Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 874

Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:01:22
Lượt xem: 14

 

Cuối cùng, tôi chọn tin vào Thượng Quan Thư, cô ấy sẽ không bao giờ làm hại tôi.

Sau khi có ý tưởng và kế hoạch này trong đầu, tôi trực tiếp gật đầu, sau đó lấy Linh Đao ở trên người ra.

Một con d.a.o găm rất bình thường, thậm chí còn có chút rỉ sét loang lổ.

Mà tên yêu đạo đầu rắn ở phía đối diện còn thở ngắn than dài: “Thật là một đám rác rưởi, đã không có người dám ra đánh, vậy cũng đừng trách tôi lấy nhiều h.i.ế.p ít!"

Nói xong, tên này còn muốn xông lên tấn công chúng tôi.

Tất cả những người có mặt đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, chuẩn bị sẵn sàng tiếp đón đối thủ hùng mạnh.

Nhưng tôi lại cố tình nhắm vào thời điểm mấu chốt này mà cầm lấy một con d.a.o găm rỉ sét ra, tiến lên hai bước: "Muốn một chọi một phải không? Tôi tới!"

Tôi lạnh nhạt mở miệng, mấy người ở bên tôi nghe thấy lời này của tôi, bọn họ đều nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.

Tất cả mọi người đều biết tu vi của tôi đến đâu. Đạo sĩ đỉnh phong, còn chưa đạt tới cảnh giới cấp Đạo Sư.

Còn người ta là đạo hạnh gì, Đạo Quân, đó chính là cảnh giới cấp Đạo Quân đấy. Vừa rồi một vị Đạo sư trung kỳ như Tống Sơn Hà còn bị đánh đến hộc máu, hiện tại với chút tu vi ít ỏi của tôi liền muốn tiến lên khoe khoang, đây không phải là đưa đầu vào chỗ c.h.ế.t sao?

*********************

Lúc mọi người nhìn thấy cảnh tượng trong tay tôi cầm một con d.a.o găm rỉ sét, hơn nữa còn muốn đi lên để đơn đấu với một tên yêu đạo đầu rắn cường đại như vậy thì không khỏi có chút chấn kinh.

Khuôn mặt của Từ Lâm Tĩnh và Lão Phong càng co giật hơn.

Dương Tuyết càng cảm thấy kỳ lạ mà nhìn về phía tôi: "Đinh Vĩ, anh điên rồi sao! Ngay cả Tống sư huynh cũng không phải là đối thủ, vậy tại sao anh lại muốn một chọi một với gã? Nếu gã muốn một mình đánh bại tất cả chúng ta thì cứ để gã đến, anh không cần phải làm màu như vậy!"

Dương Tuyết khuyên nhủ, sợ trong lúc nhất thời tôi bị nóng não và làm ra một số hành động bất bình thường.

Chẳng may tôi bị mất mạng hoặc bị thương, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được.

Lão Phong cũng lập tức lên tiếng phụ hoạ: "Đúng vậy đấy lão Đinh, nếu gã dám một mình tới đây, chúng ta sẽ cùng tiến lên. Chỉ bằng một mình cậu thì không phải là đối thủ của gã!"

“Lão Đinh, anh phải bình tĩnh lại!” Từ Lâm Tĩnh cũng nói.

Nghe mọi người nói chuyện như vậy, thực ra thì trong lòng tôi cũng cảm thấy hơi run.

Tôi đương nhiên biết rất rõ khoảng cách giữa mình và đối phương lớn tới múc nào, nhưng Thượng Quan Thư kêu tôi ra tay như vậy, hẳn phải có lý do của cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/874.html.]

Tôi hít sâu một hơi, sau đó bình tĩnh nói với mọi người: "Yên tâm đi, nếu như tôi thật sự không địch lại, chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu. Dù sao, dù sao bọn họ cũng cần thời gian..."

Nói xong, tôi liếc nhìn hai vị Vương– Trần đạo trưởng, Lão Tần gia và Thượng Quan Thư.

Mọi người nhìn thấy vậy thì cũng đều cau mày lại.

Hiện tại bên phía chúng tôi đang ở trong thời kỳ mấu chốt của việc khắc chế yêu khí, nếu lúc này lại bị đánh gãy, vậy thì mọi nỗ lực trước đó đều trở nên vô ích.

Hai vị đạo trưởng và Lão Tần Gia chắc chắn sẽ tiếp tục yêu hoá, cuối cùng là hoàn thành giai đoạn yêu hoá thứ nhất.

Chờ đến lúc đó, chúng tôi cũng sẽ không còn có cách nào để cứu họ, bọn họ chắc chắn sẽ thực sự trở thành những con yêu quái nửa người nửa thú, cần hút m.á.u để duy trì sự sống.

Vì vậy, chúng tôi nhất định phải kéo dài thời gian cho đám người Thượng Quan Thư.

Dương Tuyết vẫn cảm thấy không yên lòng, tiếp tục nói: "Nhưng, anh thực sự có thể lên sao?"

Tôi rất nghiêm túc mà gật đầu với cô ấy: “Yên tâm đi!

Nói xong, tôi còn nở một nụ cười rạng rỡ với Dương Tuyết, sau đó quay đầu nhìn thẳng vào tên yêu đạo đầu rắn kia.

"Tôi đấu với anh!"

"Chỉ bằng cậu thôi sao? Cầm một con d.a.o găm cùi ghẻ, lại muốn dùng thứ cùi ghẻ này mà đánh với tôi một trận sao?" Trong giọng nói của tên yêu đạo đầu rắn mang theo giọng điệu giễu cợt.

Sau khi gã nói xong lời này thì lập tức phát ra tiếng “ha ha” cười to, căn bản không thèm để Linh Đao ở trong tay tôi vào mắt.

“Đúng rồi, chỉ bằng con d.a.o găm cùi ghẻ này thôi!” Tôi tiếp tục.

Tên yêu đạo đầu rắn này nghe xong, cười tủm tỉm: "Được! Tôi muốn xem, cậu sẽ dùng con d.a.o găm cùi ghẻ này đả thương tôi như thế nào. Đến đây đi!"

Vừa nói ra lời này, tên yêu đạo đầu rắn kia đột nhiên chấn động mạnh, trong nháy mắt hiện ra từng vảy da rắn.

Hiển nhiên đối tượng hóa yêu của gã này là một con rắn, cho nên trên người của gã mới xuất hiện đặc điểm của rắn.

Các lớp vảy cũng biến tướng và trở thành hộ giáp của cơ thể gã, cải thiện khả năng phòng thủ của gã.

Cảm nhận được hơi thở khổng lồ của đối phương, tôi không hề nao núng và lúc này cũng lập tức mở toàn bộ đạo hạnh của mình.

Đạo sĩ đỉnh phong, mặc dù tu vi không cao, nhưng tôi lại có thể dựa vào Linh Đao ở trong tay của mình.

Lúc đám người ở bên chúng tôi nhìn thấy tôi triển khai đạo hạnh của mình, cũng không khỏi cảm thấy hơi lo lắng.

Loading...