Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1307

Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:21:15
Lượt xem: 15

 

“Ding dong!”

Khi chúng tôi đến tầng mười, nam quỷ trẻ tuổi quay lại mỉm cười với mấy người chúng tôi: “Các anh em, có duyên gặp lại!”

Tôi và  Thượng Quan Thư lịch sự gật đầu, nhưng không có mở miệng nói chuyện, còn cái tên nam quỷ đã bấm lên tầng thứ mười hai kia lại mở miệng nói: “Được, chúng ta sẽ cùng đi đến đường Hoàng Tuyền!”

Nói xong, cửa thang máy đóng lại.

Tôi, nam quỷ và  Thượng Quan Thư nhìn nhau, hơi hơi mỉm cười để hóa giải sự xấu hổ.

Ngay sau khi lên đến tầng mười hai, vị nam quỷ cường tráng này đã bước ra bên ngoài. Nhưng trước khi đi, đối phương còn vẫy tay về phía  Thượng Quan Thư và tôi: “Hai vị, hữu duyên gặp lại trên đường đến Hoàng Tuyền!”

“Được! Hữu duyên gặp lại trên đường đến Hoàng Tuyền.” Tôi đáp.

Tôi thực sự không có ý định gặp lại đối phương, dù sao tôi và  Thượng Quan Thư có thể coi là những vị khách nhập cư trái phép, hơn nữa cũng không muốn phát sinh giao thoa với bất kỳ một con quỷ nào ở đây không giúp ích được gì cho chúng tôi.

Nhưng ai mà biết, sau này chúng tôi không chỉ gặp lại nhau mà còn thực sự đi cùng nhau trên cùng một con đường...

Cửa thang máy đóng lại và chúng tôi đi thẳng lên tầng mười lăm.

“Ding dong”. Lúc này chúng tôi đã đi lên đến tầng thứ mười lăm.

Cửa thang máy mở ra, Lý Đại Hành làm một động tác mời, nói: “Hai vị, chúng ta đã đến tầng mười lăm rồi.”

Tôi và  Thượng Quan Thư cũng không nhàn rỗi mà đi thẳng về phía trước, chẳng mấy chốc đã ra khỏi thang máy. Nhưng vừa ra khỏi thang máy thì đã nhìn thấy một cánh cổng lớn.

Cánh cổng lớn này cao mười mét và được chế tạo từ sự hỗn hợp của vàng, đồng và ngọc bích, bên cạnh cánh cổng lớn này có hai người nhân viên, một nam một nữ, đứng ở trước quầy lễ tân.

Vừa nhìn thấy chúng tôi bước ra khỏi thang máy thì hai người bọn họ đã lập tức cúi người về phía chúng tôi và nói: "Tiên sinh tiểu thư, xin chào!"

Lý Đại Hành thấy vậy thì nói với tôi: “Đinh tiên sinh, mời giao nộp phí làm thẻ ở chỗ này, sau đó có thể đi vào xử lý nghiệp vụ."

Tôi lập tức gật đầu, cầm túi đồ đi tới trước mặt nam quỷ.

"Tiên sinh, tầng này xử lý việc mở tài khoản, mỗi vị mở tài khoản cần một tỷ tệ tiền âm phủ, xin hỏi ngài cần mở cho bao nhiêu người?" Nhân viên nam quỷ kia mỉm cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1307.html.]

"Một mình tôi!" Nói xong tôi lập tức đưa số tiền ở trong túi qua đó.

Đối phương mỉm cười tiếp nhận: “Tiên sinh vui lòng chờ trong giây lát!”

Nói xong liền đặt tiền của tôi lên một cái đĩa bát quái rồi nhấn vào cái nút ở bên cạnh, sau đó cái đĩa bát quái cũng chuyển động theo.

Ánh sáng trắng chợt lóe, tiền của tôi cũng lập tức biến mất. Sau đó ở trên màn hình xuất hiện con số một tỷ tương ứng, nhân viên nam thấy vậy thì gật đầu, còn nhân viên nữ ở bên cạnh lập tức lấy ra một tấm thẻ đen rồi đưa tới.

"Tiên sinh, đây là tấm thẻ đen mở tài khoản của ngài. Sau khi ngài tiến vào, nhân viên công tác chuyên trách của chúng tôi sẽ liên lạc với ngài!"

Vừa dứt lời, cánh cửa vàng đồng ở bên cạnh tự động mở ra.

Tôi gật đầu, cầm lấy tấm thẻ đen rồi cùng  Thượng Quan Thư bước vào trong, bởi vì  Thượng Quan Thư và Lý Đại Hành đi cùng tôi cho nên bọn họ được phép tiến vào.

Nhưng vừa mới bước vào cổng thì tôi đã bị mọi thứ ở trước mắt làm choáng ngợp.

Ôi chúa ơi! Đây thực sự là sảnh dịch vụ chứ không phải là điện Kim Loan của Hoàng đế chứ?

Phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ đại sảnh rất uy nghiêm, vô cùng lộng lẫy.

Không chỉ có thiết kế bố cục hoành tráng, ngay cả từng cái cây cột ở bên trong này cũng được làm bằng vàng, phía trên thân cột được khắc họa bằng họa tiết rồng phượng bay lượn, chạm trổ tinh tế, sinh động như thật.

Không chỉ có như thế, thậm chí là ở trên mặt đất còn được làm bằng gạch ngọc trắng, trong suốt như pha lê, mỗi một khối đều là loại mỹ ngọc tuyệt thế.

Tôi sững sờ tại chỗ, cứ như vậy mà nhìn đại điện lộng lẫy và vô cùng sang trọng này. Lúc này  Thượng Quan Thư ở bên cạnh lại đột nhiên dùng tay cọ sát vào tôi thì mới có thể khiến tôi phục hồi lại tinh thần rồi lộ ra vẻ mặt cười khổ, ầy, không ngờ tôi lại bị trình độ xa hoa ở trước mắt làm cho khiếp sợ đến mức đó.

Sau đó tôi hít một hơi thật sâu rồi nói với  Thượng Quan Thư: “Anh chưa bao giờ nhìn thấy nơi nào đẹp như vậy, đi thôi!”

 Thượng Quan Thư chỉ trợn mắt nhìn tôi một cái, nhưng không nói gì. Lý Đại Hành ở bên cạnh cũng mở to hai mắt nhìn, sau đó nuốt nước bọt rồi nói: "Tôi, tôi cũng là lần đầu tiên đi tới tầng này, đây đúng là loại dịch vụ chỉ có quỷ cực giàu mới có thể trải nghiệm."

Lý Đại Hành cảm thán một tiếng, sau đó mới hồi phục tinh thần lại, cuối cùng là nhanh chóng đưa tôi và  Thượng Quan Thư vào bên trong đại điện.

Bước đi trong một đại sảnh vàng ngọc lộng lẫy và sang trọng như vậy, tôi có cảm giác như toàn thân mình đang bồng bềnh.

Mẹ nó, nếu có thể quay trở về, tôi nhất định sẽ thổi phồng về trải nghiệm của mình cho đám người lão Phong, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh nghe, chắc chắn sẽ khiến bọn họ kinh ngạc đến mức há hốc mồm.

Vàng làm nhà, ngọc làm đường.

Đây chính là loại cảm giác khi còn sống chưa từng được cảm nhận qua, cho nên đã đến được đây rồi thì phải tự mình cảm nhận một chút.

Loading...