Lựa chọn giới tính - Phần 2

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:15:48
Lượt xem: 97

 

A Già nghe xong rất đắc ý, nàng giơ tay lên, nhìn về những chiếc vảy trên đuôi cá của mình, còn đếm đếm ngón tay, dưới ánh mặt trời, giữa các ngón tay trong suốt đều xinh đẹp: "Thì ra ta đáng giá như vậy?"

 

Ôn Trí là người tu tiên, không có hứng thú với vảy của nàng tiên cá. Hắn mỉm cười nhìn A Già khoe vảy của mình, nhẹ giọng cảm thán: "Cho tới nay, cho dù là tu tiên giới, tiên cá cũng chỉ tồn tại trong sách cổ. Không ngờ Vô Vọng Hải thật sự có tồn tại."

 

"Đương nhiên là có rồi!" A Già bơi vòng quanh nước, phun ra một chuỗi bong bóng. Nàng còn chưa nói là, dưới đáy Vô Vọng Hải còn có nhiều hơn.

 

"A Trí, tiếp tục kể chuyện đi." A Già trông mong nhìn hắn.

 

Ôn Trí vui vẻ đồng ý: "Lúc trước chúng ta nói đến đâu rồi?"

 

"Đến cóc tinh cưỡng ép cưới nữ nhi của tri phủ, chuẩn bị bái đường!"

 

"Lại nói đến cóc tinh kia, ngay lúc hắn muốn ép nữ tử kia bái thiên địa thì chính giữa hỉ đường đột nhiên xuất hiện một cái pháp trận..."

 

Cứ như thế Ôn Trí ở lại Vô Vọng Hải, A Già cảm thấy hắn hình có rất nhiều, rất nhiều chuyện kể không bao giờ hết.

 

Mỗi buổi sáng, hắn kể một nửa câu chuyện, ra biển để săn mồi, chờ đợi cho đến buổi chiều để tiếp tục kể nửa câu chuyện còn lại. Một số câu chuyện dài hơn, hắn phải kể hai đến ba ngày.

 

Hàm răng và móng sắc nhọn của A Già có kích thước tương đương với con người khi không sử dụng. Nàng còn chưa trưởng thành, trông càng yếu đuối và đáng thương, Ôn Trí chưa từng thấy qua nanh vuốt sắc bén của nàng, cho rằng nàng yếu đuối nên nhận nhiệm vụ săn mồi.

 

Nàng rất vui vẻ. Mỗi ngày nghe Ôn Trí kể chuyện đã trở thành niềm vui lớn nhất của A Già, hiện tại nàng không đi tìm ốc biển, không kéo cỏ biển, ngay cả ngọc trai cũng không có tâm tư đào, một lòng đi theo Ôn Trí chơi đùa. A Già cảm thấy, những ngày như vậy còn có thể kéo dài thật lâu.

 

Nhưng ba tháng sau, Ôn Trí lại đột nhiên nói cho nàng biết mình muốn rời đi.

 

"Sao đột nhiên muốn rời đi?" A Già mở to hai mắt, ai cũng có thể nhìn thấy sự kinh ngạc và luyến tiếc của nàng: "Có phải là sau này cũng không thể nghe ngươi kể chuyện nữa hay không?"

 

"Thực xin lỗi.". Trong mắt Ôn Trí chứa đựng sự áy náy, nhưng vẫn kiên trì giữ quyết định của mình: "Nhưng ta phải rời đi."

 

A Già kéo ống tay áo hắn: "A Trí không đi được không? A Già còn muốn nghe ngươi kể chuyện."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lua-chon-gioi-tinh/phan-2.html.]

"Có phải bởi vì ở Vô Vọng Hải chỉ có thể ăn cá không?"

 

Dáng vẻ ủ rũ của nàng đáng thương, khiến người ta nhìn không đành lòng. Lập tức nàng lại ngẩng đầu: "Ta có thể bơi xa hơn, tìm thức ăn ngon cho A Trí!"

 

"Không phải.." Ôn Trí giải thích: "Lâu ngày không về, sợ sư môn lo lắng, sư đệ sư muội còn đang chờ ta. A Già, ta nhất định phải đi."

 

"Được rồi.".

 

A Già buông thẳng đuôi cá, cúi đầu, mặt vùi trong mái tóc thật dài, Ôn Trí không thấy rõ biểu cảm của nàng, nhưng cũng biết nàng đang buồn. Hắn nhìn tiểu tiên cá, cuối cùng nhịn không được mở miệng: "A Già...... "

 

Dừng một chút, Ôn Trí tiếp tục nói: "Nếu ngươi muốn, có thể theo ta trở về sư môn."

 

A Già giật giật đuôi cá buông thẳng trước đó, thở vài hơi rồi mới ngẩng đầu, ánh mắt màu lam nhạt xinh đẹp đến mức không thể tin được: "Thật sao?"

 

Nàng có chút chần chờ: "Nhưng A Già cũng chưa từng ra khỏi Vô Vọng Hải."

 

"Không sao, ta sẽ chăm sóc ngươi."

 

Ôn Trí thả lỏng, nói với A Già kế hoạch của hắn: "Chúng ta có thể từ nhân gian trở về, ra khỏi Vô Vọng Hải chính là Nam Quảng, A Già chưa từng thấy qua phong cảnh bên ngoài, ta mang theo ngươi dạo chơi một vòng rồi mới trở về Côn Luân Khê, nhân gian có rất nhiều đồ ăn ngon, ngươi chắc chắn sẽ thích..."

 

"Chờ một chút… " A Già cắt ngang hắn: "Ngươi vừa mới nói, nhân gian có rất nhiều đồ ăn ngon?

 

“Đúng vậy." Ôn Trí buồn cười trả lời nàng: "Kẹo hồ lô, đông lê cao, hạt sen, canh chua mai...".

 

Hắn còn chưa nói xong, A Già lại một lần nữa ngắt lời hắn: "Được rồi đừng nói nữa… Ta đi!".

 

......

 

A Già được Ôn Trí nhét vào trong túi khóa yêu. Nàng vốn không muốn, tức giận nói: "Người ta là người, cũng không phải yêu!"

 

Ghét bỏ nhìn thoáng qua cái túi khóa yêu kia, A Già quay đầu lại: "Xấu quá, ta không cần ở trong cái túi xấu xí như vậy."

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...