Mắt Âm Dương - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-06 18:37:21
Lượt xem: 768

Huy Huy vẫn không nói lời nào, nhàm chán chơi đùa với không khí trên bàn. Tôi còn đôi lời muốn nói tiếp nhưng cuối cùng chỉ đành ngập ngừng rồi thôi. Mà đúng vào lúc này, chuyện khiến người ta sởn tóc gáy lại xảy ra.

 

Bà đồng hướng mắt nhìn về phía Huy Huy, hiền lành hỏi thằng bé: "Bạn nhỏ, con đang chơi với nó sao?"

 

Huy Huy dừng đôi tay nhỏ, ngẩng đầu nhìn bà đồng rồi nghiêm túc gật đầu.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

 

Tôi lập tức bị nổi da gà…

 

Bà đồng cũng gật đầu, cho thằng bé một lá bùa hộ mạng rồi ngỏ ý muốn mời chúng tôi ra về.

Tôi ngơ ngác mù mờ dẫn Huy Huy ra khỏi cửa. Sau khi đã rời khỏi nhà của bà ấy, tôi mới hỏi Huy Huy, lời của bà đồng lúc nãy nghĩa là sao?

 

Huy Huy trả lời: "Có một bé trai trắng trẻo ngồi trên bàn, chính là cậu ấy ngăn trở tầm nhìn của bà. Lúc nãy, cậu ấy còn giơ tay ra chơi với em nữa!"

 

Chân tôi sợ đến nhũn ra…

 

Nhưng vẫn còn may, chẳng phải vừa rồi bà đồng đã đưa cho một lá bùa hộ mạng sao? Tôi chỉ có thể trông chờ rằng thứ này có thể dùng được!

 

5

Tôi vẫn luôn duy trì liên lạc nhắn tin với ông nội của Huy Huy, nhưng khi ông ấy biết Huy Huy mở được mắt âm dương thì dường như không để ý lắm. Thật là vô trách nhiệm! Cũng chỉ có thể đành dựa vào tôi chăm sóc cho thằng bé. Nhưng không nghĩ đến là, mọi chuyện lại ngày càng hỏng bét.

 

Vào một buổi chiều của hai hôm sau, Huy Huy sang nhà hàng xóm tìm bạn chơi.

 

Nơi thằng bé đi tới là nhà họ Diệp ở tầng sáu. Nhà họ Diệp có năm người, bao gồm một cặp vợ chồng vì mở cửa hàng nên rất ít khi ở nhà, chỉ còn có hai ông bà chăm sóc cho đứa cháu trai đáng yêu vừa lên năm tuổi. Huy Huy rất thích qua nhà người bạn nhỏ này chơi…

 

Mấy ngày nay thằng bé đã không còn thấy mấy chuyện lạ nữa nên tôi còn tưởng rằng là do bùa hộ mạng có tác dụng, huống chi cũng chỉ là qua nhà bạn hàng xóm chơi. Thế nên tôi mới quyết định ở nhà nghiên cứu thực đơn, tính làm món ăn gì đó ngon ngon. Nào ngờ, bi kịch lại xảy ra…

 

Hai ông bà già nhà họ Diệp vì bận rộn chút chuyện lặt vặt trong nhà mà sơ sảy không trông kỹ hai đứa trẻ. Thế là bằng cách nào đó, chúng đã chạy vọt lên tầng thượng của tòa nhà. Trong những khu cư xá cũ kỹ như thế này, tầng thượng thường sẽ bị chất đống không ít đồ vật linh tinh. Hai thằng nhóc bèn lăn lộn ở trong đống hỗn tạp, chơi trò quốc vương của riêng mình.

 

Cũng không biết lý do tại sao mà Tiểu Phong lại bò lên tới đỉnh của đống tạp vật, mượn thế leo qua tấm rào chắn cao hơn một mét, rồi từ trên tầng thượng lầu sáu nhảy vọt xuống dưới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-am-duong/chuong-3.html.]

Lúc hai ông bà già của nhà họ Diệp tìm thấy được cháu trai thì thằng bé đã ngưng thở rồi! Tôi xông lên tầng thượng tìm Huy Huy, chỉ thấy thằng bé đang ngồi sụp trên đất bật khóc. Tôi vội dỗ dành nói với thằng bé không sao, không sao… Rồi cuối cùng mới hỏi nó, rốt cuộc là ở đây đã xảy ra chuyện gì?

 

Huy Huy vừa khóc, vừa chỉ tay vào trong góc nói: "Có một ông cụ... hung dữ lắm! Oa! Oa! Oa! Ông ấy kéo Tiểu Phong. Tiểu Phong không chịu, sau đó té xuống..."

 

Tôi lập tức lạnh sống lưng!

 

Trong góc đó chỉ có mỗi một cái bàn gỗ đã cũ nát, làm gì có ông cụ nào? Hơn nữa, bùa hộ mạng trên người của Huy Huy không thấy đâu…

 

Tôi vội vàng ôm thằng bé lao nhanh xuống lầu.

6

Về sau, hai vị ba mẹ ngay đến lần cuối cũng không gặp được con mình kia đã đặc biệt tìm đến, nức nở khóc hỏi thăm Huy Huy rốt cuộc là lúc đó đã xảy ra chuyện gì?

 

Huy Huy nhút nhát sợ sệt đáp: "Ông ấy... trên mặt có vết sẹo... đẩy Tiểu Phong xuống..."

 

Ngay đến hàng xóm đi theo cũng phải ngớ người!

 

Chẳng phải ông cụ ở tầng bốn đã ch*t rồi sao? Huy Huy còn từng trông thấy ông ấy trước khi xác ch*t được phát hiện! Mà trên mặt ông ta, quả thật cũng có vết sẹo!

 

Rất nhanh, đã có hàng xóm chỉ ra…

 

Trong mấy thứ chất đống linh tinh trên sân thượng kia, đúng là có một cái bàn thuộc sở hữu vào lúc sinh thời của ông cụ mặt sẹo. Ông ấy cực kỳ trọng nam khinh nữ, cũng không đối tốt với con gái của mình dẫn đến việc sau khi cô con gái trưởng thành không thèm quan tâm đến ông ta. Cái bàn đó cũng là do cô con gái lười thu dọn liền tiện tay chất đống lên mái nhà. 

 

Ông ta sinh thời vì không có con cháu nối dõi mà luôn luôn cáu kỉnh không vui. Thấy con cháu nhà người khác khoẻ mạnh hoạt bát liền nghẹn một bụng tức tối… Đây cũng là lý do vì sao đám trẻ con rất sợ ông ta. Mọi người không dưới một lần từng bắt gặp ông ấy sầm mặt doạ dẫm lũ trẻ trong cư xá, khiến bọn chúng phải sợ ch*t khiếp! Thật không ngờ sau khi ch*t đi rồi vẫn còn muốn tiếp tục gây chuyện…

 

Đám hàng xóm nghị luận sôi nổi, nói trước khi tìm ra được phương pháp trừ ma thì phải ngăn cấm mọi người nhất định không được lên tầng thượng.

 

Tôi cũng kể lại chuyện Huy Huy từng nhìn thấy hồn ma của ông ta, càng ch/ung th/ủc rằng rất có thể linh hồn của ông ta vẫn chưa từng rời đi khiến đám hàng xóm nghe xong lại càng thêm bất ngờ kinh hoảng.

 

Xét thấy Huy Huy vừa mất đi ba mẹ trước đó không lâu, mà những chuyện này cũng vô cùng quỷ dị. Thế là nhà họ Diệp bèn quyết định bỏ qua, không truy cứu tới Huy Huy nữa. Nhưng cũng kể từ đó về sau, thằng bé bỗng trở nên nổi danh trong khu cư xá. Tất cả mọi người đều biết là nó có một "đôi mắt âm dương"!

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...