Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 469

Cập nhật lúc: 2024-07-15 21:48:46
Lượt xem: 10

Bởi vậy, lão Phong sẽ là người ra tay cuối cùng.

Cậu ta nhảy lên, trong tay b.ắ.n ra một lá bùa “Trấn âm”.

Một tiếng “Bang” lập tức vỗ lên trán của nam quỷ khiến gã không thể đứng dậy được. Khi bùa chú hạ xuống, sức mạnh của bùa chú đã thổi quét qua toàn thân của nam quỷ.

Nam quỷ giãy giụa vài cái, lập tức bị bùa chú trấn tại chỗ khiến gã không nhúc nhích được nữa.

Thấy nam quỷ bị trấn trụ, trong lòng ba người chúng tôi đều không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Dù sao, sau khi ba người chúng tôi xây dựng ra chiến thuật này thì đây chính là lần đầu tiên sử dụng. Bây giờ xem ra, hiệu quả rất tốt.

Hoàn toàn khuếch đại sức mạnh của chúng tôi tới mức tối đa. So với hiệu quả chiến đấu trước đây của từng người chúng tôi thì đã tăng lên không ít.

Thấy nam quỷ bị trấn trụ, tôi không để ý tới nữa, mà quay đầu nhìn Tăng Đại Trị đang ngơ ngác cách đó không xa.

Tên này vừa rồi đã bay xung quanh chúng tôi. Thỉnh thoảng còn đánh lén chúng tôi.

Nhưng ông ta cũng không ngờ rằng, tên 'Cửu ca' mà ông ta dựa vào này, kết quả không đến 30 giây, đã liên tục nhận lấy bùa chú tam liên kích của chúng tôi. Vừa rồi còn hung dữ không kể xiết, hiện tại lại giống như một con ch.ó chết, bị bùa chú trấn áp ở trên mặt đất, chỉ có thể mặc cho chúng tôi xâu xé.

Tăng Đại Trị thấy tôi nhìn về phía ông ta, sắc mặt của ông ta bỗng nhiên biến sắc, lộ ra vẻ hoảng sợ. Hai mắt chớp động, không tự giác mà lui về phía sau hai bước.

Nhìn thấy vậy, tôi lạnh lùng mở miệng nói: “Bây giờ, đến lượt ông!”

Lời này giống như sét đánh giữa trời quang. Đầu của Tăng Đại Trị lập tức muốn nổ tung.

Đạo hành của tên này vốn dĩ rất thấp cho nên lại càng sợ chết.

Cửu ca của ông ta đã bị chúng tôi bắt lấy. Ông ta còn có khả năng để so đấu với chúng tôi sao?

Nghĩ đến đây, ông ta liên tục lùi về sau hai bước, quay người muốn chạy trốn.

Nhưng Dương Tuyết lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở sau lưng ông ta: “Muốn đi đâu!”

Nói xong, vung thanh kiếm gỗ đào trong tay, lập tức Tăng Đại Trị sợ tới mức run cả lên. Ngồi phịch cả m.ô.n.g xuống mặt đất.

“Đừng, đừng, đừng g.i.ế.c tôi, ta, tôi không muốn chết, không muốn, không muốn hồn phi phách tán!” Tăng Đại Trị có vẻ thấp thỏm lo âu.

Bạch Phong chậm rãi đi tới, gắt gao trừng mắt với Tăng Đại Trị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/469.html.]

Tăng Đại Trị nhìn vẻ mặt lạnh băng của Bạch Phong thì vô cùng sợ hãi. Cuối cùng, ông ta còn run rẩy mở miệng nói: “Đạo, đạo trưởng, tôi, tôi sai rồi, tôi không nên chạy trốn……”

Kết quả, ngay khi lời này vừa được thốt ra thì Tăng Đại Trị đã bị Bạch Phong đá lên đầu.

“Bang” một tiếng. Tăng Đại Trị bị đá nằm sải lai dưới mặt đất: “Hừ! Không phải ông rất giỏi sao? Chạy tiếp đi!”

“Không, không chạy nữa, tôi không chạy trốn nữa!” Một ông chú trung niên như Tăng Đại Trị thế nhưng vào giờ phút này lại bị Bạch Phong dọa đến phát khóc.

Tôi thấy tình hình đã được kiểm soát thì chậm rãi đi đến trước mặt Tăng Đại Trị.

Đầu tiên, việc quan trọng nhất của chúng tôi chính là đánh nát kim thân của tên này, chặt đứt mối liên hệ của ông ta với Tình Minh Tuyết.

Chỉ cần kim thân mà Tình Minh Tuyết đưa cho ông ta không còn nữa, ông ta muốn tiếp cận với Tình Minh Tuyết, chắc chắn sẽ không dễ dàng.

Thứ hai, cần phải tìm hiểu rõ ràng về tin tức của Trương đạo trưởng. Ngày sau sẽ dễ dàng đối phó hơn.

Thứ ba, căn cứ vào những gì tôi đã nghe trước đây thì tên Cửu ca này là ai? Tên 'sư tôn' phía sau lưng Trương đạo trưởng kia rốt cuộc có địa vị như thế nào, bọn họ muốn hoàn thành nhiệm vụ gì, những việc trước đó và sau này có liên quan tới nhau không?

Hoặc có lẽ là, người này có liên quan đến tà giáo Mắt Quỷ?

****************

Thấy Tăng Đại Trị quỳ xuống đất để xin tha mạng, không ai trong chúng tôi có sắc mặt tốt.

Truy tìm tung tích tên này tốn không ít sức lực của chúng tôi. Cuối cùng hiện tại cũng có thể bắt giữ ông ta, chắc chắn sẽ không buông tha cho ông ta một cách dễ dàng.

Nhưng trước mắt, còn có một việc cần phải xử lý trước.

Tôi nhìn chằm chằm vào Tăng Đại Trị đang quỳ trên mặt đất. Sau đó lạnh lùng mở miệng nói: “Kim thân, lấy ra đây đi!”

Tăng Đại Trị cũng biết rất rõ. Nếu lúc này ông ta không làm theo lời nói của tôi, có thể ông ta sẽ mất mạng ngay sau đó.

Không dám chậm trễ, ông ta nhanh chóng lấy con búp bê kim thân ra từ trong lòng ngực.

“Ba, ba vị đạo trưởng, đây, đây là kim thân của tôi, các người, các người tạm tha cho tôi đi! Tôi, tôi cũng không làm chuyện gì xấu hết…” Tăng Đại Trị đau khổ cầu xin, sợ chúng tôi dùng một kiếm kết liễu ông ta.

“Hừ! Có tha thứ cho ông hay không thì phụ thuộc vào việc ông có xứng đáng hay không!” Dương Tuyết lạnh lùng nói một câu.

Tăng Đại Trị vội vàng gật đầu: “Phối hợp phối hợp, cái gì tôi cũng phối hợp với các người!”

Loading...