Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mạt Sát Nam Chủ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-19 20:32:26
Lượt xem: 970

16.

Ngày hôm sau, tại tang lễ.

Ngoại trừ các đối tác kinh doanh của công ty, không có nhiều người thân và bạn bè thân thiết đến dự.

Sau khi làm lễ viếng đơn giản, mọi người lần lượt rời đi.

Tôi đang định tìm nhân viên đưa Chu Hành đi hỏa táng thì hai người xuất hiện trước mặt khiến tôi không kịp trở tay.

Ninh Lạc lại khoác tay chồng cô ta - nhị thiếu gia Thịnh gia, Thịnh Thiên Lăng, xuất hiện tại tang lễ của Chu Hành!

Cô ta mặc một chiếc váy liền thân màu đen bó sát, đội mũ voan đen, trên mặt còn trang điểm kỹ càng.

Còn nhị thiếu gia Thịnh gia mà cô ta khoác tay, cũng mặc một bộ vest cao cấp.

Cách ăn mặc của hai người, ra khỏi nhà tang lễ là có thể đi dự tiệc tối ngay được.

Chu Hành vốn đang co ro ở góc, nhìn thấy Ninh Lạc đến thì rất vui mừng.

Nhưng khi nhìn thấy người mà Ninh Lạc khoác tay, mắt anh ta như muốn phun lửa.

“Ninh Lạc… Tại sao lại dẫn anh ta đến đây? Tại sao lại khoác tay anh ta?”

Ninh Lạc tất nhiên không nghe thấy tiếng gầm rú của Chu Hành.

Cô ta nịnh nọt nhìn Thịnh Thiên Lăng: “Thiên Lăng, đã viếng xong rồi, chúng ta đi thôi.”

Thịnh Thiên Lăng rút tay ra, lạnh lùng nói: “Không vội.”

Ánh mắt hẹp dài của anh ta liếc nhìn tôi: “Tổng giám đốc Quý, tôi đến đây là để thông báo cho cô, ngày mai tập đoàn Thịnh thị của chúng tôi sẽ bắt đầu tiến hành vụ thu mua Đông Phương Khoa Học.”

Đông Phương Khoa Học là công ty công nghệ do tôi và Chu Hành cùng sáng lập, chuyên kinh doanh năng lượng mặt trời.

Chu Hành nắm giữ 51% cổ phần, tôi nắm giữ 49%.

Lúc đầu, tôi cân nhắc rằng Chu Hành là nam chính, việc khởi nghiệp có thể sẽ thuận lợi hơn nên đã để anh ta nắm giữ phần lớn cổ phần.

Giọng điệu của tôi không hề gợn sóng vang lên: “Tổng giám đốc Thịnh, Đông Phương Khoa Học là tâm huyết của tôi và Chu Hành, tôi sẽ không bán.”

Ánh mắt Thịnh Thiên Lăng trở nên sâu thẳm và sắc bén: “Tổng giám đốc Quý, tôi đến đây là để thông báo cho cô, không phải để hỏi ý kiến cô.”

Anh ta xòe tay ra trước mặt Ninh Lạc.

Ninh Lạc do dự một chút rồi lấy từ trong túi xách ra một tập tài liệu, đặt vào tay Thịnh Thiên Lăng.

17.

Từ khi Chu Hành nhìn thấy tập tài liệu này, trên mặt anh ta tràn ngập sự căm hận và tuyệt vọng điên cuồng.

Anh ta không nhịn được mà hét lên: “Ninh Lạc, tại sao! Tại sao!!!”

“Anh đối xử với em tốt như vậy! Tại sao lại phản bội anh!!!”

“Em nói em không có cảm giác an toàn, anh mới đưa nó cho em… Đây là của hồi môn anh dành cho em mà!”

Cho đến khi nhìn thấy nội dung của văn bản, tôi mới biết tại sao Chu Hành lại trở nên dữ tợn và đáng sợ đến vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-sat-nam-chu/chuong-5.html.]

Đó là một hợp đồng tặng cho Ninh Lạc cổ phần của Chu Hành.

Hợp đồng ghi rõ Chu Hành tặng toàn bộ 51% cổ phần của mình tại Đông Phương Khoa Học cho Ninh Lạc.

Không chỉ tìm luật sư soạn thảo mà còn làm công chứng tại văn phòng công chứng.

Tôi xem ngày tháng, là tặng trước khi tôi và Chu Hành đăng ký kết hôn.

Nói cách khác, thứ anh ta tặng là tài sản cá nhân khi còn độc thân, cho dù bây giờ tôi kết hôn với anh ta, tôi cũng không có quyền đòi lại.

Hiện tại, Ninh Lạc nắm giữ 51% cổ phần của Đông Phương Khoa Học. Chỉ cần cô ta đồng ý, tập đoàn Thịnh thị có thể mua lại Đông Phương Khoa Học.

Sự phẫn nộ bị tôi đè nén trong lòng từ từ dâng lên!

Tên ngốc Chu Hành này, đúng là đáng c.h.ế.t mà!

Rõ ràng Đông Phương Khoa Học là do tôi gầy dựng nên, từ khi Ninh Lạc kết hôn, anh ta đã không còn quản lý nó một cách nghiêm túc nữa.

Nếu không phải vì muốn lợi dụng vận may nam chính của anh ta, tôi đã sớm lấy đi nhiều cổ phần hơn rồi.

18.

Tôi lật xem hết hợp đồng tặng cho mà không tìm thấy một sơ hở nào.

"Quý Tổng, không cần xem nữa. Tôi có thể đến tìm cô, chắc chắn đã xác minh tính xác thực của nó rồi."

Tôi cười khẩy một tiếng: "Thịnh Tổng đúng là đại lượng... Tôi vẫn luôn nghĩ rằng, anh không biết chuyện lộn xộn giữa Ninh Lạc và Chu Hành... Không ngờ, anh không những biết mà còn muốn dựa vào những chuyện lộn xộn này để làm giàu."

Ninh Lạc nghe xong lời tôi, giận tím mặt.

"Quý Vi, cô đừng nói bậy! Tôi luôn coi Chu Hành như anh trai. Anh ta tặng cổ phần cho tôi hoàn toàn là vì năm đó bố tôi đã giúp đỡ anh ta khi khởi nghiệp."

"Người tôi yêu, từ trước đến nay chỉ có một mình Thiên Lăng. Nếu không, tôi cũng sẽ không đưa cổ phần cho anh ấy."

Nếu linh hồn có thể thổ huyết, Chu Hành bây giờ nhất định sẽ tức đến thổ huyết.

Bao nhiêu năm bỏ ra, cuối cùng chỉ là một câu coi anh ta như anh trai.

Xoay người lại đem toàn bộ gia sản của anh ta tặng cho Thịnh Thiên Lăng.

Nếu không phải Đông Phương Khoa Học đổ dồn hết tâm huyết của tôi, tôi thật sự muốn cười to ba tiếng.

Chu Hành, anh đúng là đáng đời!

Tôi quay đầu nhìn Ninh Lạc: "Ninh Lạc, Chu Hành đối với cô không tệ! Anh ấy vừa mới chết, cô nói những lời này ở linh đường của anh ấy, cô không có một chút áy náy nào sao?"

Nghe được những lời này, Chu Hành tràn đầy mong đợi nhìn Ninh Lạc.

Khóe mắt Ninh Lạc lóe lên một tia hoảng loạn: "Quý Vi, tôi biết cô ghen tị với tôi. Bao nhiêu năm nay, cô yêu Chu Hành sâu đậm. Nhưng Chu Hành lại luôn âm thầm bảo vệ tôi. Nhưng tôi thật sự chỉ yêu Thiên Lăng."

Chu Hành nắm chặt tay, ghét bỏ đánh về phía mặt Ninh Lạc: "Ninh Lạc, đồ đàn bà đê tiện..."

"Rõ ràng là cô nói với tôi, gả cho anh ta chỉ là để bảo vệ Ninh gia, người cô yêu vẫn luôn là tôi!"

"Rõ ràng là cô nói với tôi, Thịnh Thiên Lăng là đồng tính luyến ái, anh ta cưới cô 5 năm chưa từng chạm vào cô!"

"Tại sao???"

Tớ Cuối Đầu Trước Bát Cơm, nhớ fl cho tớ nhaaa

Nhưng bất kể anh ta có vung bao nhiêu cú đ.ấ.m về phía Ninh Lạc thì cuối cùng tất cả đều tan biến trong không khí.

Loading...