Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 656

Cập nhật lúc: 2024-07-20 20:42:47
Lượt xem: 17

Tôi không chút do dự, nhanh chóng kể lại những chuyện đã xảy ra vào ngày hôm nay.

Sư phụ vừa nghe được tin tức toàn bộ người của nhà họ Nghiêm đều c.h.ế.t đuối. Cũng không khỏi thở dài một hơi.

"Mệnh a! Số mệnh của gia đình này thật đáng thương! Nếu con đã đồng ý chiêu hồn cho người ta, vậy hãy hoàn thành chuyện này càng sớm càng tốt! Sư phụ nói.

"Sư phụ yên tâm, ngày mai con sẽ bày trận pháp, hôm nay con có chút mệt!" Tôi nói.

Sư phụ thấy tôi nói như vậy cũng không nói gì thêm.

Tối nay tôi đi ngủ sớm, nghỉ ngơi rất đầy đủ.

Sáng sớm hôm sau, tôi liền bắt đầu chuẩn bị những thứ cần thiết cho việc làm phép tối nay, cũng như khéo léo sắp xếp các bước tiếp theo.

Chiêu hồn không khó, nhưng hôm nay tôi phải chiêu hồn của bảy người liên tiếp, khối lượng công việc rất nhiều, cho dù có lão Phong tới giúp đỡ, thì cũng không thể nhanh chóng được.

Sư phụ muốn tôi luyện chúng tôi, đã nói rõ rằng ông ấy không có ý định giúp đỡ.

Chỉ nói sẽ ở bên cạnh quan sát chúng tôi, đề phòng tôi phạm sai lầm.

Rất nhanh, trời đã tối.

Tôi vừa ăn xong, lão Phong đã chạy tới, ngoài lão Phong, ngay cả Độc đạo trưởng cũng chạy tới.

Độc đạo trưởng nói ở trong phòng cũng không ngủ được, liền tới đây xem hai tiểu bối chúng tôi làm pháp sự, đồng thời tìm sư phụ của tôi để nói chuyện phiếm.

Lúc này thời gian vẫn còn khá sớm, sắc trời cũng vừa mới tối một chút.

Chúng tôi ở trong nhà xem TV và chờ thêm một lúc.

Đến khoảng mười giờ tối, chúng tôi mang theo dụng cụ, đi ra ngoài ngược theo cơn gió lạnh, đi thẳng về phía sau núi.

Đến sau núi, chúng tôi bắt đầu phân chia công việc, dựa theo yêu cầu mà bày ra tế đàn, treo cờ dùng để chiêu hồn.

Cùng lúc đó, bảy người rơm được dựng lên trên tế đàn, trên thân mỗi người rơm đều dán một lá bùa ghi sinh thần bát tự.

Ngoài ra, còn có ba chén nước và một con gà lớn màu vàng dùng để “dẫn đường”.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, lão Phong và tôi chuẩn bị động thủ.

Sư phụ và Độc đạo trưởng ngồi trước một gốc cây lớn bên cạnh, lúc này mới bắt đầu nói chuyện phiếm, vẻ mặt thảnh thơi.

Pháp sự chiêu hồn cho bảy người có khối lượng công việc rất lớn.

Về phương diện chiêu hồn, lão Phong lợi hại hơn tôi nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/656.html.]

Nhưng hôm nay, chính tôi là người dẫn đầu. Cậu ấy sẽ thay thế sau khi tôi mệt mỏi.

Tôi đứng trước bàn thờ, nhìn mọi thứ trên bàn, không khỏi hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh, sau đó dùng diêm thắp hai ngọn nến, rồi thắp nén nhang.

Sau khi cắm nhang vào lư hương, tôi lạy ba lạy. Nâng thanh kiếm gỗ đào trong tay, trực tiếp vung xuống hai lần, trong miệng lẩm bẩm.

Cuối cùng gắn một lá bùa chú lên trên thanh kiếm.

Cùng lúc đó, tôi làm ra một đạo kiếm chỉ ấn, thấp giọng quát: "Cấp cấp như luật lệnh, mở!”

Nói xong, tôi quét dọc theo bảy người rơm ở trên bàn.

“Bùm” một tiếng, trên thân của bảy người rơm đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu xanh, sau đó nhanh chóng bị đốt cháy.

Bảy người rơm chỉ được làm bằng vài cọng rơm, chúng rất nhỏ.

Với sự xuất hiện của một ngọn lửa màu xanh, thì sinh thần bát tự được treo ở trên người rơm đã nhanh chóng bị đốt thành tro.

Sau khi bảy người rơm bị đốt cháy, tôi lại múa kiếm gỗ đào vài lần, chiêu hồn kiếm còn được gọi là vũ điệu chiêu hồn.

Cùng lúc đó, lão Phong xách lên con gà vàng, vạch đầu của nó ra và dùng d.a.o cứa đứt.

Máu tươi lập tức phun ra ở bên dưới lá cờ chiêu hồn, sở dĩ làm như vậy là để tăng cường hiệu quả của việc gọi hồn, để những hồn phách đã c.h.ế.t được triệu hồi có thể nhanh chóng chạy đến đây.

Múa xong, tôi lại thấp giọng nói: "Càn Khôn thanh chính, du dực tứ thượng. Chư quân sinh tử, thường có chí định. Trở về!”

Tôi vừa dứt lời, thanh kiếm gỗ đào trong tay tôi đã chỉ thẳng vào bùa chú chiêu hồn ở trước mặt.

Ngay lập tức, một cơn gió lạnh đột ngột nổi lên.

Những ngọn nến trên bàn kêu xèo xèo, lá cờ chiêu hồn được thổi lên ngay lập tức, thỉnh thoảng tung bay.

Cứ như vậy, tôi cầm thanh kiếm gỗ đào trong tay, các ngón tay đan vào nhau, tôi không ngừng niệm chú trong im lặng.

Chiêu hồn của bảy con quỷ này có khối lượng công việc rất lớn, tiêu hao đạo khí cũng không chỉ một chút.

Chẳng bao lâu sau, trên trán của tôi đã đổ mồ hôi.

Chết người nhất chính là, trong tay tôi vẫn cầm kiếm gỗ đào, lúc đầu còn không có gì.

Nhưng sau một thời gian dài, tôi cảm thấy cánh tay của mình như nhũn ra, rất mệt mỏi.

Bảy con quỷ, theo lý thuyết chúng tôi lấy sinh thần bát tự, lại đốt bùa giấy vàng ở nơi bọn họ đã chết.

Nếu tôi làm phép ở đây, nhiều nhất là nửa giờ, quỷ hồn đầu tiên sẽ được gọi về.

Nhưng kết quả có chút ngoài ý muốn, tôi kiên trì bốn mươi phút, xung quanh vẫn không có thay đổi, bảy con quỷ cũng không có trở lại. Mà tôi đã không thể giữ vững được nữa, tay của tôi đang run lên.

Loading...