Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu, ta phẫn nam trang trả nợ cho văn võ bá quan - Chương 642

Cập nhật lúc: 2024-08-10 16:52:17
Lượt xem: 24

Tứ đại thân vương, văn võ cả triều đều kiếng chân lên nhìn.

Xung quanh còn có không ít dân chúng đứng chờ, cũng là vẻ mặt tò mò, hiển nhiên muốn xem "người hải ngoại" trông như thế nào.

Bùi Quan Sơn tiến lên trước sự chú ý của vạn người.

Hắn sớm có chuẩn bị, ngược lại thấy nhiều người nghênh đón cũng không ngoài ý muốn, hít sâu một hơi, ổn định hơi thở, lúc này mới mang theo nụ cười sải bước tiến lên, dáng vẻ thong dong.

Người đón hắn đi đầu là tứ đại thân vương, Dung Chiêu là quan tam phẩm, đứng ở hàng đầu.

Bùi Quan Sơn trên môi nở nụ cười bình tĩnh, lướt mắt nhìn mọi người.

Rất nhanh, bình tĩnh trên mặt hắn toàn bộ biến mất, kinh ngạc nhìn nữ tử bên cạnh Từ thượng thư, trừng to mắt: "Dung Chiêu?"

Dung Chiêu mặc nữ trang, mỉm cười gật đầu.

Hắn chớp chớp mắt, lại nhìn qua, vẫn là hình ảnh đó.

Hắn lắc đầu, mở mắt, vẫn là hình ảnh đó.

Bùi Quan Sơn: "... ?2?"

Hắn chỉ là ra khơi, tại sao ngay cả giới tính của Dung Chiêu cũng thay đổi?

Bùi Quan Sơn sợ hãi: "Thật sự là Dung Chiêu? Vì sao ngươi lại ăn mặc như nữ tử?"

Nói xong, hắn nhìn thấy các quan viên vẻ mặt bình tĩnh trả lời mình.

"Dung đại nhân vẫn luôn là nữ tử."

"Đúng vậy, Dung đại nhân lúc trước chỉ là ăn mặc như nam tử, bây giờ đổi về nữ trang."

"Bùi đại nhân chớ có ngạc nhiên."...

Bùi Quan Sơn: "..." Ngạc nhiên?

Hắn theo bản năng nhìn về phía cửa thành, cửa thành quen thuộc, kinh thành quen thuộc...

Hắn không có đi nhầm chỗ.

Bùi Quan Sơn trợn tròn mắt.

Hắn không nghĩ tới kinh thành nghênh đón hắn bằng một sư kiện ly kỳ như vậy. Mãi cho đến khi tiến cung, Bùi Quan Sơn vẫn còn hoảng hốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mac-no-tram-trieu-ta-phan-nam-trang-tra-no-cho-van-vo-ba-quan/chuong-642.html.]

Trương Trường Hành hạ giọng: "Hắn không đọc báo sao?"

Bùi Thừa Quyết vui sướng khi người gặp họa: "Ít nhất không đọc bài báo vào ngày 27 tháng 2."

Hắn đi mấy tháng, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, sau khi trở về,"hảo huynh đệ" biến thành "nữ nhân", thật đúng là khảo nghiệm năng lực thừa nhận của Bùi Quan Sơn.

Nhưng hôm nay cũng không có nhiều thời gian để cho hắn tiêu hóa chuyện này.

Vĩnh Minh Đế đang đợi.

Bùi Quan Sơn cùng quan viên vào điện, lập tức quỳ xuống.

Vĩnh Minh Đế vẫy tay: "Ái khanh mau đứng lên."

Bùi Quan Sơn đứng lên, dư quang chú ý tới Dung Chiêu, cô thật sự là người nổi bật nhất cả triều, quá mức dễ thấy.

Hắn vội vàng dời tầm mắt, hít sâu, để cho mình ném chuyện này ra sau đầu.

Lập tức, hắn cung kính đưa tấu chương lên: "Hoàng thượng, đây là những gì thần nhìn thấy và nghe thấy trên đường đi."

Thái giám dâng lên tấu chương.

Vĩnh Minh Đế đại khái lật xem, Bùi Quan Sơn giải thích: "Thần xuất phát từ Giao Châu, Dung, Dung đại nhân căn cứ vào ghi chép tiền triều, vạch cho thần lộ tuyến ra biển, thần theo lộ tuyến đi nửa tháng liền thấy được mội..."

".. Hòn đảo không có người ở, lại đi một tháng, thần gặp được một vùng đất có người sinh sống, người nơi đó tướng mạo không giống chúng ta, ngôn ngữ có chút tương tự Giao Châu, nhưng cũng không hoàn toàn giống..."

"Bởi vì có mang theo mấy trăm thủy sư, những người đó ngược lại không dám làm gì chúng thần, rất nhanh đã có thể cùng bọn họ miễn cưỡng khoa tay múa chân giao tiếp..."

"Nơi đây nóng bức cằn cỗi, thần xưng là Viêm Quốc, giao dịch tiền bạc với bọn họ ngược lại rất thuận lợi, đồ vật chúng ta mang theo trên thuyền, bọn họ đều rất yêu thích."

"Viêm Quốc tuy rằng cằn cỗi, nhưng cũng có chút đặc sản, gạo một năm thu hoạch ba lần..."

Bùi Ouan Sơn kể lai nhữno kiến thức trên đường đi naav c©äà Dung Chiêu cũng nghe rất chăm chú.

Từ những tin tức này, suy đoán lúc trước của Dung Chiêu không sai.

Bùi Quan Sơn đã thuận lợi đến khu vực Đông Nam Á.

Bất quá, hiển nhiên không chỉ có lịch sử phương Đông khác với những gì cô biết, Đông Nam Á cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn, thậm chí ngay cả khoảng cách cũng trở nên xa xôi.

Vậy Châu Mỹ xa hơn hay gần hơn?

Dung Chiêu lâm vào suy tư.

Loading...