Chạm để tắt
Chạm để tắt

Một Kiếp Bất Phụ - 10

Cập nhật lúc: 2024-08-06 21:39:49
Lượt xem: 4,898

Người bắt đầu cho Bùi Hành tham gia bàn việc triều chính, thường xuyên giữ Bùi Hành ở lại điện Dưỡng Tâm suốt đêm để trò chuyện. Mọi người đều cho rằng Thánh thượng đã khôi phục lại sự sủng ái đối với Thái tử, Bùi Hành vẫn là Hoàng đế tương lai không thể thay đổi. Chỉ có ta biết, Hoàng thượng sắp băng hà, người mắc bệnh nặng. Kiếp trước, tháng thứ hai sau khi ta gả cho Bùi Hành, Hoàng thượng đã băng hà, khi đó mọi người mới biết người đã lâm bệnh nặng từ lâu. Tính theo thời gian, hiện tại người đã không còn sống được bao lâu nữa.

Lúc này, người chỉ có thể giữ vững ngôi vị Thái tử của Bùi Hành mới có thể bảo vệ sự ổn định của triều đình. Cho nên... không còn thời gian nữa. Mọi thứ phải nhanh lên.

 21

Bùi Hành nhanh chóng biết được Hoàng thượng lâm bệnh. Hiện tại không còn ai có thể khiến hắn kiêng dè sợ hãi, cuối cùng hắn đã bí mật đi gặp Thẩm Giao. Thẩm Giao sẽ nói với hắn, nàng bị Bùi Trạm ép buộc, mang thai con của hắn.

Thế là, vào một đêm mưa gió bão bùng, Ngũ hoàng tử Bùi Trạm bị ám sát tại phủ đệ của mình. Cả triều đình chấn động. Đối thủ cạnh tranh duy nhất đã không còn, Bùi Hành càng thêm ngông cuồng không kiêng dè. Hắn biết, cho dù phủ Thừa tướng và phủ Tướng quân không ủng hộ hắn, chỉ cần Bùi Trạm chết, mọi chuyện coi như đã xong, tất cả mọi người sẽ phải nịnh bợ hắn, Bùi Hành, để cầu mong con đường làm quan được yên ổn. Hoàng thượng bị kích động vì cái c.h.ế.t của Ngũ hoàng tử, bắt đầu nằm liệt giường.

Mọi người đều nói, Hoàng thượng e là không qua được năm nay. Ngày Tết ông Công ông Táo, Bùi Hành thay mặt Hoàng thượng tham dự tiệc cung đình, hắn ngồi ở vị trí cao, nghe những lời tâng bốc của các triều thần, sắc mặt kiêu ngạo, thần thái lạnh lùng. Như thể hắn lúc này đã là Hoàng đế. Ánh mắt hắn bỗng liếc về phía ta sau lưng cha, khinh miệt nhếch mép.

“Tiêu nhi, lại đây.”

22

Dưới sự chú ý của mọi người, ta đứng dậy, từng bước một đi đến trước mặt Bùi Hành. “Rót rượu cho bổn toạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mot-kiep-bat-phu/10.html.]

Bùi Hành dựa vào ghế nhìn ta, ngón tay tùy ý gõ lên bàn, nhất cử nhất động đều đầy vẻ trêu đùa.

Ta cầm bình rượu, rót đầy chén. Bùi Hành uống cạn rồi cười lớn, hắn nắm lấy cổ tay ta nói: “Tiêu nhi, sớm nghe lời như vậy có phải tốt hơn không? Nếu lúc đầu ngươi không nhất quyết muốn gả cho Mộ Cẩn An, có lẽ hôm nay ngươi đã là Hoàng hậu tương lai của ta, thế nào, có hối hận không?”

Ta mỉm cười: “Hối hận.”

Bùi Hành rất đắc ý, hắn dần trở nên điên cuồng: “Sau khi bổn Thái tử đăng cơ, người đầu tiên phải đối phó chính là Mộ Cẩn An, ngươi theo hắn chỉ có chịu khổ. Đêm nay ở lại, hầu hạ ta vui vẻ, sau này có thể ban cho ngươi làm Quý nhân, thế nào?”

Cuối cùng ta không nhịn được bật cười thành tiếng. Vẻ mặt Bùi Hành ngay lập tức trở nên nham hiểm: “Ngươi cười cái gì?”

Ta thản nhiên nhìn hắn, “Bùi Hành, ta cười ngươi sắp c.h.ế.t đến nơi mà không biết. Rượu tiễn đưa đã uống rồi, chuẩn bị lên đường đi.”

 

23

 

Loading...