Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí - Chương 334

Cập nhật lúc: 2024-07-03 11:25:32
Lượt xem: 29

Thần Châu Tinh.

Cốc Hưng Hoa cuối cùng cũng gặp mặt Vân Ca, nhân loại này đối xử rất thân thiết với người bionic, hai bên trao đổi giao tiếp rất hài hòa.

Hỏa Tước Tước, phế vật trong tổ hợp bàn tay vàng ngáp một cái, nhìn xung quanh, đây là Thần Châu Tinh , chủ tinh cầu đâu, nơi này ngay cả chỗ ngủ cũng không có, kém xa so với căn cứ của hắn.

Đoàn người lại lần nữa xác nhận kế hoạch, trong kế hoạch lần này Vân Ca được phân làm hậu cần và xử lý tai nạn, đồng thời nhiệm vụ quan trọng là tùy thời hỗ trợ người bất cứ lúc nào.

Cốc Hưng Hoa phụ trách cung cấp tọa độ, đầu tiên là thủ hạ của Số 1, nếu hắn có thể phân rõ ai là thủ hạ của Số 1, hóa trang thành mấy người này, nếu ba lô quá đầy, thì cứ giả bộ như người bionic bình thường của Thần Châu Tinh.

Để tiến hành trộm cướp, phi, hành hiệp trượng nghĩa, tất nhiên cần phải thay đổi diện mạo của mình.

Hùng Sơ Mặc và mấy người khác thông qua Cảnh Trí nắn lại khuôn mặt, lúc này bọn họ không phải thay đổi thân thể, trực tiếp thay đổi diện mạo là được.

Vân Ca cân nhắc người chơi có vẻ rất thích thay đổi khuôn mặt, cô đã nhắm tới kho bạc nhỏ của người chơi đã lâu, về sau thay muốn đổi mặt lại thu phí vậy… thuận tiện, cũng thu phí đất luôn, cho người chơi thuê đất rồi tự mình xây nhà, không cần để một nhóm người sống trong căn cứ, mỗi tháng lại thu tiền.

Sau khi sự việc của Thần Châu Tinh kết thúc, cô liền bắt tay vào việc này.

Cô yêu cầu Cảnh Trí ghi nhận lại vấn đề này và nhắc nhở cô sau.

Người chơi tránh mặt Cốc Hưng Hoa để nắn mặt, khi bọn họ trở lại, nguyên một đám hoàn toàn như người qua đường, ném vào trong đám người căn bản không phân biệt được.

Bọn họ bắt đầu hành động, theo tọa độ của Cốc Hưng Hoa tìm được một anh chàng đơn độc.

Người bionic có nút cưỡng chế tắt máy, nút này thường nằm sau cổ hoặc dưới nách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mong-tuong-lam-giau-cua-tinh-cau-xau-xi/chuong-334.html.]

Hùng Sơ Mặc và mấy người khác đã bắt được một người đàn ông bionic, tìm thấy nút tắt máy của hắn ta, nhấn nó, đợi hắn ta tắt máy rồi nhét vào ba lô.

Bọn họ đã bắt liên tiếp hơn 40 người đi một mình, nhiều người trong số họ đã hòa nhập với nhân loại và sống như nhân loại.

Theo Cốc Hưng Hoa, mấy người này đều có ấn ký Số 1 trên cơ thể, họ là người của Số 1.

Bọn họ không biết mấy nhân loại bị thay thế bằng người bionic đã bị đưa đi đâu rồi.

Sau khi người bionic được người chơi bỏ vào ba lô, bọn họ thử đứng trước mặt Cốc Hưng Hoa, Cốc Hưng Hoa cũng không còn cảm nhận được họ nữa.

Hùng Sơ Mặc: "Yes! Kế hoạch tiếp tục!"

Một ổ mấy trăm người bionic, chỉ dựa vào mỗi đám Hùng Sơ Mặc bắt không được, nên Vân Ca phải đội mũ trùm đầu đi theo, cũng thuận tiện cho cô làm một thí nghiệm.

Hải Hoàng ra tay với người bionic, đúng như cô dự đoán, sát thương của sinh vật cộng sinh không lớn như đối với nhân loại.

Bản thân Hải Hoàng cũng ngạc nhiên, theo bản năng hỏi Vân Ca: "Chẳng lẽ đây là một sinh vật do nhân loại tạo ra để đối phó với sinh vật cộng sinh chúng tôi sao?"

Vân Ca cũng không biết.

Ngoại trừ người bionic mô phỏng lại nhân loại, người bionic sống theo quần cư, còn có người bionic giả làm việc bình thường nhưng đã thoát khỏi chương trình hạn chế, để đối phó với mấy người bionic đó, Hùng Sơ Mặc và mấy người khác phải đột nhập vào nhà, bắt cóc người bionic rồi rời đi.

Nhiều thủ hạ của Số 1 giả làm nhân viên cấp cao của cục quân sự và chính trị, khi bắt giữ mấy kẻ này, đám người Vân Ca gặp phải không ít phiền toái.

Trong thời gian gần đây Thần Châu Tinh đã nhận được rất nhiều cuộc gọi lạ đến cảnh sát, bao gồm những vụ án về trộm cắp, mất tích, g.i.ế.c người và mấy vụ bê bối của một số nhân vật lớn, số vụ án trong nửa tháng qua đã gần bằng tổng số vụ án trong vài tháng trước đó.

Vương Thụy Khưu từ Trụ sở cảnh sát Thần Châu Tinh nhìn vào báo cáo tóm tắt, vò đầu, hắn ta hỏi đồng nghiệp: "Những báo cáo này có đúng không? Tất cả cửa hàng quần áo ở khu vực này đều bị mất rất nhiều váy, tất cả đều là váy hồng?"

Bình luận

10 bình luận

Loading...