Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1328

Cập nhật lúc: 2024-08-15 11:05:20
Lượt xem: 10

Rõ ràng là tên quỷ sai cầm đầu này đang gây áp lực lên người tiểu đầu mục này, cảm thấy mặt mũi của chính mình bị hao tổn, cho nên muốn dùng danh tiếng của Đầu Trâu để uy h.i.ế.p tên tiểu đầu mục này.

Nhưng kết quả là tên tiểu đầu mục này lại làm ra bộ dáng cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng, thậm chí còn vừa chắp tay hướng về phía quỷ sai cầm đầu vừa nói: “Cám ơn đại nhân.”

Quỷ sai cầm đầu vô cùng tức giận, nhưng chỉ hừ lạnh một tiếng, không mở miệng.

Khi quỷ sai khác nhìn thấy điều này thì sắc mặt cũng tối sầm, sau đó lấy ra một cuốn sổ nhỏ rồi nói: "Cầm lấy, đây là danh sách. Cậu kiểm tra cho tốt vào, tốt nhất là phải phát hiện ra điều gì đó. Nếu không thì chính cậu sẽ gặp rắc rối..."

Tên quỷ sai này không chút khách khí, nhưng tên tiểu đầu mục kia lại không hề lay động mà nhận danh sách, sau đó nói với quỷ binh ở bên cạnh: “Các anh em, thẩm tra đối chiếu thân phận..."

Nói xong, gã cầm lấy cuốn sổ sau đó cùng với mười mấy quỷ binh bắt đầu thẩm tra đối chiếu thân phận.

Tuy nhiên, phương pháp kiểm tra thân phận của họ có hơi lạ, tên tiểu đầu mục kia đứng ở đằng trước và mở tập quyển sổ ra.

Sau đó mười mấy quỷ binh bắt đầu kiểm tra từng tên quỷ tù trong số hơn 100 quỷ tù ở bên dưới.

Bọn chúng đi tới trước mặt một quỷ hồn rồi dùng tay điểm vào giữa mày của đối phương, sau đó ở phía trên danh sách sẽ xuất hiện một tia sáng.

Điều này có nghĩa thông tin là chính xác, quả thực là quỷ có ở trong danh sách và được phép đi qua.

Nếu không có tia sáng này xuất hiện thì có nghĩa là tên quỷ này không có ở trong danh sách và sẽ không được phép đi qua.

Nhìn thấy điều này, Thượng Quan Thư và tôi bắt đầu trở nên luống cuống.

Với tốc độ này của bên kia thì trong vòng chưa đầy mười giây là đã có thể phát hiện ra chúng tôi.

Tên của chúng tôi không có trong danh sách, một khi chúng tôi bị kiểm tra thì chắc chắn sẽ bị bại lộ.

Thượng Quan Thư và tôi nhất thời trở nên lo lắng, nhìn chằm chằm vào đám quỷ binh đang đến gần, thực sự không biết phải làm sao.

Chẳng lẽ phải thật sự cưỡng chế vượt quan sao? Nhưng phương pháp này có hiệu quả không? Nhưng hiện tại xem ra, ngoại trừ phương pháp này ra thì đúng là không còn cách nào khác.

Bỏ trốn? Một đám quỷ ở chỗ này đã bị quét sạch, mà ở nơi này chỉ còn lại một đám quỷ binh và một đống quỷ tù như xác không hồn, cho nên tôi và Thượng Quan Thư vừa di chuyển thôi là đã tự động bại lộ.

Dùng vũ lực đột nhập? Trước mặt nhiều quỷ binh như vậy, có giãy giụa thì cũng vô ích.

Tuy nhiên, cho dù có nói thế nào thì cũng không thể ngồi chờ c.h.ế.t được?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1328.html.]

Nghĩ tới đây, tôi quay sang nói với Thượng Quan Thư: “Thi Muội, chẳng lẽ chúng ta phải cưỡng chế xông quan sao?”

Sắc mặt của Thượng Quan Thư cũng trở nên cực kỳ khó coi, hiển nhiên là cô ấy cũng đang lo lắng như tôi, đều cảm thấy đi tới hay lùi lại đều là chết, hoàn toàn không có đường ra.

Nhưng Thượng Quan Thư vẫn nói: “Chờ một chút, trừ phi thật cần thiết, nếu không chúng ta tuyệt đối không được chủ động bại lộ thân phận…”

Tôi “Ừ” một tiếng, nghiến răng nghiến lợi mà nhìn chằm chằm vào một tên quỷ binh đang tiếp cận mình.

Nếu chờ thì chờ vậy!

Nếu thật sự bại lộ, vậy trước tiên sẽ bắt cóc một tên quỷ binh làm con tin, sau đó nghĩ cách chạy vào cổng thành.

Nơi này chỉ cách cổng thành có ba mươi mét, cho nên chỉ cần vượt qua ba mươi mét này là có thể tiến vào Quỷ Môn Quan.

Cho dù cuối cùng có bị bắt thì cũng không thể thúc thủ chịu trói, trong lòng tôi nghĩ như vậy, cho nên vẫn tiếp tục chờ đợi.

Rất nhanh, quỷ binh kia đã đi tới bên cạnh một quỷ tù ở trước mặt tôi, sau đó dùng tay ấn nhẹ vào giữa lông mày của tên quỷ tù đó.

Sau đó lại quay đầu nhìn về phía tiểu đầu mục cách đó không xa, mà tên tiểu đầu mục này liếc nhìn danh sách rồi gật đầu với đối phương.

Hiển nhiên, quỷ tù này cũng có tên trong danh sách. Quỷ binh thấy xác minh thành công thì tiếp tục tiến về phía trước, giơ tay vỗ nhẹ vào giữa lông mày của tôi.

Còn tôi thì vẫn nhìn thẳng về phía trước, giả vờ trống rỗng, nhưng lại không thể giấu được sự lo lắng trong lòng, dư quang ở nơi khóe mắt vẫn luôn nhìn chăm chú vào đối phương.

Cũng may là không có nhịp tim và hô hấp, nếu không tôi đã cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi cổ họng vậy. Sau khi nhìn tay của đối phương đang dần đưa vào giữa lông mày của mình, tôi nhận ra mình không thể kiềm chế được nữa và sắp bị lộ...

Thượng Quan Thư ở bên kia cũng đang dùng dư quang nơi khóe mắt mà nhìn chằm chằm vào tôi, có lẽ cũng đang cảm thấy vô cùng lo lắng hoặc cũng có thể là đang chuẩn bị dùng vũ lực và mạnh mẽ xông tới để chạy vào trong Quỷ Môn Quan.

Tuy nhiên, điều kỳ diệu luôn xảy ra trong cái nháy mắt như vậy, mà lần này chúng tôi hoàn toàn đang đứng về phía may mắn này.

Ngay khi tay của quỷ binh sắp chạm vào lông mày của tôi và định xác minh thân phận của tôi thì đột nhiên có một giọng nói truyền tới từ Quỷ Môn Quan:

“Dừng tay, các người muốn làm gì vậy?”

Nghe được giọng nói này, tất cả quỷ binh có mặt đều dừng lại, sau đó quay đầu nhìn sang.

Mà lúc này, tôi chỉ thấy ở phía bên đó là một tên thống lĩnh có bộ râu quai nón và mặc một bộ khôi giáp, hiện đang được mấy tên quỷ binh hộ tống tới.

Loading...