Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1091

Cập nhật lúc: 2024-07-31 18:51:14
Lượt xem: 17

Trương Long thấy sắc mặt của tôi không tốt, lại cười trừ lấy lòng: Anh, anh ơi em nói đùa thôi!”

“Phải không? Mày đã tìm tới tận cửa nhà tao rồi, vậy mà chỉ nói đùa với tao thôi sao?”

Dứt lời, tôi lại tiến thêm hai bước nữa.

Lúc này, khoảng cách giữa tôi và gã cũng chỉ còn khoảng hai mét.

Đối phương thấy tôi không có ý định dừng lại, tỏ vẻ hoảng sợ.

Nhưng tôi vẫn tiến về trước như cũ. Điều này đã khiến cho trong lòng Trương Long sinh ra áp lực vô hình.

Trương Long vô cùng căng thẳng, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói một câu: “Mẹ kiếp!”

Nói xong, cây gậy bóng chày trong tay gã hướng thẳng xuống người tôi mà đập.

Tôi nghiêng người một cái, gã lập tức đánh hụt.

Cơ thể gã nháy mắt đã mất căn bằng, tôi còn duỗi chân ra cản.

Thằng nhãi kia ngã ngay vào đống phân chó, chiếc răng cửa mới đi làm lại lập tức bị đập rơi ra, một tiếng “răng rắc” vang lên, miệng gã lại chảy đầy máu.

“A! Răng, răng của tôi…”

Nhìn thấy dáng vẻ này của đối phương, tôi cũng chẳng buồn ra tay nữa.

Nếu tôi còn tiếp tục ra tay, chỉ sợ là thằng nhãi này sẽ bị tôi đánh c.h.ế.t mất.

Nhưng tôi vẫn đi tới trước mặt gã, bày ra dáng vẻ lưu manh mà ngồi xổm xuống.

Gã vốn đang che miệng, rồi quay sang một bên để nhổ m.á.u trong miệng ra.

Lúc này, thấy tôi ngồi xổm xuống, gã lại ngây cả người ra lần nữa.

Trong đôi mắt của gã chỉ còn lại sự hoảng sợ tột cùng.

“Anh, anh ơi em sai rồi, em không dám nữa đâu…”

Từ trong ánh mắt của đối phương, tôi nhìn thấy được sự sợ hãi.

Lúc này đây, hẳn là gã đang vô cùng hoảng sợ.

Tôi cũng không có vội lên tiếng, chỉ dùng bật lửa châm một điếu thuốc, hỏi: “Trương Long đúng không?”

Thằng nhãi kia ngây người ra một lúc, sau đó khẩn trương nói: “Vâng, là em, anh ơi em sai rồi, lần này em biết sai thật rồi!”

Nói xong, gã còn bị m.á.u tươi trong miệng làm bị sặc.

Tôi nhìn gã chằm chằm, tiếp tục nói: “Đừng sợ hãi như vậy, tao sẽ không đánh mày. Chỉ là muốn nói chuyện với mày một chút thôi!”

“Anh, anh cứ nói…”

“Có quen Long Ngạo Thiên không?”

Thành nhãi này cả kinh: “Long, anh Long, em, em có quen anh ấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1091.html.]

“Quen thì tốt! Mày đã có thể tìm tới nơi này, vậy chứng tỏ cũng có một chút hiểu biết về tao.

Long Ngạo Thiên nhìn thấy tao, cũng phải gọi tao một tiếng Đinh đạo trưởng. Tao khuyên mày về sau đừng tự tìm tới tao gây rắc rối nữa, nếu không, tao sẽ câu hồn của mày đi!”

Nói xong câu cuối cùng, giọng điệu của tôi trở nên rất lạnh lùng.

Cùng lúc đó, tôi còn rút một lá bùa ra cầm trong tay.

Sau đó với một cú bóp nhẹ, lá bùa kia phát nổ tạo ra một tiếng “oanh”, rồi lập tức cháy bùng lên, toả ra ngọn lửa màu xanh đậm.

Trương Long nhìn thấy một màn này, hai mắt trợn ngược lên, vẻ mặt kinh ngạc.

Nói xong một tràng như vậy, tôi cũng lười nói nhảm với tên nhãi này.

Long Ngạo Thiên này là một tay ăn chơi trác táng có tiếng trong thành phố chúng tôi, nhưng bởi vì lúc trước chọc phải Chuối Tây Tinh, cho nên tên này và tôi mới có cơ hội làm quen với nhau.

Hơn nữa tôi còn cứu cái mạnh của tên nhãi kia, cũng từ đó mà Long Ngạo Thiên và cha mẹ của anh ta cũng rất cung kính với tôi và sư phụ tôi.

Bây giờ, tôi mượn danh nghĩa của một tên công tử ăn chơi vang danh dùng trước mặt một tên ăn chơi trác táng nhỏ bé khác, hẳn là về sau Trương Long này cũng không dám tới chỗ tôi gây chuyện nữa.

Vì vậy, tôi đi bộ chậm rãi trở lại.

Mà những người trước đó đã bị tôi hạ gục, lúc này đều đang giúp đỡ nhau đứng dậy, miệng không ngừng kêu “Ui da ui da”.

Khi nhìn thấy tôi đến gần, cả một đám đều tỏ ra lo lắng và không ngừng lùi sang hai bên.

Chỉ trong chốc lát, tôi đã tiến vào trong nhà.

Tôi cũng không buồn để ý chuyện xảy ra hôm nay, mà ngồi trong phòng tiếp tục chờ đợi tin tức.

Còn Trương Long và mấy tên nhãi con kia sau khi thấy tôi bước vào trong nhà, cũng rất nhanh dắt tay nhau rời khỏi nơi này.

Cho dù bọn chúng có nhiều người cũng vô ích. Tiếp tục ở lại nơi này, chỉ có mất mặt thêm mà thôi.

Đến lúc chạng vạng tối, tôi bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại.

Tôi nhấc điện thoại lên thì phát hiện người gọi là “Long Ngạo Thiên”.

Tôi cũng không nghĩ gì nhiều, trực tiếp trả lời điện thoại.

“Đinh đạo trưởng, tôi là Long Ngạo Thiên, Tiểu Long đây!” Giọng của Long Ngạo Thiên nhẹ nhàng, cung kính nói.

“Ồ! Long Ngạo Thiên à! Hiện giờ cơ thể anh đã khôi phục như thế nào rồi? Có còn dấu hiệu tức n.g.ự.c khó thở, hay mệt mỏi bơ phờ nữa hay không”Tôi bình tĩnh hổi.

Anh ta bị Chuối Tây Tinh bám theo một khoảng thời gian, nên bị mất đi không ít dương khí.

Long Ngạo Thiên nghe tôi hỏi thăm, vội vàng trả lời: “Cảm ơn Đinh đạo trưởng đã quan tâm, bây giờ tôi đã không sao rồi.

Mỗi ngày tôi đều phơi nắng, cũng chăm chỉ tập luyện, tôi thấy cơ thể mình còn tốt hơn trước đây!

Đúng rồi, Đinh đạo trưởng, hôm nay tôi gọi điện thoại cho ngài, là bởi vì người anh em Trương Long của tôi…”

Tôi cười cười: “Sao thế? Tên nhóc kia liên hệ với anh à?”

“Đã liên hệ! Hôm nay tôi mới biết được, thế mà nó dám đắc tội với ngài, còn muốn cướp bạn gái của ngài nữa.

Đinh đạo trưởng, ngài là người đại nhân đại lượng, cho nên ngài đừng so đo với người như nó. Hôm nào đó tôi sẽ tới cửa nhà ngài để tạ lỗi.”

Loading...