Chạm để tắt
Chạm để tắt

Minh Hôn - 1040

Cập nhật lúc: 2024-07-30 17:59:51
Lượt xem: 15

Nhưng Trương Tử Đào đã c.h.ế.t vào cái đêm Long Tuyền chân nhân xuất hiện rồi, đã mất dương thọ, biến thành một quỷ hồn rồi.

Nhưng hiện tại, sao gã lại có thế sống lại chứ? Còn có dương khí, nếu tôi có thể nắm giữ được loại phương pháp này, liệu tôi cũng có thể đưa Thượng Quan Thư từ cõi c.h.ế.t trở về, có được thân xác của chính mình không?

Trong lòng tôi nảy sinh một nỗi khiếp sợ kỳ lạ, trừng lớn cả hai mắt, kinh hãi nhìn đối phương.

Mà trên mặt Trương Tử Đào lại lộ ra sát khí, gã hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Không ngờ tới đúng không! Tao bây giờ, đã sống lại rồi!”

*******

Trương Tử Đào được những tên yêu đạo kia đẩy vào giữ, hiển nhân là gã có địa vị rất cao trong đám yêu đạo đó.

Điều này e là có liên quan đến người cha nuôi có địa vị cao trong tổ chức Mắt Quỷ của gã, nhưng người này lại có thể c.h.ế.t đi sống lại, hơn nữa lại trong tình huống không còn cơ thể mà vẫn có thể sống lại, thật vô lý.

Giống như Quỷ Tam Nguyên vậy! Tên quỷ này tuy đã già rồi những vẫn luôn tìm kiếm thân thể, để mượn xác hoàn hồn.

Nhưng bọn họ đều cần phải mặc một tấm vải liệm để trấn áp năng lượng của âm thi, nhìn bề ngoài thì giống như người sống, nhưng trên cơ thể không thể xuất hiện được dương hỏa.

Nhưng mà Trương Tử Đào này lại làm được, không chỉ có thế sống lại trong tình huống không còn thể xác, lại còn có được dương hỏa.

Hơn nữa, dáng vẻ kia còn giống hệt như khi gã còn sống, chẳng có chút khác biệt nào cả, làm sao gã lại có được cơ thể này?

Lúc này lại nghe thấy đối phương mở miệng, tôi lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

“Mày, mày thật sự đã sống lại sao? Làm sao mà mày có thể làm được?” Tôi kinh ngạc hỏi.

Trương Tử Đào lại thản nhiên mỉm cười: “Tao không chỉ có thể sống lại, hơn nữa thân thể của tao còn có m.á.u có thịt, hoàn hảo không tì vết. Lại không có bệnh tật…”

Nói xong, Trương Tử Đào có chút tự hào mà giơ tay lên, nhìn tay trái rồi nhìn tay phải, dáng vẻ rất đắc ý.

Tôi thở hổn hển, cảm thấy thật khó tin

Nhưng không chờ tôi lên tiếng một lần nữa, đã lại có Bì Thi nhào về hướng của tôi.

Không có cách nào khác, tôi chỉ có thể giơ kiếm lên “chào đón” nó.

Ngay lập tức, tiếng đánh nhau “bang bang bang” vang lên, Trương Tử Đào đứng từ xa nhìn tôi chằm chằm, gã nói với ba tên mặc áo đen đang bảo vệ mình: “Đi, các người hãy g.i.ế.c c.h.ế.t tên kia cho tôi!”

Một người mặc đồ đen nghe vậy thì vẻ mặt trở nên khó coi: “Nhưng mà, nhưng mà thiếu chủ, nếu tôi rời đi thì sự an toàn của ngài sẽ không được bảo đảm!”

Sắc mặt Trương Tử Đào trầm xuống, gã cũng không có ý giải thích, chỉ gầm nhẹ lên: “Đi!”

Chỉ một tiếng gầm nhẹ, tên yêu đạo đang nói chuyện kia lập tức ngậm miệng lại.

Gã không dám chậm trễ, vừa chắp tay với Trương Tử Đào vừa nói: “Ti chức xin nhận lệnh!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/minh-hon/1040.html.]

Nói xong, tên đó đột ngột quay đầu lại, nhìn thẳng vào phía tôi đang đánh nhau, rồi mở miệng nói: “Giết!”

Lời vừa dứt, ba người áo đen nhắm về phía chúng tôi rồi lao tới với tốc độ rất nhanh

Vì tôi luôn cảnh giác với phe của Trương Tử Đào, cho nên tên yêu đạo đầu tiên vừa xông lên tôi đã lập tức phát hiện ra.

Nhưng tôi chưa kịp phản ứng, Bạch Phong ở bên cạnh lại vội vàng nói với tôi: “Lão Đinh, mau lùi về phía sau, ba tên yêu đạo kia đang hướng về phía cậu…”

Tôi cũng biết tu vi và khả năng của chính bản thân mình.

Tôi cũng biết rõ ba tên yêu đạo kia có tu vi rất cao, có thể tương đương với Lý Húc và Dạ Hinh, tôi không thể xem thường thực lực của chúng.

Nếu như tôi dám vác đạo hạnh và tu vi của mình đối đầu trực tiếp với đối phương, chỉ sợ là còn chưa đánh được hai ba hiệp đã phải mất mạng trong tay của chúng.

Bởi vậy, vừa nghe lão Phong nói, tôi bắt đầu vội vàng lùi lại phía sau.

Cùng lúc đó, sư phụ và Độc đạo trưởng cũng chú ý tới đám người mặc áo đen đang hướng về phía chúng tôi.

Hai người họ cũng bắt đầu tiến lại gần chúng tôi hơn, muốn bảo vệ tôi và Llão Phong.

Nhưng trước khi sư phụ và Độc đạo trưởng kịp tới gần chúng tôi, ba tên yêu đạo đã lao về phía chúng tôi với tốc độ cực nhanh.

Ngay cả khi tôi và lão Phong đã lui về sau, nhưng chúng tôi vẫn không thể giữ được khoảng cách an toàn.

Đột nhiên, một người trong số ba tên yêu đạo hét lên: “Chịu c.h.ế.t đi!”

Lời còn chưa dứt, tên cầm đầu ba tên yêu đạo bỗng tung một chưởng về phía chúng tôi.

Một chưởng này tung ra dẫn theo một làn khí đen cuồn cuộn, quét thẳng về phía chúng tôi.

Một luồng áp lực khổng lồ cũng tiến tới, dường như muốn ăn tươi nuốt sống chúng tôi vậy.

Đây là một đạo thể tràn đậm cương khí, có thể thấy được đối phương đã đạt tới cảnh giới Đạo Khí rời thể rồi.

Nhìn thấy vậy, mặt của tôi và lão Phong cùng tái lại.

Công lực này, chỉ sợ là đã đạt tới tu vi Đạo Tông rồi.

Với đạo hạnh của tôi vào lão Phong hiện nay, căn bản không thể đỡ được một đòn này, nhưng chúng tôi đã không thể lui được nữa, cũng không thể tránh né nổi.

Sư phụ và Độc đạo trưởng ở bên cạnh thấy vậy cũng vô cùng kinh hãi.

Hai người đồng thanh hét lên: “Tránh ra!”

Nói xong, hai vị sư phụ đã liều mạng lao về phía tôi và lão Phong, như thể muốn chặn luồng khí đen đang ập đến chỗ chúng tôi.

Loading...