Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1145

Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:38:13
Lượt xem: 13

 

Chỉ e là tên hình nhân giấy trắng còn chẳng thèm để Linh Đạo tôi cầm trong tay vào mắt, bởi vì thoạt nhìn con d.a.o nhỏ này rất cũ nát, rỉ sét loang lổ.

Người bình thường nhìn thấy không khéo còn cho rằng nó là một khối sắt vụn.

Cho nên, tên hình nhân này không có chút chần chừ sợ hãi, vung một quyền về phía tôi.

Mà Linh Đao của tôi cũng cũng lúc đ.â.m về phía nó.

Chỉ kịp nghe “Roẹt” một tiếng, cơ thể cứng rắn dị thường, dường như hóa thành mình đồng da sắt của hình nhân nọ đã trở nên vô dụng.

Nắm đ.ấ.m của nó lúc này đã bị Linh Đao đ.â.m vào, tạo thành một lỗ thủng.

Cơ thể hình nhân giấy chấn động, có lẽ nó đang bất ngờ lắm đây.

Đến cả nam quỷ đứng trên đỉnh núi nhìn thấy màn này, sắc mặt cũng trở nên cứng đờ.

“Không, không thể nào. Loại d.a.o găm quái gì thế này, sao có thể đ.â.m thủng được hình nhân giấy của bản vương?”

Nam quỷ kinh ngạc.

Ngay cả tôi, khi nhìn thấy Linh Đao có thể đ.â.m thủng cơ thể của hình nhân giấy, trong lòng cũng vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Nhưng không hề do dự, tôi giơ chân lên, bất ngờ đạp cho hình nhân kia một đạp.

Tên hình nhân kia tức khắc bay ngược ra ngoài, đến khi nó có thể đứng lên lại một lên nữa, cơ thể đã chậm chạp hơn lúc trước một chút.

Còn lỗ thủng trên nắm tay của nó đang không ngừng có âm khí và sát khí thoát ra.

Tiếng nổ “bùm” cuối cùng cũng xuất hiện, bắt đầu từ lỗ thủng trên nắm tay, ngọn lửa xanh kỳ dị bắt đầu len ra khắp người hình nhân nọ, chớp mắt một cái đã bao phủ lấy hnó.

Chiến đấu tới tận bây giờ, tôi mới phát hiện ra.

Bên trong cơ thể của đám hình nhân giấy chỉ toàn là âm khí và sát khí.

Một khi âm khí và sát khí này bị phá, mấy hình nhân giấy trắng này sẽ tự động bốc cháy.

Còn tại sao nó lại di chuyển được và có ý thức chiến đấu thì tôi không có cách nào biết được.

Trước mặt, chỉ có thể lấy hiện tượng “con rối” ra để giải thích.

Tuy rằng tôi đã bất ngờ g.i.ế.c c.h.ế.t được một tên hình nhân giấy trắng, như hiện giờ không phải lúc cho tôi suy nghĩ sâu xa.

Thêm một tên hình nhân giấy khác bị giết, tên hình nhân còn lại lúc này càng trở nên hung hãnh và mạnh mẽ hơn.

Nhưng âm khí và sát khí đã tiêu tán xung quanh giờ lại không ngừng tiến vào trong cơ thể của nó.

Nhìn vào tư thế này, tôi đoán chắc là nó đang muốn biến bản thân trở nên mạnh hơn nữa.

Vào lúc này tốc độ và sức mạnh của nó rõ ràng đã tăng lên.

Tôi né tránh và tấn công một vài lần đều thất bại, cuối cùng cơ thể của hình nhân giấy trắng kia chợt lóe lên rồi biến mất.

Hai mắt tôi trợn mắt, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Không chờ tôi kịp phát hiện ra tên hình nhân kia đang trốn đâu, sau lưng tôi bỗng truyền đến một đợt khí lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1145.html.]

Ngay sau đó, liền nghe được Dương Tuyết hét lên với mình: “Phía sau, cẩn thận phía sau…”

*********

Bất chợt nghe thấy tiếng hét của Dương Tuyết, tôi không hề do dự chút nào.

Trong vô thức, tôi nghiêng người sang một bên.

Vừa lúc tôi kịp nghiêng người né tránh, nắm đ.ấ.m của tên người giấy nọ chợt xuất hiện trước tầm mắt tôi.

Một nắm đ.ấ.m sượt qua mặt tôi.

Trái tim tôi không khỏi run lên, cả người đều lạnh ngắt lại.

Hiện tại, thậm chí tôi còn có thể cảm nhận được luồng gió mạnh mẽ từ cú đ.ấ.m kia.

Cú đ.ấ.m này có uy lực như vậy, nếu không phải Dương Tuyết kịp thời nhắc nhở, tôi cũng né tránh nhanh chóng.

Nắm đ.ấ.m này chắc chắn có thể nằm vững chắc trên phần gáy của tôi.

Sức mạnh của hình nhân giấy trắng này quả thật không còn gì để nghi ngờ nữa, xét về sức mạnh, một đ.ấ.m của nó là có thể đập vụn được một tảng đá xanh to lớn rồi.

Vậy thì cái bộ xương già này của tôi sao ngăn cản được nắm đ.ấ.m của nó đây?

Một khi bị đánh trúng, cơ thể của tôi rất có thể sẽ bị đánh văng ra ngoài, cái c.h.ế.t là điều khó tránh khỏi.

Trong lòng tôi rất kinh hoàng, nhưng tôi cũng không tiếp tục đứng ngẩn người tại chỗ.

Ngay khi nắm đ.ấ.m kia sượt qua mặt tôi, tôi đã thuận thế lùi người ra sau.

Cùng lúc đó, Dương Tuyết rốt cuộc cũng hội họp với tôi.

Lúc này hình nhân giấy trắng cũng quay người lại, nhưng trên mặt nó vẫn không có bất cứ biểu cảm gì.

Hồng hồng xanh xanh, chỉ nhìn thoáng qua đã thấy quỷ dị vô cùng.

Tuy nhiên, sau khi đối mặt với chúng tôi, nó vẫn không dừng lại chút nào.

Tên này giậm chân một cái, rồi lại nhào tới chỗ tôi và Dương Tuyết.

Tên hình nhân giấy trắng này đã hấp thụ một chút âm khí và sát khí do hai tên hình nhân vừa mới c.h.ế.t toả ra.

Bây giờ tên này đã mạnh hơn trước rất nhiều, nên khi đối đầu với nó, hai chúng tôi phải thận trọng hơn không ít.

Nhìn đối phương lại tấn công tới lần nữa, tôi nắm chặt Linh Đao, nói với Dương Tuyết: “Tôi sẽ kìm chân nó, cô cùng bùa chú tấn công nó nhé!”

“Ừm!”

Dương Tuyết trực tiếp đáp lại một tiếng, sau đó tôi lập tức lao lên “tiếp đón” tên hình nhân nọ.

Tốc độ của chúng tôi đều rất nhanh, trong nháy mắt, tôi và hình nhân kia đã lao vào đánh nhau.

Bây giờ, cho dù là sức mạnh hay tốc độ, tên hình nhân giấy này đều cao hơn tôi một bậc.

Trừ phi tôi vận chuyển Hỏa Thiên công, nếu không thì không thể so sánh với nó được.

Nhưng lúc này mà sử dụng tới Hỏa Thiên công, chốc lát nữa khi đối phó với tên nam quỷ kia thì tôi phải làm sao?

Loading...