Mặt Trời Ở Vân Quốc - Chương 11: Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2024-07-02 17:31:54
Lượt xem: 3,259

Ngoại truyện: Tiêu Cảnh An

Tiêu Cảnh An đứng ở biên giới hai Sở quốc Vân một lúc lâu.

Hắn nhìn Tạ Cảnh Nguyên lên xe ngựa, đi khuất dần.

Hắn biết hoàng đế của Sở quốc là một nữ nhân.

Nhưng hắn cũng biết rằng, kiếp này hắn vẫn mất nàng.

Nàng từng nói: "Đã hai kiếp rồi, Cảnh An ca ca, ta đã hiểu được tình yêu rồi."

Nàng nói: "Cảnh An ca ca, chúng ta đã được hưởng vinh hoa phú quý từ khi còn nhỏ. Nhưng mỗi người đều phải trả giá cho những gì họ nhận được. ”

"Để có được uy danh của một vị tướng quân, phụ thân đã hy sinh máu, nhiệt huyết, rong ruổi trên chiến trường."

"Chúng ta, những hậu bối của các thế gia đại tộc, sợ rằng thứ duy nhất có thể hy sinh chỉ là nhi nữ tình trường."

Khi nói điều này, nàng trầm tĩnh như một vị tướng quân trên chiến trường.

Hắn đã ngây người một lúc.

Hắn vẫn còn nhớ rằng kiếp thứ nhất, khi họ thành thân, nàng rõ ràng vẫn là một thiếu nữ xinh đẹp, quyến rũ, đôi mắt đẹp long lanh, dịu dàng gọi hắn là phu quân.

Họ cùng nhau uống rượu giao bôi, rồi chàng thiếu niên nôn nóng ôm thê tử lên giường.

Tuổi trẻ nhiệt huyết, hắn quấn nàng hết lần này đến lần khác, nàng vừa giận vừa ngạc nhiên hỏi hắn: "Phu quân, chàng như thế này, lỡ sau này ta rời đi, chàng phải làm sao?" ”

"Hoàng thượng, nên trở về rồi." Vĩnh Thuấn thấp giọng nhắc nhở.

Tiêu Cảnh An nhìn về phía xa xa, nơi chiếc xe ngựa đã biến mất từ lâu.

Hai mắt hắn đỏ hoe, lẩm bẩm: "Đúng vậy, Nguyên Nguyên, sau này không có nàng, ta phải làm sao đây?"

Ngoại truyện: Thế Tử Tương An

Người đời đều nói rằng trong quá khứ đã từng có một nữ tử truyền kì ở Vân quốc.

Bà ấy đã khiến hai vị vua của Vân quốc và Sở quốc ngưỡng mộ suốt nhiều năm

Vua Sở đã để trống lục viện vì bà ấy, hoàng đế cữu cữu cũng không tuyển phi trong nhiều năm.

Mẫu thân kể rằng bà ấy từng là hôn thê của hoàng đế cữu cữu. Thời điểm bà ấy từ hôn, bà cũng có mặt.

Ta từng hỏi tiểu cữu cữu, hắn trả lời với vẻ mặt nghiêm nghị: "Tiểu quỷ nghịch ngợm, đừng nói bậy, hoàng đế cữu cữu sẽ đánh ngươi đó"

Ta không tin, vì hoàng đế cữu cữu tốt với ta nhất.

Ta thường xuyên chạy vào thư phòng của ông ấy để chơi đùa, ông ấy chưa bao giờ trách mắng ta.

Có một lần, ta vô tình di chuyển một bình hoa, và phát hiện ra một gian phòng bí mật.

Trong gian phòng dài hàng trăm thước chứa đầy tranh sơn dầu.

Có hơn hai trăm bức, tất cả đều vẽ cùng một nữ tử.

Có tức giận, có hoảng hốt, có ngạc nhiên, có cười, có buồn bực,....

Nữ tử trong tranh đẹp như tiên nữ.

Mỗi bức tranh đều có hai từ mờ nhạt: "Nguyên Nguyên".

Ta bỗng nhớ ra, nữ tử trong truyền thuyết đó tên là Tạ Cảnh Nguyên.

Hóa ra những gì họ nói đều là sự thật.

Hòa Nguyên năm thứ bảy, hoàng đế cữu cữu đưa ta đi tuần ở Giang Nam.

Tiểu cữu cữu nói rắng muốn cho hoàng đế cữu cữu xem một thứ, hắn dẫn một nữ tử đến.

Đó là một nữ nhân, mặc chiếc váy hoa màu lam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-troi-o-van-quoc/chuong-11-ngoai-truyen.html.]

Hoàng đế cữu cữu lập tức nhìn thẳng vào nàng ấy.

Tiểu cữu cữu tự mãn nhìn ta.

Chỉ là rất nhanh, hoàng đế cữu cữu dời mắt, trầm mặt bảo tiểu cữu cữu dẫn nữ nhân kia đi.

Sau khi họ rời đi, ta nhìn sang hoàng đế cữu cữu với ánh mắt kì lạ.

"Cữu cữu, nữ tử đó không giống nữ nhân trong tranh của người sao? Tại sao lại để nàng ấy đi?"

Cờ tung bay trong gió. Gió thổi, và sự tò mò trong ta cũng bắt đầu sôi sục.

Ông ấy nhìn theo bóng người đang xa dần, cười nói: "Dù giống đến đâu, bắt chước tốt thế nào, cuối cùng cũng không phải là nàng ấy."

"Ngoại trừ nàng ấy, ta không muốn ai khác."

"Nàng ấy luôn có thể quay trở lại, chỉ là lúc này nàng ấy không muốn."

"Diễn Nhi, toàn bộ tấm lòng của nàng ấy đều dành cho bách tính, còn toàn bộ trái tim của ta chỉ dành cho mình nàng."

Ngoại truyện: Nông phụ

Vân quốc có một sự kiện chấn động thiên hạ.

Hoàng đế bệ hạ, người mà chúng ta luôn kính trọng, nói rằng thực ra ngài là nữ tử.

Cách đây mười năm, chắc chắn đó sẽ là điều không thể tin được.

Nhưng hiện tại, chúng ta chỉ coi đây là những lời tán gẫu khi thưởng trà.

Nữ tử có thể làm quan, Sở quốc đã thực hiện điều này rất nhiều năm rồi .

Ta vẫn nhớ rằng nữ quan đầu tiên chính là người từ Vân quốc.

Nàng ấy không chỉ đem lại hiệp ước liên minh và hòa bình, mà còn mang lại quyền được học cho nữ tử.

Ban đầu khi nữ tử được phép học hành, chúng ta đều cảm thấy điều đó là hoang đường.

Thậm chí nữ quan đó cũng bị các gia tộc lớn ám sát nhiều lần.

Nhưng sau này, bọn họ cũng chấp nhận để nàng và bệ hạ hạ lệnh cho nữ tử đi học.

Họ nói rằng bất kỳ nữ tử nào đọc xong một quyển sách đều có thể đến nha môn lãnh tiền.

Điều tuyệt vời như vậy, làm sao ta có thể bỏ lỡ được.

Phu quân của ta cắn răng mua ngay năm quyển sách, và chúng ta cùng nhau đọc mỗi ngày.

Ban đầu chỉ để đối phó nhưng sau này, ta phát hiện bản thân dần bị sách cuốn hút.

Ta dần hiểu rằng không có đất nước thì không có nhà, biết cách cư xử hợp lý và cởi mở.

Thậm chí ta còn kiếm được tiền từ việc đọc sách.

Một cái hà bao có thêu thơ giá trị hơn nhiều so với những cái bình thường.

Trong lúc bất cẩn, ta trở thành tiểu phú bà.

Nữ hoàng đế thì sao chứ?

Các thế gia đại tộc kia đều đã bị hoàng đế của chúng ta dọn dẹp sạch sẽ gần như hết sạch rồi.

Đến cái rắm còn không dám thả cơ mà.

Úi.

Thô tục quá.

Là đến thở mạnh cũng không dám thôi.

Chúng ta, những người dân thường này, sẽ ủng hộ bệ hạ của chúng ta mãi mãi.

Dù sao, ở Sở quốc chúng ta, nữ tử cũng có thể gánh nửa bầu trời.

Bình luận

5 bình luận

  • Tác giả cố nhét quá nhiều nội dung vào nên truyện loạn quá 😵‍💫

    Q D 6 ngày trước · Trả lời

    • Đôi lúc Yêu là chỉ cần còn được sống cùng nhau trên nhân gian, hít thở chung một bầu trời (nhất là thời đại phong kiến) đã là một hạnh phúc

      Tracylady31 1 tuần trước · Trả lời

      • Lúc ta lúc tôi nên đọc hơi khó chịu 1 xíu á sốp

        Linie 1 tuần trước · Trả lời

      • hay hơm nè cả nhà, tui thích bộ này phết á

        Yêu Phi Họa Quốc 1 tuần trước · Trả lời

        Loading...