Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1243

Cập nhật lúc: 2024-08-11 10:37:20
Lượt xem: 17

Dường như vị Tần đạo trưởng này có thân phận to lớn và có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đối với toàn bộ Đạo môn.

Lại giống như, là người lãnh đạo của toàn bộ Đạo môn.

Tôi có chút tò mò, liền hỏi một câu: "Các vị tiền bối, tiểu bối xin hỏi một câu, vị Tần tiền bối này, rốt cuộc có lai lịch gì vậy?"

Thiên Bảo chân nhân nghe tôi hỏi như vậy thì sửng sốt một chút, sau đó khẽ mỉm cười:"Bọn họ đại biểu cho thực lực mạnh nhất của Đạo môn chúng ta..."

Thiên Bảo chân nhân nói tới đây, trong hai mắt dường như mang theo khát khao và nhiệt huyết.

Tôi thấy một tiền bối như vậy lại lộ ra ánh mắt như thế.

Thì càng muốn biết nhiều hơn về bọn họ.

Nhưng đúng lúc tôi đang muốn hỏi tiếp.

Thiên Bảo chân nhân lại mở miệng nói: “Tiểu hữu, tuy rằng bần đạo không biết sư phụ của cậu làm sao có được loại công pháp này."

“Nhưng nếu cậu đã tu luyện nó thì mong cậu hãy luôn giữ vững ý định ban đầu, ngàn vạn lần không được để nó chi phối bản thân.”

Thấy Thiên Bảo chân nhân nói những lời sâu sắc như vậy giống như ông ấy có một sự hiểu biết về công pháp này.

Tôi sửng sốt một chút, loại công pháp này có thể chi phối người tu luyện nữa sao?

Sau đó tôi lại hỏi một câu: "Tiền bối, người biết rõ loại công pháp này sao? Người có biết nguồn gốc của nó là từ đâu mà có không?”

Thiên Bảo chân nhân nghe tôi hỏi như thế thì thở dài: "Tôi chỉ biết công pháp này tới từ một thanh kiếm, là một thanh kiếm đã thông linh, còn lại thì tôi cũng không biết!"

Cuối cùng thì tôi cũng không biết Thiên Bảo chân nhân thật sự không biết hay là biết mà không muốn nói.

Nói xong, ông ấy cũng không mở miệng nữa mà trực tiếp xoay người, cứ như vậy mà rời đi.

Một vài trưởng lão bên cạnh cũng đều thở dài theo, cũng lần lượt xoay người rời đi.

“Haizz! Còn tưởng rằng cậu ấy là đồ đệ của Tần đạo hữu nữa chứ...”

"Xem ra là chúng ta suy nghĩ nhiều rồi!"

“Đúng vậy! Ông ấy đã ẩn thế nhiều năm. Nhìn chúng ta mà xem, từ ban đầu còn là đệ tử hiện tại đều lăn lộn thành trưởng lão rồi..."

"Năm tháng không buông tha một ai..."

“……”

Nghe những lời này, tôi cứ cảm giác phía sau khẳng định có bí mật nào đó của Đạo môn.

Hơn nữa bí mật này chính là về Long Tuyền chân nhân cùng với vị Tần đạo trưởng kia.

Tất cả bọn họ dường như đều đang tìm kiếm vị Tần đạo trưởng kia, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó mà người này cũng không muốn lộ diện.

Còn có, công pháp Hỏa Thiên công có khả năng ảnh hưởng đến người tu luyện? Là thật hay giả vậy?

Trong lòng tôi đang phán đoán, nhưng lúc này tất cả các tiền bối đều đã đi xa rồi.

Lúc này lão Phong lại vỗ vỗ bả vai của tôi: "Đừng nhìn nữa, bọn họ chỉ quan tâm đến vị tiền bối kia mà thôi, hiện tại chúng ta vẫn nên chú ý vào bảo bối trong tay cậu đi..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1243.html.]

*********

Nghe lão Phong nói như vậy tôi liền phục hồi tinh thần lại.

Cậu ấy nói đúng, Thiên Bảo chân nhân cùng các vị tiền bối chỉ quan tâm đến vị Tần đạo trưởng kia.

Thấy tôi và người đó tu luyện công pháp giống nhau nên mới cho rằng tôi là đệ tử của người đó.

Vì thế mới tiến lại để hỏi thăm tung tích của Tần đạo trưởng, nhưng lại phát hiện tôi căn bản không phải là đệ tử của ông ấy.

Tôi mơ hồ cảm thấy vị Tần đạo trưởng kia có bí mật gì đó rất lớn.

Có lẽ nó liên quan đến những bí mật của Đạo môn hoặc một điều gì khác.

Nhưng hiện tại, tôi không có đủ trình độ và khả năng để đi tìm hiểu về vấn đề này.

Tốt hơn hết là cứ như lão Phong đã nói, việc quan trọng trước mắt là chú ý đến phần thưởng trong tay mình.

Tôi mỉm cười, sau đó nói với lão Phong: "Chỗ này nhiều người phức tạp, chúng ta rời khỏi nơi này đã rồi nói sau!"

“Chúng ta đến nơi ở do phái Thương Quan đã sắp xếp đi. Tôi cũng rất tò mò về Ngọc Khóa Hồn, cũng muốn nhìn một chút.” Dương Tuyết cũng phụ họa.

Tôi "ừm" một tiếng, sau đó mang theo hai thứ này.

Ở trước mắt bao người nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Mà những người xung quanh đều nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ cùng ghen tị không thôi.

Hoặc là nhỏ giọng bàn tán ở sau lưng chúng tôi.

Mà chúng tôi thì không quá chú ý những thứ này, lão Phong và Dương Tuyết đỡ tôi rồi nhanh chóng rời đi.

Chẳng bao lâu sau, chúng tôi đã đến nơi ở mà phái Thương Quan đã sắp xếp cho chúng tôi.

Đây là ký túc xá liền kề, đồng thời cũng là phòng dành cho khách.

Mỗi một phòng đều có hai cái giường.

Những người có địa vị cao hơn một chút ở trong Đạo môn có thể ở một mình, hoặc là ở sân sau yên tĩnh hơn của phái Thương Quan.

Tôi và lão Phong đương nhiên là không thể có được loại đãi ngộ kia mà được an bài ở chỗ này.

Sau khi nhận thẻ phòng và chìa khóa ở chỗ đệ tử Thương Quan, chúng tôi trực tiếp tìm đến phòng của mình.

Vào phòng, khóa chặt cửa và cửa sổ lại.

Sau đó tôi liền mở cái hộp chứa Ngọc Khóa Hồn ra, chúng tôi đều mở to hai mắt muốn nhìn xem chân dung của bảo vật này.

Ngay lúc chúng tôi mở hộp ra chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh tràn ra ngoài.

Xung quanh giống như xuất hiện một tầng sương mù, không chỉ có như thế, còn có cả ánh sáng trắng nhàn nhạt.

Giống như dạ minh châu vậy, khiến chúng tôi đều lóa hết cả mắt.

Chờ đến lúc cái hộp được mở ra hoàn toàn, chúng tôi mới nhìn thấy bên trong này đặt một viên ngọc to như hạt nhãn.

Loading...