Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1232

Cập nhật lúc: 2024-08-04 20:38:31
Lượt xem: 12

Đối phương cũng không cầm vũ khí, định cùng tôi đánh tay không.

Trong phút chốc, hai người chúng tôi đã đánh với nhau.

Đối phương mặc dù là nữ nhưng lại vô cùng lợi hại.

Hơn nữa đạo hạnh của cô ấy đã đạt tới cảnh giới Đạo Sư đỉnh phong.

Thậm chí còn có thân pháp nhanh nhẹn dị thường, nếu so với bất kỳ người nào trước đó đã lên đài thì có thể nói là lợi hại hơn rất nhiều.

Rất nhiều chưởng môn tiền bối thấy vậy, đều khẽ gật đầu.

Phía dưới càng có nhiều đạo hữu nam ngưỡng mộ Thư Hiểu Khiết, còn phất cờ hò hét cổ vũ cho cô gái này.

Tôi và Thư Hiểu Khiết trực tiếp đánh nhau năm phút vẫn chẳng phân biệt được cao thấp.

Mọi người ở đây cũng vào lúc này đã thấy rõ tu vi của tôi.

"Mẹ nó, là Đạo Sư đỉnh phong!"

"Mẹ nó, sao thằng nhóc này có thể lợi hại như vậy chứ, vậy mà đạt tới cảnh giới Đạo Sư đỉnh phong!"

"Khó trách ba người trước đều thua, tu vi của người ta cao hơn hẳn bọn họ một bậc cơ mà!"

“……”

Tôi và Thư Hiểu Khiết đánh nhau vô cùng kịch liệt, cho đến gần mười phút.

Tu vi của tôi mới đột nhiên hiện ra ưu thế, bởi vì tôi đang kẹt ở bình cảnh chờ đợi đột phá.

Thư Hiểu Khiết thì gần đây mới đột phá đến cảnh giới Đạo Sư đỉnh phong, đạo cơ còn chưa ổn định.

Khoảng mười phút sau cô ấy đã không còn sức nữa.

Tôi bắt đầu bày ra ưu thế, cuối cùng tôi tung ra một chưởng trực tiếp đánh vào trên n.g.ự.c của đối phương.

Một chưởng này vừa rơi xuống, tôi chỉ có cảm giác một trận mềm mại.

Lúc này tôi mới nhận ra đối phương là nữ. Tôi không nên đánh vào chỗ đó.

Thư Hiểu Khiết cho rằng tôi đang giở trò với cô ấy, nhất thời cả giận nói: “Anh...”

“Không phải như cô nghĩ đâu, thật xin lỗi!”

“Hừ, đi c.h.ế.t đi!” Thư Hiểu Khiết giận dữ, trực tiếp nhào tới.

Công pháp của cô ấy rất nhanh nhẹn, vốn còn rất tốt.

Kết quả bởi vì cơn giận này, cộng thêm việc đã rơi vào thế hạ phong cho nên cô ấy đã có chút rối loạn.

Bởi vậy thời điểm lúc cô ấy xông lên lần đã tràn đầy sơ hở.

Chỗ rõ ràng nhất là ngực.

Tôi nhất thời do dự, bây giờ có nên dùng một quyền đánh bại cô gái này không đây?

Nhưng nếu làm như vậy thì vẫn phải đánh vào n.g.ự.c của cô ấy.

Nhưng không làm thì tôi sẽ tiêu hao nhiều linh lực hơn.

Những trận khiêu chiến kế tiếp, thắng bại sẽ rất khó nói.

Mục đích thứ nhất của tôi chính là lấy được phần thưởng mà tôi cần.

Tôi coi như là một người tương đối quyết đoán, cũng chỉ hơi do dự một chút.

Quyết định vẫn nên đánh bại đối thủ, giở trò thì giở trò đi!

Dù sao đây cũng là võ đài nên tôi cũng mặc kệ đạo lý nam nữ thụ thụ bất thân gì đó...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1232.html.]

******

Nhìn thấy Thư Hiểu Khiết lộ ra sơ hở, nhưng mà vị trí lại là ở trên n.g.ự.c cô ấy.

Vị trí này có thể nói là khá lúng túng, nhưng để có thể đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn.

Tôi không có nhiều thời gian để suy nghĩ, cần kết thúc thì nên kết thúc thôi.

Tôi vận khí rồi lập tức nhắm chuẩn n.g.ự.c của Thư Hiểu Khiết, đánh ra một chưởng thật mạnh.

Một chưởng này có tốc độ rất nhanh, thân thể của tôi cũng vô cùng nhanh nhẹn.

Tuy rằng Thư Hiểu Khiết rất lợi hại, còn là truyền nhân của một môn phái lớn.

Nhưng hiển nhiên cô ấy không có kinh nghiệm trải qua nhiều cuộc chiến sinh tử như tôi.

Lúc này đột nhiên bị tôi đánh úp lại một chưởng, nhắm thẳng vào khoảng trống.

Kết quả có thể tưởng tượng được, chỉ nghe một tiếng “ba”, một chưởng đập ở trên n.g.ự.c Thư Hiểu Khiết.

Mặc dù có cảm giác đè nén cực lớn truyền đến, nhưng bản thân Thư Hiểu Khiết vẫn bị đánh bay ra ngoài.

Chỉ nghe cô ấy kêu lên một tiếng sau đó cả người ngã trên mặt đất.

Trong lúc nhất thời, cô ấy đã lộ ra vẻ mặt giận dữ.

Cô ấy ôm ngực: "Anh...

Nửa câu sau không thể không biết xấu hổ mà nói ra được, tôi liền giành mở miệng trước: “Thư đạo hữu, nhượng bộ rồi!"

Thư Hiểu Khiết tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể làm gì được.

Dù sao đây là võ đài tỉ thí, cũng không có quy định không thể đánh vào n.g.ự.c phụ nữ.

Hơn nữa, n.g.ự.c của Thư Hiểu Khiết lại lớn đến như vậy, cũng không còn cách nào mà.

Kết quả rất tốt, rất nhiều người bên dưới đã thấy một đòn này của tôi.

Một số người ngưỡng mộ Thư Hiểu Khiết đã bùng nổ tại chỗ, trong lòng có cả vạn con ngựa đang phi nước đại.

Đây chính là nữ thần trong lòng bọn họ, không thể bị vấy bẩn được.

Bây giờ thì hay rồi, lại bị một tên không quen biết liên tục đánh hai lần vào vị trí nhạy cảm kia nữa.

“Mẹ nó chứ! Tên thối này dám làm bẩn nữ thần của tôi!”

“Chết tiệt, đánh c.h.ế.t anh ta.”

“Đừng ngăn cản tôi, tôi muốn solo với cậu ta..."

"Tên này thật không biết xấu hổ!"

"Biến thái..."

“……”

Tôi nghe những lời này mà cảm thấy cả người khó chịu.

Bản thân cũng bất đắc dĩ mà thôi! Hơn nữa tôi cũng không thật sự muốn chiếm hời của cô ấy, tôi chỉ muốn chiến thắng mà thôi.

Đương nhiên ở đây vẫn còn rất nhiều người lý trí.

Đây là võ đài, mục đích của võ đài là đánh bại đối thủ, làm gì có chuyện phân biệt giới tính.

Lúc này Trì Phong đạo trưởng trực tiếp nhảy ra, mở miệng nói với bên dưới: "Đinh Vĩ thắng!"

Lời vừa nói ra, hiện trường lại xôn xao.

“Trời ạ, thằng nhóc này đã thắng liên tiếp bốn trận rồi!"

"Đúng đúng, hơn nữa còn là đệ tử có thực lực mạnh của bốn môn phái lớn, vậy mà thằng nhóc này đều đánh bại đối thủ chỉ trong một thời gian ngắn, đây là muốn đánh một trận với các môn phái khắp giang hồ luôn sao?"

Loading...