Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 889

Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:08:27
Lượt xem: 16

Hồ Lục gia nói, tối hôm qua sau khi bọn họ nhận được lời nhắc nhở của Thượng Quan Thư, bọn họ ở trong miếu Thành Hoàng đã tự vận công để kiểm tra xem liệu trong cơ thể của mình còn bất kỳ chất độc yêu khí nào còn sót lại hay không.

Khoảng một giờ sáng thì có tiếng bước chân truyền vào trong miếu.

Vào thời điểm đó, Hồ Lục gia nghe thấy thì cũng trở nên cảnh giác, sau đó lại phát hiện người tới là người xa lạ, cho nên ông ấy liền trốn đi.

Tiếp theo lại nhìn thấy có năm người bước nào trong miếu Thành Hoàng.

Mà ngay khi năm người này mới vừa tiến vào miếu Thành Hoàng, Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi đã nhìn ra manh mối.

Bởi vì bề mặt cơ thể của những người này đều mang đặc tính của dã thú.

Ví dụ như lông động vật, móng vuốt động vật, mắt động vật không rõ ràng lắm, nhưng bọn chúng tuyệt đối khác với người thường.

Bọn họ giữ im lặng và tiếp tục quan sát.

Thông qua các đặc điểm ngoại hình và khả năng nói chuyện của họ, cuối cùng có thể xác định những người này đều là giáo chúng của Nhật Nguyệt Thần Giáo và không có ai là ngoại lệ.

Vì không biết rõ tại sao mấy tên yêu đạo này lại đến trấn Thanh Thạch, cho nên đám người Hồ Lục gia mới không vội vàng hành động mà theo dõi bọn chúng chặt chẽ.

Sau đó đợi đến sáng sớm thì đi thẳng đến cửa hàng để tìm chúng tôi, đồng thời để kiểm tra tình hình hiện tại của chúng tôi luôn.

Nghe đến đó, chúng tôi cũng có một sự hiểu biết đơn giản về đám yêu đồ đã đến trấn Thanh Thạch.

Đây hẳn là mấy tên yêu đồ của tà giáo đã bỏ trốn, thông qua Hồ Lục gia, chúng tôi biết được rằng mấy tên yêu đồ này rất có khả năng chính là những thành viên tà giáo đã trốn thoát khỏi công ty hậu cần Minh Hậu.

Bởi vì môi trường sống bị phá hủy, cơ thể vẫn còn đang trong trạng thái yêu hóa của giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ hai, cho nên ngoại hình vẫn còn đặc điểm của dã thú.

Lẫn vào trong đám người thì có chút bất tiện, cho nên có lẽ vì muốn tìm một chỗ hẻo lánh để trốn, chờ đến khi giai đoạn yêu hoá thứ ba hoàn thành.

Kết quả thật bất ngờ chính là mấy tên này trốn ở đâu không trốn mà lại chạy đến trấn Thanh Thạch của chúng tôi.

Mà điều càng đáng tiếc hơn nữa là bọn chúng lại xông thẳng vào nơi ở hiện tại của đám người Hồ Lục gia, mà cái này chính là tự chui đầu vô lưới.

Nhóm của Hồ Lục gia giữ im lặng và lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của đối phương.

Cuối cùng, thông qua cuộc đối thoại với bên kia, chúng tôi phát hiện ra ngoại trừ mấy tên yêu đạo này ra, có lẽ tối nay sẽ có thêm một vài tên yêu đạo tới đây nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/889.html.]

Hồ Lục gia thấy vẫn còn có yêu đạo sẽ đến đây, lại sợ sẽ rút dây động rừng, cho nên mới ẩn nhẫn đến tận lúc này.

Ngoài việc thông báo cho chúng tôi, điều mà Hồ Lục gia càng muốn làm chính là một lưới bắt hết toàn bộ, một lần tóm gọn đối phương.

Thật trùng hợp, sư phụ và tôi cũng đang tìm kiếm yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo.

Từ quan điểm này, đêm nay vừa đúng lúc thu lưới.

Ngoài việc tiêu diệt những tên yêu đạo này ra, điều quan trọng hơn là đoạt được những viên thuốc có thể khắc chế thú tính ở trong tay của bọn chúng.

Ở đây, chúng tôi vừa thảo luận với nhau một chút là đã có kế hoạch cho bước tiếp theo.

Trong ngày hôm nay, đám người Hồ Lục gia sẽ tiếp tục theo dõi, còn bên phía tôi và sư phụ sẽ đi chuẩn bị trước.

Chỉ cần trong tối nay, làn sóng yêu đạo thứ hai đến, chúng tôi sẽ thu lưới trong một lần.

Sau khi hạ quyết tâm, tôi nghe sư phụ nói: "Ban ngày phải làm phiền chư vị tiên gia rồi."

Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi chắp tay: "Chuyện nhỏ thôi, Đinh đạo trưởng nghỉ ngơi cho tốt trước đi, lát nữa chúng ta sẽ liên lạc với ông sau!"

Sư phụ khẽ gật đầu: “Làm phiền chư vị tiên gia!”

Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi vẫy tay, sau đó lại nghe Hồ Thất Nãi nói: "Đinh đạo trưởng, Kim Đồng, tối hôm qua hai người cũng đủ mệt rồi, nghỉ ngơi đã rồi hãy chuẩn bị sẵn sàng. Chúng tôi cáo từ trước.”

Sư phụ và tôi đều rất kính lễ, sau đó ôm quyền với Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi.

Thậm chí sư phụ còn nói một chữ "mời", sau đó Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi cũng không dừng lại mà trực tiếp rời khỏi cửa hàng của chúng tôi.

Mặc dù vào ban ngày, chúng tôi sẽ không đi quấy rầy mấy tên yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo đó, nhưng Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi sẽ đi giám sát bọn chúng trước để phòng ngừa xuất hiện biến cố gì đó.

Sau khi Hồ Lục gia, Hồ Thất Nãi và Hồ Mỹ rời đi, sư phụ hít một hơi thật sâu rồi nói với tôi: “Tiểu Phàm, tối qua đã đủ mệt rồi, con đi nghỉ ngơi trước đi. Đợi đến lúc dưỡng đủ tinh thần, tối nay chúng ta lại đi đoạt thuốc!"

Nói đến câu cuối cùng, trong mắt sư phụ lộ ra một tia lạnh lùng.

Hiện tại tôi cũng rất rõ ràng, cái loại thuốc khắc chế thú tính của Nhật Nguyệt giáo này quan trọng như thế nào đối với Độc đạo trưởng.

Vì vậy, tôi nói với sư phụ: "Vâng, sư phụ, đêm nay chúng ta sẽ hành động. Nhưng sư phụ, chuyện này có cần nói với  Bạch Phong một tiếng không?"

Loading...