[Mới]Không xứng làm cha - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:41:48
Lượt xem: 677

Chương 7

 

“Hi, không ngờ lại có duyên như vậy, tớ và bạn bè đi Kara, không ngờ lại gặp được các cậu. Bạn học Từ, đi cùng không?”

 

Từ Châu Ninh thản nhiên nói: "Bạn học Du, chúng tôi không chơi kiểu học sinh ngoan như các cậu. Phần ai nấy chơi thôi.”

 

“Cậu đừng coi thường người khác.” Du Tú Tú nhỏ giọng dịu dàng nói: "Không chừng tôi còn lợi hại hơn các cậu đấy.”

 

Một người tóc vàng khác tiếp lời: "Ồ, khẩu khí không nhỏ đâu, nếu cậu uống hết chai bia này, anh Từ sẽ đồng ý cho cậu chơi với chúng tôi.”

 

Lời còn chưa dứt, Du Tú Tú đã nhanh chóng cầm lấy chai bia uống một hơi cạn sạch, còn đảo ngược lại tỏ vẻ một giọt cũng không bỏ sót.

 

Từ Châu Ninh Dương ngừng lời, vẻ mặt kinh ngạc.

 

Những người anh em chí cốt của cậu ta cũng kinh ngạc không kém.

 

Du Tú Tú hất cằm đắc ý, khóe miệng nhếch lên, lộ hàm răng đáng yêu: "Nói được làm được, đừng hối hận đó.”

 

Dáng vẻ mềm mại này thành công làm mê hoặc đến điên đảo đại đa số bọn con trai ở đây.

 

Nhưng Từ Châu Ninh lại là con cá lọt lưới.

 

Cậu ta đợi qua vài giây rồi nhanh chóng mắng: "Tóc vàng, cậu ngứa da rồi phải không? Sao lại đồng ý thay tôi. Là cậu đồng ý, chuyện này không liên quan đến tôi, chuyện mình gây ra thì tự mình giải quyết đi nhé.”

 

Cậu ta trốn như trốn gián, nhanh chóng thay đổi vị trí cách xa Du Tú Tú một chút, e sợ tránh không kịp.

 

Thương hương tiếc ngọc là cái gì, hoàn toàn không tồn tại.

 

Tôi đứng dậy và đến gần Du Tú Tú, người đã bị tấn công mạnh mẽ.

 

“Em gái rẻ tiền, chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Phí hết tâm tư cũng không chiếm được Từ Châu Ninh, may mà em vẫn là chân truyền của con mụ tiểu tam kia. Chậc chậc, thật sự là làm cho người ta thất vọng.”

 

Giọng của tôi không lớn, nhưng vừa đủ để cho những người trong phạm vi mười mét đều có thể nghe rõ.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Du Tú Tú trắng bệch, tổn thương nhìn tôi: "Chị, chị nhất định phải như vậy sao?”

 

“Đừng diễn nữa, ở đây không có khán giả của mày đâu.”

 

Tôi nhàn nhạt liếc mắt nhìn mọi người một cái, không cần nói gì, cũng tự nhiên phát ra áp lực.

 

Mọi người đồng loạt cúi đầu, hết sức chuyên chú bóc tôm hùm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/moikhong-xung-lam-cha/chuong-7.html.]

 

Loạn tới loạn lui, phát hiện bản lĩnh của Du Tú Tú chính là lặp đi lặp lại mấy thứ này, nhàm chán cực độ.

 

Tôi không nhìn cô ả nữa, trở lại chỗ ngồi tiếp tục chiến đấu hăng hái với tôm hùm.

 

Bàn ăn lại khôi phục sự náo nhiệt, mọi người hi hi ha ha, trên khuôn mặt trẻ tuổi tản ra sức sống thanh xuân.

 

Bên cạnh quán có tới năm sáu người đàn ông đầu trọc tầm ba bốn mươi tuổi, lớn tiếng gọi ông chủ mang đồ ăn lên.

 

Người đàn ông mặc áo phông viền vàng màu đen vừa la hét hôm nay sao lại nóng như vậy, vừa cởi áo ra ném lên cái ghế bên cạnh.

 

Cứ như vậy để cánh tay trần, tán gẫu cùng đồng bọn.

 

Hai người bạn da ngăm đen bắt chước hắn, cũng cởi áo ra.

 

Thật là cay mắt.

 

"Này, mày thấy người phụ nữ mặc đồ trắng ngồi ở ghế trước trông có ổn không? Có muốn thử mùi vị cô ta không?”

 

Người đàn ông đầu trọc cởi áo đầu tiên lớn tiếng trêu chọc đồng bọn, ánh mắt hèn mọn, quan sát nữ sinh áo trắng ngồi phía trước.

 

Nữ sinh áo trắng hẳn là nghe hiểu, thân thể trong nháy mắt cứng ngắc.

 

Tôi l.i.ế.m hàm răng dưới, cảm thấy tay hơi ngứa.

 

Đồng bọn của hắn không muốn bị bỏ lại phía sau, cười lớn: "Ở đây thì nói làm gì? Có bản lĩnh thì mau đưa cô ta đến đây!"

 

“Được, mày chờ ở đây đi.” Người đàn ông mình trần nói một tiếng, kéo ghế ra, đi về phía cô gái áo trắng, khoác tay lên lưng cô ấy, chậm rãi vuốt ve: “Người đẹp, uống với chúng tôi một ly chứ?"

 

Cô gái áo trắng lập tức gỡ tay hắn ra: "Anh làm gì vậy, tôi không uống! Có bệnh à.”

 

“Đừng có mà không biết xấu hổ.” Người đàn ông chỉ tay vào cô gái: “Hôm nay em uống cũng phải uống, không uống cũng phải uống.” Nói xong, hắn cầm ly bia trên bàn đổ vào miệng cô gái.

 

Ngồi đối diện với cô gái này là một cô gái tóc vàng, cô ấy không chút do dự cầm lấy chai bia đi tới phía đối diện, nhắm đầu đập tới.

 

Người đàn ông mình trần trong nháy mắt đầu nở hoa, không dám tin sờ sờ đầu mình, một tay đầy m..áu.

 

Đám đồng bọn của hắn lập tức nhào tới, đá nữ sinh tóc vàng văng ra thật xa, đầu đụng vào chân bàn, phát ra âm thanh nặng nề.

 

Mọi chuyện xảy ra nhanh như một tia chớp.

 

Tất cả khách hàng đang ngồi đều không kịp phản ứng, sững sờ nhìn bọn họ.

Bình luận

2 bình luận

  • rất sảng khoái :v thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

  • Tới tập 9 này cũng chưa full mà bạn ? sao trên weeb để full rồi ?? :(

    An 1 tuần trước · Trả lời

Loading...