Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1415

Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:10:24
Lượt xem: 10

Vương Mập bị tôi chọc tức đến mức trợn trắng cả mắt, gã nhìn tôi đầy giận giữ: “Thằng nhãi ranh, mày mà cũng dám khiêu chiến với nhà họ Vương tao à, 430 tỷ minh tệ!”

Tôi trợn mắt nhìn tên ngốc này, Vương gia cơ đây?

(*) Ở đây Đinh Vĩ đang kịa đểu cậu ấm nhà họ Vương kia, từ “Vương gia” ở đây được xem là từ đồng âm nhiều nghĩa, một nghĩa dùng để chỉ họ của cậu ấm họ Vương kia, một nghĩa là dùng để chỉ những người có dòng dõi vua chúa, thường là anh em hoặc con cháu của vua.

Chờ đến khi tôi và Thượng Quan Thư hoàn thành nghi thức, tôi sẽ lập tức quay trở lại dương gian, đến lúc đó tôi còn sợ anh mang họ gì đấy.

Tôi cũng chẳng buồn thay đổi sắc mặt, bình tĩnh tiếp lời: “500 tỷ!”

***********

Giọng nói của tôi không lớn, nhưng lại vang vọng khắp toàn bộ hội trường đấu giá.

Nghe được con số “500 tỷ”, cả hội trường lại xôn xao lần nữa.

Còn sắc mặt của cậu ấm Vương kia càng khó coi hơn, y như vừa ăn phải chuột c.h.ế.t vậy.

500 tỷ, đây đã là một mức giá rất cao.

Không phải là gã không thể lấy ra từng ấy tiền, mà là cậu ấm này đã tự tiện đến buổi đấu giá mà không có sự cho phép của cha gã.

Là gã tự ý đến đây, cho nên bản thân gã căn bản không thể tự xoay được nhiều tiền như vậy.

Nhưng nhớ đến người cha có quỷ thọ ngắn ngủi của mình, cậu ấm Vương lại cắn răng nói: “Năm, năm trăm, 530 tỷ…”

Sư phụ ở bên cạnh, thấy cậu ấm Vương kia vẫn cố chấp tranh giành với tôi, không nhịn được mà hô lên:

“TiểuVĩ, tên nhóc kia lại gọi giá nữa, chúng ta tăng giá lên đi.”

“TiểuVĩ, đây chính là vật chí âm hiếm có đấy, nhất định chúng ta phải lấy được. Tiếp tục tăng giá đi.” Độc đạo trưởng cũng mở miệng.

Nghe thấy thế, tôi càng không do dự: “600 tỷ.”

Vừa nghe đến con số “600 tỷ” này, sắc mắt của cậu ấm Vương kia lại thay đổi lần nữa, gã ngã phịch xuống ghế.

Hiển nhiên, 600 tỷ đã vượt quá khả năng chi trả của gã, gã đã không thể cạnh tranh được với tôi nữa.

Người bán đấu giá vô cùng phấn khích, ban đầu nhà cái của họ đã dự tính, tuy rằng viên Bạch Cốt Châu này quý thật, nhưng nhiều lắm cũng chỉ được tầm 300 tỷ mà thôi.

Đây đã là mức giá trên trời rồi, nhưng nào ngờ bây giờ tôi lại hét giá lên tận 600 tỷ.

Hơn nữa, đó còn là mức giá được bán đấu giá từ trên tay của anh ta, đối với anh ta mà nói, con số này quả thực rất có ý nghĩa.

Đây là hiệu suất, là thành tích.

Khi thành tích của anh ta đạt được đến một mức độ nhất định, anh ta có thể trở thành người đấu giá đầu tiên có tuổi thọ dài nhất ở lầu Thượng tiên này.

Người đấu giá tên là Hoàng Cao kia lúc này đã vô cùng kích động:

“600, 600 tỷ lần một, 600 tỷ lần hai, 600 tỷ lần ba.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1415.html.]

Nói xong, anh ta giơ búa lên đập mạnh xuống bàn, tạo ra một tiếng “Phanh” vang khắp hội trường: “Thành công!”

Có được những vật chí âm như Bạch Cốt Châu, tảng đá trong lòng tôi cũng xem như đã được thả xuống.

Bằng những thứ này, hẳn là Kỳ Lân tiền bối đã có thể khôi phục năng lượng.

Sau khi hoàn thành nghi lễ, sự an toàn của chúng tôi cũng được đảm bảo hơn.

Hiện trường vẫn còn bàn tán xôn xao như cũ, rất nhiều người thi thoảng lại quay đầu lại, liếc nhìn tôi một cái.

Bọn họ đều là những người có địa vị nhất định tại thành Phong Đô, nhưng chưa ai trong số họ từng gặp tôi cả.

Sao đột nhiên lại xuất hiện một người trẻ tuổi thế này? Bọn họ đều đang suy đoán, liệu tôi có phải là một thanh niên giàu có mới từ trên dương gian xuống hay không?

Qua một hồi lâu, hội trường mới có thể yên tĩnh trở lại.

Mà giọng nói của người bán đấu giá Hoàng Cao lại tăng cao, đẩy không khí đến đỉnh điểm:

“Tiếp theo đây, chính là món bảo vật cuối cùng của buổi đấu giá tại Cực thọ các hôm nay. Âm thảo từ bờ Hoàng Tuyền…”

Bốn từ “Âm Thảo Hoàng Tuyền” vừa thốt lên, con ngươi của mọi người có mặt tại buổi đấu giá đều không kìm được mà giãn to ra.

Trong lòng bốn người chúng tôi lại vang lên một tiếng “lộp bộp”.

Nhất là tôi. Vì trước đó tôi đã từng hỏi dò Kỳ Lân tiền bối rồi.

Tiền bối đã tự nói ra tên của một món bảo vật, chính là âm cỏ ở Hoàng Tuyền.

Bởi vậy, có thể thấy được, đây chính là một vật quan trọng trong lòng Kỳ Lân tiền bối.

Dùng vật chí âm để khôi phục năng lượng cho Kỳ Lân tiền bối, Âm Thảo Hoàng Tuyền này chiếm vị trí quan trọng đến mức nào?

Cho nên, tôi phải lấy được vật phẩm cuối cùng – Âm Thảo tại bờ Hoàng Tuyền này.

Người đấu giá trên bục cao vẫn tiếp tục nói: “Âm Thảo Hoàng Tuyền, sinh trưởng ở trong Hoàng Tuyền.

Loại cỏ này trăm năm không thể nhìn thấy, nhưng một khi đã mọc lên, nó lại có được một lượng lớn âm khí và hàn khí.

Sau khi sử dụng cỏ này, không những có thể gia tăng thêm 300 năm quỷ thọ, mà còn có thể nâng cao hồn lực của bản thân.

Hơn nữa, Âm Thảo Hoàng Tuyền này chính là bảo vật độc quyền của chính phủ.

Sở dĩ lại xuất hiện một gốc âm thảo này trong buổi đấu giá hôm này, là vì có nguyên nhân sâu xa.

Đó là để kỷ niệm một ngàn năm thành lập của Cực thọ các, phía chính phủ đã cố ý cho phép.”

Người bán đấu giá b.ắ.n nước miếng tung tóe, nhưng anh ta đâu chỉ giới thiệu suông.

Anh ta biết được có nhiều vị khách tới đây, tham dự buổi đấu giá này chính là vì Âm Thảo Hoàng Tuyền.

 

Loading...