Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 444

Cập nhật lúc: 2024-07-15 18:40:51
Lượt xem: 22

Vốn dĩ có sức lực ngang nhau, nhưng đột nhiên có thêm sự gia nhập của Phong ca và Hồ Lục gia, con cương thi kia làm sao có thể chống đỡ được.

Vừa mới đối mặt, cương thi kia đã bị đánh đến mức không kịp trở tay.

Không đến ba phút, nó đã bị áp chế đến mức không có sức phản kháng, khoảng cách để g.i.ế.c nó không quá một cái trở tay…

**************

Bốn người chúng tôi hợp lực, con cương thi này đã sức cùng lực kiệt, không thể chống đỡ.

Công kích của sư phụ và Độc đạo trưởng rất ác liệt, con cương thi này khó có thể chống đỡ, Phong ca và Hồ Lục gia tấn công hai bên trái phải, không ngừng làm tiêu hao sát khí của nó.

Thời gian trôi qua, sát khí của con cương thi không ngừng bị suy yếu.

Cho dù có thân thể mình đồng da sắt, vẫn không thể chống trả.

Sư phụ trông thấy thời cơ đã đến, cũng không để ý nhiều, giơ tay tạo ra Bùa Trấn Sát Lục Đinh Lục Giáp.

Bùa vàng này có uy lực rất lớn, là loại bùa chú mạnh nhất trong ba loại bùa chú mà sư phụ đã dạy cho tôi.

Sư phụ nói, lá bùa màu vàng này có lực lượng của Lục Đinh Lục Giáp bất kể là ác quỷ hay cương thi chỉ cần trúng lá bùa này đều sẽ bị thương nặng.

Nhưng bùa chú này có uy lực kinh người, yêu cầu đối với người thi triển thuật này cũng rất cao. Với đạo hạnh hiện giờ của tôi mà nói thì có chút khó khăn.

Tay của sư phụ hóa thành một đạo tia chớp, căn bản là không đợi cương thi có phản ứng, lá bùa đã giáng xuống trán của nó.

Con cương thi vô cùng phẫn nộ, nó há to miệng muốn cắn sư phụ.

Nhưng cơ bản là nó không có cơ hội đó, không đợi nó tới gần, Độc đạo trưởng, Phong ca, Hồ Lục gia ba người đã cùng nhau ra tay, hất văng cương thi ngay tại chỗ.

Sư phụ dùng hai tay kết ấn, hóa thành một đạo kiếm chỉ, mắt lạnh như băng, quát lên một tiếng: “Cấp cấp như luật lệnh!Phá!”

Ánh sáng trắng lóe lên, Bùa Trấn Sát Lục Đinh Lục Giáp đột nhiên nổ tung, uy lực của bùa chú truyền ra bốn phía.

Truyền về phía con cương thi kia, nó không kịp kêu lên một tiếng, đã bị sức mạnh của bùa chú làm cho bay mất nửa cái đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/444.html.]

Chúng tôi nhìn thấy cương thi trước mắt, nhất thời không nhúc nhích, mà luồng sát khí cuối cùng trong cơ thể của con cương thi đó, không ngừng tràn ra ngoài theo nửa bên đầu đã bị vỡ nát.

Theo luồng sát khí không ngừng biến mất, nó cũng giống như con cương thi vừa rồi, lớp lông tơ màu trắng ở bên ngoài không còn sát khí nuôi dưỡng, bắt đầu héo úa rơi ra từng lớp.

Phong ca nhìn lướt qua, sau đó đá ra một cước, một tiếng “Phanh” trầm đục, cương thi ngã lăn trên mặt đất, không còn động tĩnh.

Mọi người trông thấy như vậy, đều thở phào một hơi.

Sư phụ nói to: “Con mẹ nó, cuối cùng cũng diệt trừ được hai con cương thi này!”

Nói xong sư phụ quay người lại, vừa chắp tay vừa nói với tôi: “Bần đạo là sư phụ của Đinh Vĩ, Đinh Hữu Thiện, không biết là vị tiên gia nào đang hiện thân hỗ trợ, vô cùng cảm tạ!”

Hồ Lục gia - người đang khống chế cơ thể của tôi cười to nói: “Đinh đạo trưởng, ông có nhận ra được tiếng nói của tôi không?”

“Ừm, là Hồ Lục gia!” Sư phụ nói.

“Đúng vậy, chính là Lão Hồ tôi! Giờ đây cũng xem như không đánh không thành bạn, hiện giờ chúng ta đều là người một nhà, hà cớ gì lại khách khí như vậy!” Hồ Lục gia tiếp tục nói.

Sư phụ cũng nở một nụ cười, mà lúc này tôi lại cảm thấy cơ thể chấn động mạnh.

Ngay sau đó, dường như sức mạnh kì lạ đó đã chạy khắp tứ chi và tập trung vào trước n.g.ự.c tôi.

Cuối cùng tôi cảm thấy lồng n.g.ự.c của mình ớn lạnh, một hình bóng hồ ly mơ hồ trực tiếp chui ra từ trong cơ thể tôi.

Trong nháy mắt bóng dáng hồ ly kia xuất hiện, thân thể của tôi bỗng mềm nhũn, chỉ muốn ngã ra đất.

Cũng may sư phụ và Phong ca đang đứng bên cạnh đã nhanh tay đỡ lấy tôi.

Lúc này tôi cảm thấy thân thể mất hết sức lực, vô cùng mệt mỏi, nhưng ngũ quan, xúc giác và khả năng khống chế cơ thể lại đang nhanh chóng khôi phục.

“Tiểu Đinh, con cảm thấy thế nào? Không sao chứ!” Sư phụ vội vàng nói, dù sao đây cũng là lần đầu tiên tôi mời Tiên gia, cũng không biết cơ thể có chịu đựng được không!

Tôi thở hổn hển, sau đó lắp bắp nói: “Sư, sư phụ, con, con không sao, chỉ là, chỉ là có chút bủn rủn mệt mỏi!”

Trong khi nói chuyện, tôi đã đứng dậy.

Mà bóng dáng hồ ly mơ hồ ở trước mặt chúng tôi, đột nhiên nói: “Xuất mã, mặc dù Lão Hồ tôi có thể “lăn khiếu” giúp cậu, nhưng lúc phát huy sức mạnh cũng làm cạn kiệt đi sức khỏe và tinh thần của cậu, vì vậy lúc lăn khiếu không được kéo dài, hơn nữa người lăn khiếu càng mạnh thì tiêu hao của cậu càng lớn, nếu như Thánh Mẫu đích thân tới, dựa vào sức mạnh của xuất mã hiện giờ, chỉ có thể kiên trì trong ba mươi phút, qua ba mươi phút đó thì thứ bị tiêu hao chỉ sợ là tuổi thọ của cậu!”

Loading...