Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 445

Cập nhật lúc: 2024-07-15 18:41:08
Lượt xem: 36

Nghe thấy Hồ Lục gia nói như vậy, tôi không khỏi có chút kinh hãi.

Trước kia tôi chỉ đơn giản cho rằng, lăn khiếu chỉ là bám lên cơ thể, bọn họ sẽ không làm hại tôi, xong việc thì đi, sẽ không gây hại cho cơ thể.

Nhưng bây giờ tôi mới biết được, lại có tác dụng phụ như vậy.

Tôi nuốt nước miếng, lập tức chắp tay vái lạy Hồ Lục gia: “Cảm ơn Hồ Lục gia chỉ dạy, ơn cứu mạng hôm nay, đợi đến lúc quay về, tôi nhất định sẽ báo đáp Hồ Lục gia!”

Hồ Lục gia cười lên “ha ha”: “Xuất mã khách khí rồi, chuyện đã xong, Lão Hồ tôi thu hồi nguyên thần đây!”

“Hồ Lục gia đi thong thả!” Tôi nói.

Sư phụ và Độc đạo trưởng cũng chắp tay vái lạy với bóng dáng hồ ly trước mặt, Hồ Lục gia nhìn hết thảy mọi người, thân thể liền hóa thành một làn khói nhẹ lập tức tiêu tan.

Mà chân thân của Hồ Lục gia ở miếu Thành Hoàng phía xa, chậm rãi mở mắt khi bóng dáng hồ ly biến mất, nguyên thần đã quay về.

Sau khi Hồ Lục gia rời đi, Độc đạo trưởng nói với Tề tiên sinh đang nấp sau tảng đá: “Tề tiên sinh, mọi chuyện đã xong rồi, ra đây đi!”

Tề tiên sinh nghe thấy như vậy, lúc này mới run cầm cập bước ra.

Ông ta có chút sợ hãi và khủng hoảng.

Ông ta trông thấy hai con cương thi đã c.h.ế.t đang nằm trên mặt đất, thở phào một hơi rồi quỳ trên mặt đất: “Con cháu bất hiếu, làm cho hai vị c.h.ế.t không nhắm mắt!”

Nhưng ông ta vừa dứt lời, bốn phía đột nhiên nổi lên một cơn gió lạnh, một luồng âm khí ập tới.

Vừa mới g.i.ế.c c.h.ế.t cương thi, lúc này lại có âm khí, mọi người đều không khỏi hoang mang, đồng thời cũng vô cùng cảnh giác.

Phong ca hét lớn một tiếng: “Cô hồn dã quỷ nơi nào, còn không mau hiện thân!”

Nói xong Phong ca giơ lên kiếm gỗ đào trong tay, vô cùng khí phách.

Không cần phải nói, Phong ca hét một tiếng như vậy đúng là có chút hữu ích.

Chúng tôi lập tức nghe thấy hai giọng nói truyền đến: “Ân công, xin nhận một lạy của chúng tôi!”

Tìm theo tiếng nói, chúng tôi phát hiện ở cửa cốc, không biết từ khi nào đã xuất hiện bóng dáng của hai người đàn ông mặc áo liệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/445.html.]

Mà một trong hai người bọn họ là nam quỷ mà tối qua chúng tôi đã gặp, cha của Tề tiên sinh.

Mà người còn lại, cũng không phải ai khác, chắc là ông nội của Tề tiên sinh, Tề Đức Vượng.

Tề tiên sinh không mở thiên nhản, không thể trông thấy, cũng không nghe được.

Quỳ trên mặt đất vừa lạy vừa khóc, chúng tôi trông thấy hai con quỷ thì có chút hoảng hốt.

Sau đó tôi nghe thấy Độc đạo trưởng nói: “Xin mời hai vị đứng lên, nếu hai vị vẫn chưa rời khỏi phần mộ, thì sao thân xác của hai vị lại biến thành cương thi?”

Hai quỷ đứng lên, nghe Độc đạo trưởng nói như vậy, cũng nhẹ nhàng bay đến.

Thời điểm đi đến bên cạnh chúng tôi, trông thấy hai t.h.i t.h.ể trước mặt, sau đó Tề Đức Vượng nói: “Chư vị đạo trưởng, thật không dám giấu, chúng tôi ở đây mười năm có thừa, nhưng hai cha con chúng tôi cũng không hiểu rõ chuyện này! Cũng không biết vì sao thân thể lại hóa thành cương thi, đạo hạnh của cha con chúng tôi nông cạn, không thể tới gần giúp đỡ, xin chuộc tội với chư vị đạo trưởng!”

Nói đến đây, hai quỷ lại quay ra chắp tay với chúng tôi.

Chúng tôi cũng không để ý, bọn họ nói không sai, bọn họ chỉ là hai quỷ hồn bình thường, đừng nói là đối phó với cương thi, không bị hai con cương thi hút lấy hồn phách đã là may mắn lắm rồi.

Ngay sau đó, Tề Đức Vượng lại nói: “Mặc dù cha con chúng tôi không biết về những thay đổi bất thường của cơ thể, nhưng cứ một năm bị động thổ một lần, chúng tôi đều cảm thấy rất khó chịu, cũng không thể quay về quan tài được, tăng thêm việc phong thủy thay đổi, gần đây lại cảm thấy khó chịu, cho nên mới báo mộng cho cháu trai của tôi, nhưng cháu trai của tôi quá vô dụng, tìm mấy thứ không có đạo hạnh đến đây để giày vò, làm tôi và cha của nó đều không sống yên ổn, đau đớn không chịu nổi….”

Nghe thấy Tề Đức Vượng nói xong, sư phụ và Độc đạo trưởng nhíu mày, rơi vào trầm tư.

Sư phụ lẩm bẩm, một năm trước đã bị động thổ rồi ư?

******************

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, mặc dù cảm thấy có chút không đúng, nhưng vẫn không nắm rõ được tình hình.

Còn có chút chuyện, vì sao phong thủy tốt như vậy, sao lại có cương thi.

Lúc này nói đến đây, mọi người lại muốn làm rõ nguyên do.

Lại nghe thấy một năm trước đã bị động thổ, sau khi sư phụ tự lầm bầm, liền nói với Tề tiên sinh: “Tề tiên sinh, phần mộ của hai cụ nhà họ Tề một năm trước đã bị động thổ rồi ư?”

Tề tiên sinh vốn đang khóc, lúc này nghe thấy sư phụ hỏi, ngẩn người ra một lúc rồi mới nói: “Nói đến động thổ, thì chỉ có một lần!”

“Hả! Thật sự có động qua!” Độc đạo trưởng lại truy vấn.

“Ừ! Trước đây tôi cảm thấy vận khí suy giảm, mọi chuyện đều không suôn sẻ, thì nghĩ tới kỳ hạn mười năm đến rồi, liền tìm về một thầy phong thủy, thầy phong thủy cũng đã tới nhìn qua còn nói là có thể di dời phần mộ, lúc đó khi khai quật mộ, thì thầy phong thủy lại đột nhiên phát bệnh tim. Kết quả là phải nhập viện, vì vậy cũng không ai tiếp tục dời mộ, liền lấp đất trở lại, vốn định đợi sức khỏe của thầy phong thủy ổn hơn, tiếp tục chủ trì việc dời mộ, nhưng sau khi nhập viện, thì không qua khỏi, đành phải dừng lại việc dời mộ này! Cho dù tôi đã tìm thêm người nhưng đều không ai dám động vào, cứ như vậy mà kéo dài đến bây giờ!”

Loading...