Mây tan trăng sáng - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-04 10:49:18
Lượt xem: 310

Ban đầu mình đăng mỗi chương 1 trang nhưng sau mình rút lại nên đến nay là lặp nha mn, ko cần đọc nữa đâu nhé

 

 

Năm Thái Hòa thứ mười ba, ta và Lục Hoài Uyên thành thân.

 

Nữ nhi một vị quan nhỏ được gả cho Thám Hoa đương triều, người người đều nói ta chuột sa chĩnh gạo.

 

*(thám hoa - học vị dưới trạng nguyên và bảng nhãn, thời xưa.)

 

Ngay cả ta cũng nghĩ vậy.

 

Vì thế, ta dồn hết tâm lực, phụng dưỡng mẹ chồng, trông nom đệ muội, xử lý chuyện nhà cửa, để tóc bạc sớm và đôi mắt đục ngầu.

 

Cho đến sau cung yến, tình cờ bắt gặp Lục Hoài Uyên ôm Thái hậu đương triều vào lòng.

 

Sau khi tỉnh mộng, ta im lặng rút lui, đề nghị hòa ly.

 

Lục Hoài Uyên lại không đồng ý.

 

“Tạ Oản, ngươi sống là người của Lục gia c..hết là quỷ của Lục gia, ta quyết không thể buông tha ngươi.”

 

Bị ép đến tuyệt vọng, ta châm một mồi lửa lớn đốt từ đường Lục gia.

 

Trong khoảng khắc kéo Lục Hoài Uyên cùng c..hết, ta nghĩ.

 

Kiếp sau, A Oản ta, sẽ không bao giờ làm thê tử của ai nữa.

 

01

 

Nước mắt nhỏ xuống, cảm giác lạnh lẽo khiến ta mở to hai mắt.

 

Ánh lửa trong suốt, cảm giác nóng rực, tiếng than khóc xung quanh đều biến mất.

 

Dưới ánh nến tĩnh lặng, bốn phía đều yên tĩnh.

 

Phụ thân và mẫu thân ngồi trên cao đường, chậm rãi mở miệng.

 

“A Oản, hôm nay Lục gia cho người mai mối tới, người cầu hôn con là đại lang của Lục gia, Lục Hoài Uyên, ta và mẫu thân con đã đồng ý. Từ hôm nay trở đi, con ở nhà đợi gả, không nên ra ngoài nữa.”

 

Nghe đến cái tên Lục Hoài Uyên, hơi thở ta trì trệ, theo bản năng ngập ngừng nói.

 

“Không thể...”

 

Phụ thân ngồi trên cao nhướng mày, vỗ mạnh mặt bàn.

 

“Chuyện cưới gả là do phụ mẫu định đoạt, làm gì có chuyện con tự quyết!”

 

“Lục gia là thế gia cao quý ở Trường An, Lục Hoài Uyên tài trí hơn người, hôm nay trúng Thám Hoa, ngày sau sẽ không phải là nhân vật tầm thường, cửa hôn sự này nói cho cùng là nhà chúng ta trèo cao, còn tới phiên con cự tuyệt sao?”

 

Trong ánh nến tắt, khuôn mặt phụ thân và mẫu thân lúc ẩn lúc hiện.

 

Trong hoảng hốt làm cho ta nhớ tới khung cảnh ngày đêm ở Lục phủ của kiếp trước.

 

Lục gia ở Trường An có nguồn gốc lâu đời, có địa vị cao, nhưng tiền bạc không nhiều, bên trong thiếu hụt nghiêm trọng.

 

Kiếp trước ta và Lục Hoài Uyên không có con, nhưng hắn chưa bao giờ đề cập tới chuyện nạp thiếp và ly thê.

 

Cho nên ta đã cho rằng mặc dù tính tình hắn lạnh lùng một chút, nhưng cũng xứng đáng làm một phu quân để ta phó thác cả đời.

 

“Nữ huấn”* nói, phu vi thê cương**.

 

*(Giáo dục phụ nữ)

 

**(Chồng hướng dẫn vợ)

 

Vì vị “phu quân” này, ta đã giao toàn bộ đồ cưới của mình cho Lục phủ, mười năm như một quy củ đứng trước phòng Lục lão phu nhân, lao tâm lao lực giáo dưỡng đệ muội của Lục phủ.

 

Ta lấy Lục Hoài Uyên làm quan nhiều năm, Lục phủ an bình, muội muội gả cho Bá phủ, thứ đệ đậu tiến sĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/may-tan-trang-sang/chuong-10.html.]

 

Lục Hoài Uyên quan vận thông suốt, tân đế lên ngôi liền được phong Trung Thư môn hạ, trở thành trọng thần chức cao vọng trọng ở Trường An.

 

Ta lại chịu cảnh tóc bạc sớm và đôi mắt vẩn đục, lưng thường xuyên phải cúi nên bị còng, khó có thể đứng thẳng.

 

Người người đều khen ta là hiền thê, nói ta mây tan thấy trăng sáng.

 

Tất cả ảo giác cuối cùng cũng bị vạch trần khi ta phát hiện tư tình của Lục Hoài Uyên và Thái hậu.

 

Ôm nữ nhân xinh đẹp trong lòng, hắn dịu dàng dỗ dành.

 

“A Diên, người ta yêu chỉ có nàng.”

 

“A Diên, nàng ta chỉ là do thê tử ta cưới về để hiếu kính mẫu thân.”

 

“A Diên, nàng xem dáng vẻ hiện giờ của nàng ta, ta sao có thể có chút hứng thú.”

 

“A Diên, ta chưa bao giờ cùng nàng viên phòng, thổi đèn lên giường, cho tới bây giờ đều là gã sai vặt bên cạnh ta.”

 

Nhưng Lục Hoài Uyên, không tôn trọng ta, không yêu ta, lại không muốn buông tha ta.

 

Hắn lấy phụ mẫu thân tộc làm điểm yếu, tuyên bố rằng dù ta cho có c..hết, cũng chỉ có thể làm quỷ của Lục gia.

 

Nên ta đã đưa hắn c..hết cùng.

 

Nhưng nếu hôm nay, may mắn sống lại một lần nữa.

 

Đời này, ta tuyệt đối sẽ không để cho cả nhà Lục gia ăn sạch sẽ nữa.

 

Vinh quang của Lục gia hắn, cũng phải đứt ở trong tay ta.

 

02

 

Cha ta là Huyện lệnh Trường An.

 

Huyện Trường An, là một huyện thuộc thành Trường An.

 

Thành Trường An có rất nhiều quan lớn quyền quý và hoàng thân quốc thích, thân là nữ nhi Huyện lệnh Trường An, mặc dù ở kinh thành, nhưng cho tới bây giờ ta cũng chỉ là quý nữ ngồi ở vị trí cuối cùng.

 

Vì được Lục gia cầu hôn, cho nên phụ thân và mẫu thân ta vô cùng thụ sủng nhược kinh*, họ lo lắng đến mức quyết định rồi ấn định ngày cưới để gả ta.

 

*(Thụ sủng nhược kinh có nghĩa là được sủng ái mà lo sợ, được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.)

 

Cầu xin họ là điều vô ích.

 

Từ lúc bảy tám tuổi, bọn họ vì tính khí hoang dã khó thuần phục, không thích nữ công, luôn la hét đòi đi học theo “Tả Truyền”, “Mạnh Tử” của ta mà nhốt ta ở trong căn phòng tối đen chật chội để mài giũa.

 

Nữ tử phải ngoan ngoãn, hiền thục là định kiến thâm căn cố đế của bọn họ.

 

Lục Hoài Uyên muốn một hiền thê không có chỗ dựa nên mới tìm tới Tạ gia ta.

 

Nhưng nếu ta và hai chữ “hiền thục” này không hề liên quan thì sao?

 

Ngày mồng ba tháng ba, là Lễ hội Khất Xuân của Đại Lương, đây cũng là ngày hội mà một số ít nam thanh nữ tú có thể cùng ngồi gặp nhau trong năm.

 

Ta lấy danh nghĩa đi Quốc Hưng tự cầu xuân dâng hương, được mẫu thân đồng ý, đi ra ngoài.

 

Nhưng chỗ ta đi, không phải Quốc Hưng tự, mà là phủ đệ của Ung Dương công chúa.

 

Kiếp trước, trong Lễ hội Khất Xuân năm Thái Hòa thứ mười hai, Ung Dương công chúa Lý Thừa Quân triệu tập công tử quý nữ, tổ chức tiệc thi đấu thi thư sách luận tại Đông phủ.

 

Ta nhớ sau yến hội lần này, đích thứ nữ Thẩm Diên của phủ Anh quốc công nổi tiếng một thời, được thánh thượng ban hôn gả vào phủ Thái tử làm chính phi.

 

Sách lược đặc sắc của Thám Hoa Lục Hoài Uyên cũng được lưu truyền rộng rãi, lúc này một bước lên mây.

 

Theo lý thuyết, với thân phận của ta, gây náo động lớn, sẽ có tai họa vô tận.

 

Nhưng chuyện đã đến nước này, thứ ta muốn, chính là danh tiếng lớn nhất trong bữa tiệc Khất Xuân lần này.

Bình luận

3 bình luận

  • Nhắc đến Nam Việt, tự nhiên muốn drop 🤸🏻

    Đinh Linh 5 ngày trước · Trả lời

  • Lâu không đọc cổ đại, lại phải lưu roài >~

    qz 1 tuần trước · Trả lời

  • Hóng chương mới quá

    Lponlal 1 tuần trước · Trả lời

Loading...