Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mệnh Y - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-04-04 12:25:33
Lượt xem: 95

Tôi cẩn thận xem xét bức ảnh mà anh ta đăng, cái đình màu đỏ bốn góc vút cao, có ba góc không điêu khắc gì cả.

Chỉ có góc hướng về phía cửa chính nhà Vương Đại Chủy, trên góc đình có vài con thú dữ nổi bật vài.

Tôi phóng to bức ảnh xem xét, không khỏi lo sợ thay Vương Đại Chủy.

Đào Ngột, Cùng Kỳ, Chư Hoài, Chu Yếm, tất cả đều là mãnh thú thượng cổ đại biểu cho tai họa và cái ch.ết.

Nếu như hôm nay Vương Đại Chủy không gặp tôi, thì năm sau cỏ trên mộ đã cao ba thước.

Nghe tôi nói chi tiết, Vương Đại Chủy tức đỏ cả mắt.

Mọi người trong khu vực bình luận đều bảo anh ta lập tức đi phá cái đình đó đi, cũng có người không tin chuyện này, ra lời khuyên Vương Đại Chủy.

“Vương Đại Chủy, anh đừng nghe chủ kênh nói bậy, ở nông thôn, phá nhà người ta là đại kỵ gây thù đấy!”

“Đúng vậy, hơn nữa, xâm nhập tư gia phá hủy tài sản của người khác là vi phạm pháp luật!”

Nhìn thấy bình luận, Vương Đại Chủy do dự, anh ta đau khổ nắm tóc, không biết phải làm sao.

Đây thực sự là một người lương thiện, người tốt bị người ta bắt nạt.

Tôi thở dài, người ta đang muốn diệt cả nhà anh, mà anh ở đây lại đang lưỡng lự.

"Chú về nhà mà xem, phong thuỷ nhà chú bị tấn công, Môn Thần chắc chắn không thể ở lại mà đã chạy mất rồi.”

"Chú không phát hiện ra à, hình ảnh Môn Thần đã mờ nhạt, không thể nhìn rõ mặt mũi rồi sao?”

"Còn nữa, chú đến vị trí Bạch Hổ trong nhà xem, cây cối ở vị trí Bạch Hổ có phải đã ch.ết khô hết rồi không?”

"Nếu trên vị trí Bạch Hổ có đặt vật bằng kim loại, chúng cũng đã bị gỉ sét, hỏng hóc hết rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/menh-y/chuong-3.html.]

Vương Đại Chủy lập tức nhảy dựng lên và chạy ra khỏi phòng, sau một lát lại chạy về với vẻ mặt đầy mong đợi:

"Đại sư, Bạch Hổ vị là vị trí nào vậy?"

Vương Đại Chủy chạy ra khỏi phòng với tốc độ chóng mặt, chắc chắn một lát nữa mới trở lại được.

Trong lúc đó, một người dùng khác liên tục mời tôi kết nối, tôi liền tiện tay nhấn chấp nhận.

Trong ống kính là một cô gái xinh đẹp và quyến rũ, ngay khi xuất hiện, cô ta đã làm cho phòng live sôi động.

Có vẻ như là một KOL nổi tiếng trên mạng.

Cô gái tự nhiên cười một cái, tiện tay quẹt tặng mười lần “lễ hội”.

“Quá đỉnh, chị Tuyết Đường quả là hào phóng!”

“Chị Tuyết Đường là fashion blogger, nghe nói chi phí cho một vị trí mỗi lần quảng cáo cũng phải năm trăm nghìn tệ đấy!”

“Chị Tuyết Đường, nhà chị còn thiếu người giúp việc không? Chỉ cần bao ăn ở là được!”

Phòng live rất nhộn nhịp, Tuyết Đường cũng mỉm cười và chào hỏi từng người dùng, không tỏ vẻ mệt mỏi chút nào.

Tôi nhíu mày quan sát cô ta, khuôn mặt dần trở nên lạnh lùng.

"Tôi không cần quà của cô, bệnh của cô, tôi không thể xem."

Tuyết Đường giật mình, vẻ mặt có chút tủi thân.

"Tôi còn chưa nói bệnh của mình là gì, tại sao lại không thể xem?"

Cộng đồng mạng bắt đầu bênh vực cô ta, có người nói tôi ghét người giàu, cũng có người nói tôi ghen tị với vẻ đẹp của Tuyết Đường.

Loading...