Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1190

Cập nhật lúc: 2024-08-03 20:17:17
Lượt xem: 23

Kết quả, ngay buổi tối ngày hôm ấy, gã đạo sĩ nọ đã đạt được một nửa những gì mình mong muốn.

Một tiếng mèo đột nhiên vang lên ở ngoài cửa nhà họ Ngưu, chính là hiện tượng dân gian hay gọi “chó sủa quỷ, mèo kêu thi”.

(Chó sủa quỷ, mèo kêu thi: Chó sủa trong nhà tức trong nhà có quỷ, mèo kêu trước cửa tức trong nhà có cương thi )

Thi thể của ông nội Ngưu vốn dĩ nằm ở trong nhà, bỗng nhiên ở to hai mắt.

Hơn nữa, sau một thời gian dài không được chôn cất, cơ thể bị đưa đi đưa lại của ông nội Ngưu đã xảy ra chuyện.

Kết quả là cơ thể của ông nội Ngưu đã nổ thi, đêm đó ông cụ đã hoá thành cương thi.

Cương thi này lợi hại ra sao, trong lòng tôi đương nhiên biết rõ.

Ông nôi Ngưu sau khi biến thành cương thi đã mất hết tính người, thấy ai là g.i.ế.c người đó.

(Nguyên tác dùng từ “lục thân không nhận” (六情不认) có nghĩa là đã mất hết nhân tính; lục thân ở đây bao gồm: bố, mẹ, anh, em, vợ, con)

Gã đạo sĩ kia đang thực hiện nghi lễ thì đã bị cắn c.h.ế.t ngay tại chỗ.

Người nhà họ Ngưu đều bị dọa cho sợ hãi, bỏ chạy tán loạn.

Kết quả là, cánh cửa lớn nhà họ Ngưu đã bị đóng chặt lại, tạo ra một tiếng “loảng xoảng”. Giờ thì tốt rồi!

Ông nội Ngưu vừa thấy những người sống này, lập tức xông lên hút m.á.u người.

Ông cụ kêu không ngừng “Ngao ngao”, rồi cứ nhằm thẳng vào người sống mà nhào tới.

Tất cả người nhà họ Ngưu thấy vậy đều lạnh sống lưng, ai cũng tưởng rằng mình sẽ c.h.ế.t ở đây.

Nhưng đúng lúc này, có lẽ sư phụ tôi có việc gì mà đột nhiên đi ngang qua đó.

Cảm giác được thi khí và sát khí, sư phụ lập tức vọt vào trong nhà họ Ngưu.

Dựa vào bản lĩnh của mình, sư phụ đã trấn áp được ông nội Ngưu.

Nhưng khi sư phụ tôi muốn g.i.ế.c c.h.ế.t lão cương thi này, lại phát hiện ra đạo hạnh của mình không đủ.

Mà lão cương thi này lại không kỵ nước không kỵ lửa, đao thương bất nhập ( đao kiếm hay vũ khí khác đều không thể làm con cương thi này bị thương).

Không có cách nào khác, sư phụ chỉ có thể phong ấn lão cương thi này mà thôi.

Sư phụ cũng chọn luôn nền nhà cũ của gia đình họ Ngưu làm huyệt mộ cho ông nội Ngưu, ông ấy nói nhà cũ của họ Ngưu chính là chỗ chí dương.

Chỗ này có thể phong ấn được ông nội Ngưu, có thể trấn áp được ông cụ.

Nhưng tất cả người nhà họ Ngưu đều bị dọa sợ rồi, nào còn lo lắng cái gì mà phong thuỷ hay vận may nữa, hiện tại, bảo vệ tính mạng là quan trọng nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1190.html.]

Cho nên, tất cả mọi người đều đồng ý với ý kiến của sư phụ tôi.

Cuối cùng, sư phụ của tôi đã đào một cái hố sâu năm mét ngay trong ngôi nhà cũ của gia đình họ Ngưu, rồi chôn ông nội Ngưu ngay tại đó.

Nhưng với đạo hạnh của sư phụ lúc ấy, không chỉ không thể g.i.ế.c c.h.ế.t được cương thi kia, cho dù có phong ấn được cũng chỉ có thể trấn áp được hơn mười năm mà thôi.

Cho nên, ông căn dặn người nhà họ Ngưu phải tới đây trước khi thời hạn kết thúc.

Ông ấy dặn họ, sau mười năm, phải tới trấn Thanh Thạch tìm sư phụ tôi.

Chờ tới lúc ấy, sư phụ tôi sẽ làm phép thêm một lần nữa, tiếp tục phong ấn cương thi này, hoặc là tìm ra được cách khác để g.i.ế.c c.h.ế.t cương thi.

Nhưng nào ngờ, mười năm sau, khi Ngưu tiên sinh tìm tới trấn Thanh Thạch của chúng tôi, lại phát hiện ra sư phụ của tôi đã mất, tôi trở thành người tiếp quản cửa hàng…

Nghe được toàn bộ câu chuyện, tôi thở một hơi thật dài.

So với mười năm trước, hiện tại, tu vi của sư phụ tôi cũng chẳng tăng lên được bao nhiêu.

Mười năm trước, với tu vi của sư phụ, không thể g.i.ế.c được cương thi kia, vậy xem ra, cương thi kia quả thật có chút hung hãn.

Nhưng nếu tôi đã kế thừa sự nghiệp của sư phụ, vậy thì đương nhiên sẽ phải giải quyết vấn đề mà sư phụ đã để lại.

Nghĩ đến đây, tôi lập tức nói với Ngưu tiên sinh đầu hói trước mặt mình: “Ngưu tiên sinh, xin ngài cứ yên tâm. Chuyện này tôi sẽ tiếp nhận. Như vậy đi, ngài chờ tôi một chút, tôi đi lấy chút đồ vật.”

Ngưu tiên sinh nghe được những lời này của tôi thì rất kích động, “Được, được! Đinh đạo trưởng cứ đi lấy đồ, tôi sẽ chờ ngài ở bên ngoài!”

Tôi gật gật đầu, rồi vào trong phòng thay một bộ quần áo, sau đó gọi cho lão Phong một cuộc điện thoại.

Sư phụ chỉ có thể phong ấn cương thi kia, có thể thấy đây không phải là chuyện nhỏ.

Với đạo hạnh của tôi hiện tại, cũng chẳng mạnh hơn được sư phụ bao nhiêu.

Cho nên, mang theo lão Phong vẫn là an toàn nhất.

Sau khi điện thoại được kết nối, tôi đã đem tình hình tại nhà họ Nguu kể lại cho lão Phong nghe.

Nghe xong, lão Phong không hề lưỡng lực, lập tức nói được, còn nói sẽ đợi tôi ở ngã tư.

Sau khi ngắt điện thoại, tôi thắp nhang trước bài vị của sư phụ, Thi Muội và Hồ tộc, thông báo với họ rằng mình sẽ phải ra ngoài một chuyến.

Ngưu tiên sinh cũng là người làm ăn lớn, nhìn dáng vẻ là thấy rất tài giỏi rồi.

Nhưng trước mặt tôi, vị này lại tỏ vẻ vô cùng cung kính.

Tôi báo với Ngưu tiên sinh một tiếng, để ông ấy chạy xe ra ngã tư đợi trước.

Ngưu tiên sinh hỏi tôi vì sao phải làm vậy, tôi nói là vì đề phòng bất chắc, tôi đã tìm thêm cho ông ấy một vị đạo sĩ nữa.

Ngưu tiên sinh nghe vậy thì gương mặt lộ ra sự vui mừng.

Loading...