Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 470

Cập nhật lúc: 2024-07-15 21:49:04
Lượt xem: 34

“Nếu phối hợp, chính ông hãy phá nát kim thân này nếu không chúng tôi sẽ lại động thủ!” Dương Tuyết lạnh lùng tiếp tục nói.

Tăng Đại Trị lộ ra vẻ mặt chua xót, cũng có chút do dự.

Dù sao có kim thân, ông ta có thể hưởng hương khói, còn có có thể dùng kim thân để tu luyện, so với làm du hồn dã quỷ thì vẫn tốt hơn nhiều.

Cho nên, Tăng Đại Trị vô cùng luyến tiếc khi chính mình tự phá nát kim thân này.

Nhưng nhìn vẻ mặt và bộ dạng hung ác của chúng tôi, ông ta cũng hiểu rõ. Nếu ông ta không tự mình ra tay, chúng tôi sẽ có rất nhiều biện pháp để tra tấn ông ta, thậm chí g.i.ế.c ống ta, khiến ông ta hồn phi phách tán.

Sau một vài giây do dự, Tăng Đại Trị cắn răng một cái, dùng tay bóp.

Búp bê kim thân vốn dĩ cứng rắn như sắt, cho dù chúng tôi đập nát cả ngày cũng không thể phá vỡ được, nhưng lúc này lại bị Tăng Đại Trị bóp nát dễ như trở bàn tay.

Ngay lập tức, búp bê kim thân vỡ nát trong nháy mắt, xa xa trong căn phòng trọ của Tình Minh Tuyết ở phim trường, bàn thờ hương khói “Răng rắc” một tiếng đã chia năm xẻ bảy, vỡ vụn đầy đất.

Về vấn đề Tình Minh Tuyết cung phụng, mời tiểu quỷ, sau khi búp bê kim thân vỡ vụn xem như đã được phá vỡ.

Ngày sau Tình Minh Tuyết và Tăng Đại Trị cũng không còn mối quan hệ hay liên quan với nhau dù là nhỏ nhất.

Chỉ cần dương hỏa của Tình Minh Tuyết đủ mạnh, Tăng Đại Trị cũng đừng nghĩ có thể tiếp cận được Tình Minh Tuyết.

Chỉ là sự biến đổi đột ngột này đã khiến cho Dương tuyết và Tình Minh Tuyết sợ tới mức mất hồn, hét lên…

Còn chúng tôi ở nơi này, sau khi nhìn thấy kim thân vỡ vụn, chúng tôi không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Cứ như vậy, chuyện mà Ngô Huệ Huệ đã ủy thác cho chúng tôi cũng xem như là đã hoàn thành.

Như vậy, những chuyện sau đó, chính là của chúng tôi.

Cho nên tôi mở miệng hỏi Tăng Đại Trị lần nữa: “Được rồi, tôi hỏi ông! Trương đạo trưởng có địa vị gì, nhiệm vụ mà ông nói là cái gì?”

Khuôn mặt của Tăng Đại Trị run rẩy hai lần, sau đó ông ta có chút lắp bắp mở miệng nói: “Cái này, cái này không phải tôi nói rồi sao? Tôi cũng không rõ lắm. Chỉ biết người này được gọi là Trương đạo trưởng. Còn nhiệm vụ, chính là, chính là, chính là chúng tôi đi giúp đỡ mọi người, phải, giúp đỡ mọi người. Mỗi tháng trợ giúp ít nhất năm người, không mười người. Đúng, chính là trợ giúp mười người, mười người một tháng. Chính là như vậy……”

Nghe xong câu nói đó, ba người chúng tôi đều không khỏi trợn trắng.

Nhìn biểu cảm của ông ta cùng với thái độ này và còn có ngữ khí lúc nói chuyện và mức độ nói lắp này. Ông ta rõ ràng là đang nói dối. Đây là muốn biến chúng tôi trở thành mấy đứa ngốc sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/470.html.]

“Mẹ nó, còn dám nói láo!” Nói xong, tôi đạp ông ta một cước.

Lão Phong cũng không khách khí, cũng đá một cước.

Còn về phần Dương Tuyết, cũng giống như hai bọn tôi cùng nhau đá lên người Tăng Đại Trị.

Tên này, chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà. Tình cảnh đã ra nông nổi như thế này rồi, còn không chịu nói thật.

“Đã như vậy rồi mà còn giúp người, còn giúp mười người. Mẹ nó, nói láo cũng không biết. Đá c.h.ế.t ông!” Tôi một bên mắng to, một bên đá loạn xạ.

Tăng Đại Trị bị đánh đến kêu “A a” thảm thiết. Lúc đầu ông ta còn có chút mạnh miệng.

Nhưng sau khi bị chúng tôi đánh đến không thể nào chịu nổi nữa, lại bị dọa chết.

Tăng Đại Trị mới nói thật: “Đừng, đừng đánh, tôi, tôi nói, tôi nói. Không phải, không phải cứu người, là, là thải âm, mỗi, mỗi tháng phải thải âm của mười người, sau đó, sau đó nộp lên cho Trương đạo trưởng, bằng không, bằng không chúng tôi sẽ phải chết……”

Ông ta vừa nói ra lời này, sắc mặt của ba người chúng tôi đột nhiên biến đổi, trong lòng “Lộp bộp” một tiếng. Khá lắm, quả nhiên ông ta chẳng phải là thứ tốt lành gì.

Âm tinh là cái gì? Trong học thuyết của Đạo gia thì được gọi là tinh hoa của âm.

Nói cách khác, nó là tinh khí của phụ nữ, cũng chính là “Thải âm” trong thải âm bổ dương.

Trong lòng tôi thầm mắng tên này vô sỉ.

Nói cách khác, e rằng đã có ít nhất hai mươi phụ nữ đã bị tên sắc quỷ này cưỡng hiếp.

Chỉ là trong lòng tôi hơi nghi hoặc. “Thải âm” cũng có thể thông qua người khác thu thập được sao?

Chẳng phải chuyện này cần tự tay mình làm sao?

Tuy rằng có suy nghĩ như vậy nhưng tôi cũng không hỏi.

Dù sao tên này đã cưỡng h.i.ế.p rất nhiều phụ nữ, thu thập tinh khí của người ta.

Tăng Đại Trị thấy sắc mặt lúc này của chúng tôi đã trở nên cực kỳ khó coi, cũng biết chúng tôi đang rất tức giận.

Tăng Đại Trị sợ da thịt đau đớn, lại sợ c.h.ế.t nên vội giải thích nói: “Ba, ba vị đạo trưởng đừng tức giận, tôi, tôi là bị bắt buộc! Còn có, còn có tôi, tôi là do Tiểu Tuyết mời về, tuyệt đối chưa từng chạm qua Tiểu Tuyết. Những người phụ nữ bị thải âm, tôi cũng không có g.i.ế.c họ.”

 

Loading...