Chạm để tắt
Chạm để tắt

MAI MÙA ĐÔNG - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:52:21
Lượt xem: 807

02

 

Tôi nhận được một cuộc điện thoại lạ:

 

"Chị là vợ của Doãn Kiện phải không? Tôi là Châu Đại Lực, bạn học của anh ấy. Năm ngoái anh ấy mượn tôi ba trăm ngàn để làm ăn, nói là sẽ trả trong vòng một tháng. Bây giờ đã nửa năm rồi, tôi cần tiền gấp để đổi nhà, chị làm ơn nhanh chóng trả lại cho tôi được không?"

 

Lúc đầu tôi nghĩ anh ta là kẻ lừa đảo.

 

Doãn Kiện làm việc ở tập đoàn xây dựng, hai năm nay tập đoàn kinh doanh không tốt, lương cũng bị chậm trễ.

 

Nhưng chúng tôi vốn không dựa vào số tiền đó để sống.

 

Tiền cho thuê nhà mặt phố và một căn nhà khác, cộng thêm lãi suất của hơn một triệu đồng tiền gửi cố định, hoàn toàn đủ để trang trải chi phí sinh hoạt của chúng tôi.

 

Nhưng anh ta nói rõ ràng, còn thêm tôi vào WeChat, gửi nhật ký trò chuyện và thông tin chuyển khoản cho tôi.

 

Thẻ của ngân hàng Nông Thôn?

 

Doãn Kiện mở thẻ ngân hàng này từ khi nào?

 

Ba trăm ngàn đối với gia đình tôi không phải là số tiền lớn, nhưng vấn đề là anh ấy đã giấu tôi chuyện này.

 

Bụng tôi đau nhói, cảm giác rất tồi tệ.

 

Doãn Kiện lại không nghe điện thoại.

 

Tôi chào đồng nghiệp rồi vội vã về nhà.

 

Vừa mở cửa nhà, tôi đã nghe thấy tiếng khóc của mẹ chồng trong phòng ngủ:

 

"Lần trước con đảm bảo với mẹ thế nào? Con nói con sẽ không đánh bạc nữa, bây giờ lại đào cái hố lớn như vậy!"

 

"Con bảo mẹ lấy gì để lấp đây, lấy gì để lấp?!"

 

Qua cánh cửa, tiếng khóc của Tiểu Tương và mẹ chồng hòa lẫn vào nhau.

 

Doãn Kiện quát Tiểu Tương vài câu, bảo con bé im lặng, rồi lại khóc lóc nói với mẹ chồng: "Mẹ, con sai rồi, con biết con sai rồi."

 

"Mẹ ngàn vạn lần đừng nói với Miểu Miểu, cô ấy sẽ bỏ đứa bé, sẽ ly hôn với con."

 

Mẹ chồng lẩm bẩm: "Đúng, đúng. Không thể để nó biết, chờ nó sinh đứa con thứ hai, có hai đứa con ràng buộc, nó sẽ không bỏ đi."

 

"Con nói cho mẹ biết, con nợ bao nhiêu tiền?"

 

Doãn Kiện nói khẽ: "Cũng không nhiều, chỉ, chỉ vài triệu..."

 

Khoảnh khắc đó, toàn bộ m.á.u trong người tôi đông cứng lại, tai vang lên tiếng ù chói tai.

 

Thế giới bỗng chốc trở nên im lặng, trước mắt là vô số đốm trắng chao đảo, chân tôi mềm nhũn, không đứng vững, va vào lọ hoa trong phòng khách.

 

Rầm!

 

Lọ hoa vỡ tan thành vô số mảnh, như trái tim tôi.

 

Bụng tôi quặn đau, tôi nôn ra một tiếng "oẹ".

 

Tiếng động lớn này làm Doãn Kiện và mẹ chồng giật mình, họ chạy ra từ phòng, thấy tôi ngã xuống đất, mặt mày tái mét.

 

Lòng bàn tay bị mảnh vỡ đ.â.m chảy máu, nhưng tôi không cảm thấy đau.

 

Tôi nhìn Doãn Kiện, run rẩy môi hỏi: "Anh nói lại lần nữa, anh nợ bao nhiêu tiền cờ bạc?"

 

03

 

Tôi giật lấy điện thoại của anh ta, trong ứng dụng ngân hàng Nông Thôn tra lịch sử giao dịch và nhật ký trò chuyện trên WeChat.

 

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Bắt đầu từ cuối năm 2022, cá độ bóng đá World Cup.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mai-mua-dong/chuong-2.html.]

 

Một người anh đã dẫn anh ta vào cuộc, đến khi kết thúc giải đấu, hơn một triệu đồng tiền gửi cố định của gia đình đã mất sạch.

 

Lúc đó mẹ chồng đã biết, nhưng bà giúp che giấu, không nói với tôi.

 

Nhưng Doãn Kiện không dừng lại.

 

Anh ta hy vọng gỡ lại, dưới danh nghĩa làm dự án, giấu tôi mượn tiền bạn bè, người thân.

 

Gia đình chúng tôi có điều kiện tốt, bạn bè cũng nhiều người có tiền.

 

Năm ngàn, mười ngàn, năm mươi ngàn…

 

Anh ta lại thua sáu triệu.

 

Không còn tiền gửi cố định, toàn bộ tài sản còn lại của chúng tôi cũng chỉ có bốn triệu.

 

Dù có đền hết cũng còn thiếu hai triệu.

 

Tôi ăn bữa tối trên năm trăm ngàn cũng phải tính toán rất lâu, túi xách hơn mười ngàn do dự hai năm vẫn không nỡ mua…

 

Nhưng anh ta dễ dàng thua vài ngàn, vài chục ngàn.

 

Bên ngoài trời tối đen.

 

Giống như thế giới của tôi, ngay lập tức bị tắt đèn, dường như không bao giờ có ánh sáng nữa.

 

Nước mắt đã khô, hốc mắt đau như muốn nổ tung.

 

Tôi khóc lóc, chất vấn, gào thét: "Tại sao, tại sao anh lại làm như vậy?"

 

"Anh có nghĩ đến em, nghĩ đến Tiểu Tương không..."

 

Doãn Kiện quỳ xuống trước mặt tôi, liên tục dập đầu: "Vợ ơi, anh sai rồi, vợ ơi, anh sai rồi, sau này anh không dám nữa..."

 

Sau này?

 

Giữa chúng ta làm sao có sau này được nữa?

 

Tôi hoàn toàn sụp đổ, cầm lấy mọi thứ bên cạnh ném vào người anh ta.

 

Mẹ chồng lao đến ngăn tôi lại.

 

Bà cũng khóc sưng cả mắt, giơ tay tát Doãn Kiện một cái: "Mẹ đánh c.h.ế.t con, mẹ đánh c.h.ế.t con!"

 

"Miểu Miểu, mẹ thay con đánh nó, mắng nó, con đừng động đến thai nhi..."

 

Nhắc đến con, lòng tôi đau thắt, khàn giọng hỏi: "Anh đã biết mình nợ khó trả, cố tình để tôi mang thai?"

 

Doãn Kiện lảng tránh ánh mắt tôi, đưa tay ôm lấy tôi: "Miểu Miểu, anh chỉ là quá yêu em, không muốn rời xa em."

 

"Anh sẽ thay đổi, sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi em và hai đứa con."

 

Lạnh buốt đến xương, tay chân tê cóng.

 

Để kéo tôi cùng ở lại địa ngục, anh ta không tiếc dùng tính mạng của tôi để đánh cược.

 

Tôi lau nước mắt, đẩy mạnh anh ta ra: "Doãn Kiện, chúng ta ly hôn đi!"

 

Anh ta và mẹ chồng lập tức hoảng loạn.

 

Doãn Kiện liên tục hứa sau này tuyệt đối không phạm lỗi, mẹ chồng cũng khóc lóc nói số tiền này bà sẽ lo.

 

Tôi hoảng loạn, bụng đau nhói, cảm thấy một dòng nước nóng chảy dọc theo chân.

 

Mẹ chồng nhận ra: "Miểu Miểu, sao con lại ra máu?"

 

Loading...