôi đã nói cái gì không nên nói rồi không?"

Trương Hải quả nhiên lập tức thay đổi sắc mặt: "Cô nói bậy!"

"Sao có thể gọi là nói bậy chứ, giao tình của anh và Giám đốc Thích An mọi người đều biết, mỗi lần Thích An đến, anh đều hận không thể tắm rửa sạch sẽ... A, thì ra là tắm rửa sạch sẽ ở đó, chờ lâm hạnh hả?"

“Xí, đồ khốn, còn nói bậy ở đây, tôi xé nát miệng của cô ra.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/muoi-tam-dem-mong-xuan/chuong-4.html.]

Tôi nhìn sắc mặt dữ tợn của Trương Hải, chỉ cảm thấy buồn cười.

Trương Hải giơ cánh tay lên, dường như thật sự muốn đi tiến lên đánh tôi. Nhưng không ngờ sau khi cánh tay giơ lên lại không buông xuống được.

Một bàn tay có khớp xương rõ ràng đặt lên cánh tay Trương Hải: Lập tức tay Trương Hải liền vặn vẹo.

Những người vừa rồi vây quanh xem náo nhiệt thấy được cảnh này, đều sợ ngây người.

Ba giây sau mới có người hoảng hốt chạy khỏi hiện trường.

Thích Quang giống như một bóng ma, từng bước thong thả đến trước mặt Trương Hải, mỗi bước đi tưởng chừng như nhẹ nhàng thoáng đãng nhưng lại tạo ra hiệu ứng rung chuyển cả mặt đất.

Cuối cùng Thích Quang ngồi xổm trước mặt Trương Hải, áp lực từ trong cơ thể anh dường như thành hình, không ngừng chèn ép thần kinh của những người xung quanh.

“Muốn c..hết, phải không?” Lời nói đầy nghi vấn, lại mang theo giọng điệu không thể nghi ngờ.

Các đốt ngón tay trắng nõn của Thích Quang chạm lên cổ Trương Hải, sau đó năm ngón tay khép lại. Trương Hải run rẩy, giống như nhìn thấy tử thần.

Tôi nhìn ngón tay siết chặt của Thích Quang, vội vàng tiến lên giữ chặt Thích Quang.

“Tổng giám đốc Thích, tôi đã mắng lại rồi, không sao đâu.”

Thích Quang quay đầu nhìn tôi, lúc này tôi mới phát hiện trong mắt anh đỏ kè, không khác gì La Sát ở địa phủ.

“Không đủ.”

“Đủ rồi." Tôi nắm tay Thích Quang hơi dùng sức: "Miệng anh ta ăn mắm ăn muối, tôi không sao đâu.”

Thích Quang quay đầu nhìn tôi, sự tàn nhẫn trong mắt dập tắt, đôi mắt trở lại trong trẻo như bình thường, như thể cảnh bạo lực vừa rồi chỉ là tưởng tượng của tôi, đột nhiên một hình ảnh hiện lên trong đầu tôi.

Người trước mặt dường như đang cười điên cuồng trong đống đổ nát.

"Nàng sẵn sàng hy sinh m..ạng sống của mình các người, nhưng các người không biết cái gì là đúng, xem nàng là kẻ xấu. Bây giờ, ta chỉ muốn tất cả các người được chôn cùng nàng."

Bình luận

0 bình luận

    Loading...