Lựa chọn giới tính - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:47:35
Lượt xem: 128

Ghét bỏ nhìn thoáng qua cái túi khóa yêu kia, A Già quay đầu lại: "Xấu quá, ta không cần ở trong cái túi xấu xí như vậy."

 

Ôn Trí dở khóc dở cười, làm phép thay đổi kiểu dáng, nhiều lần cam đoan đây là một cái khóa yêu hoàn toàn mới, A Già mới chịu đi vào. Cuối cùng, nàng còn yêu cầu: "Ta muốn có nhiều đồ ăn ngon." Ôn Trí rất dễ nói chuyện, sảng khoái đáp ứng: "Đương nhiên có thể… Còn có rất nhiều thú vị!"

 

"Có thể sao?...A Trí ngươi thật tốt!" A Già reo lên, cũng không còn tức giận nữa, ngoan ngoãn đứng trong túi khóa yêu.

 

Ôn Trí cũng rất giữ lời hứa, mang theo A Già dạo chơi vui vẻ chơi hơn một tháng, rồi mới về sư môn. Nhưng hắn không trực tiếp đi vào, mà đưa A Già đến phía sau Côn Luân Khê, A Già được hắn thả ra khỏi túi khóa yêu, bơi vào hồ nước nhỏ.

 

Ôn Trí nhìn A Già, ánh mắt hắn phức tạp, nhưng cuối cùng hắn cũng không nói gì, giơ tay làm một cái cấm chế, bảo đảm người khác không vào được, A Già cũng không ra được, hắn mới mở miệng: "A Già, ở chỗ này ngoan ngoãn chờ ta trở về, được không?"

 

A Già l.i.ế.m tượng đường nhỏ (kẹo đường hình người), ngoan ngoãn gật đầu, nói: "Được."

 

Ôn Trí nhìn tượng đường trong tay A Già, hắn mua cho nàng ở chỗ bán kẹo đường dưới chân núi, lúc ấy nàng truyền âm thanh cho Ôn Trí, muốn một tượng đường giống hắn như đúc.

 

Trong lòng hắn đau nhói, nghĩ đến sự ỷ lại và tin tưởng của A Già đối với mình những ngày này, cũng như cách tiểu tiên cá đáng thương này làm nũng, đáy mắt Ôn Trí khẽ động, nhưng hắn dường như nhớ tới cái gì, cuối cùng cũng không quay đầu lại mà đi mất.

 

A Già ở trong hồ nước chờ hắn, cho đến khi ăn xong tượng đường nhỏ, Ôn Trí vẫn chưa trở về. Nàng gạt nước bằng tay, cực kỳ nhàm chán. Hồ bơi này quá nhỏ đến nỗi nàng cảm thấy xoay người không thoải mái.

 

Chờ lại chờ, A Già rốt cuộc cũng chờ đến lúc Ôn Trí trở về, chỉ là hắn còn mang theo một nữ tử mặc váy trắng, đầu tóc đơn giản.

 

A Già trong chớp mắt kinh ngạc mở miệng: "A Trí...".

 

Trong mắt Ôn Trí hiện lên thương tiếc, nhưng trong nháy mắt hắn lập thức tỉnh táo: "Thực xin lỗi, A Già. Hôm nay ta phải gi**ết ngươi."

 

Trong lời nói chứa đựng sự quả quyết và tàn nhẫn, không nhìn ra một chút ôn nhuận như ngọc của trước kia.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lua-chon-gioi-tinh/phan-3.html.]

A Già căng thẳng thẳng đuôi, thất hồn lạc phách mở miệng: "Ngươi không phải nói... Đối với vảy của ta không có hứng thú sao?"

 

“Đúng..." Ôn Trí không phủ nhận, "Ta không cần vảy của ngươi."

 

Hắn nhìn về phía nữ tử váy trắng bên cạnh, tất cả tình yêu ẩn trong mắt hắn đều như muốn trào ra: "Ta muốn m**áu của ngươi, m**áu của tiên cá."

 

Vốn dĩ Ôn Trí đến Vô Vọng Hải cũng không phải đi vô tình ngang qua, mà hắn chính là đi tìm tiên cá, hắn cần m**áu của tiên cá, chế thành đèn lồng Phù Minh, để kéo dài mạng sống của nữ tử bên cạnh hắn.

 

A Già rũ mắt, trong lòng than thở: Đáng tiếc! Đáng tiếc… Nàng đã không ăn th**ịt hắn sớm hơn.

 

Ôn Trí vẫn còn quá ít kinh nghiệm, lời đồn về nàng tiên cá ở thế giới bên ngoài cũng quá sai sự thật. Hắn dựa vào cái gì mà nhận định A Già yếu đuối? Nàng lại thật sự yếu đuối nghe lời mà dựa dẫm vào hắn sao?

 

Vô phụ vô mẫu, A Già nàng làm thế nào để có thể sống sót như thế nào trong Vô Vọng Hải? Ôn Trí chưa bao giờ nghĩ tới điều này. Hắn đã bị lừa bởi đôi mắt màu lam nhạt của A Già.

 

Ai có thể ngờ được dưới đôi mắt ngây thơ trong suốt như vậy, chủ nhân của nó lại tàn khốc thô bạo, trên tay nhuốm đầy m**áu đây?

 

Hắn cũng sẽ không ngờ, bản thân mình ở trong mắt A Già, địa vị chỉ cao hơn những con cá biển kia một chút.

 

Suy cho cùng, Ôn Trí hay là cá biển, chẳng qua cũng chỉ là thức ăn trong bụng A Già. Sự khác biệt duy nhất chính là, A Già muốn nuôi Ôn Trí béo tốt một chút rồi mới xuống miệng, như vậy hương vị của thức ăn sẽ ngon hơn.

 

Ngày đó ở trên Vô Vọng Hải, A Già từ xa đã ngửi thấy mùi m**áu trên người Ôn Trí, hương vị thơm ngon ngọt ngào. Khứu giác của tiên cá mập rất nhạy bén, để che dấu mùi thịt tươi ngon của người này, A Già đã tàn sát tất cả đàn cá ở vùng biển kia.

 

M**áu cá nhuộm đỏ nước biển, nhiều ngày không tan đi. Loài tiên cá mập hung dữ hiếu chiến, phạm vi săn gi**ết  lớn như vậy, đối với bọn họ mà nói, chỉ là chuyện thường ngày, cho nên A Già đem Ôn Trí mang đi, không khiến cho người nào chú ý.

 

A Già rất đắc ý, dù sao nàng còn chưa trưởng thành, chống lại những người trưởng thành kia, nhất là những tiên cá mập nam, nàng nhất định là đánh không thắng bọn họ. Tiên cá mập thích mùi m**áu thịt, đặc biệt là m**áu thịt của người phàm, bây giờ, thức ăn này là của nàng.

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...