Chạm để tắt
Chạm để tắt

LỠ NHỊP TÌNH YÊU - C17

Cập nhật lúc: 2024-07-23 16:13:09
Lượt xem: 4,940

16.

 

Ngồi trên máy bay trở về Thượng Hải, tôi nhịn không được nhìn ra ngoài cửa sổ cười khổ.

 

Đã nói sẽ không trở lại, cuối cùng vẫn phải trở về.

 

Chỉ là có người bạn kết hôn, sự kiện trọng đại nhất đời, dù có thế nào tôi cũng phải tới.

 

Trình Tinh Dã nhất định muốn đi cùng tôi, chỉ là sau nụ hôn kia trong lòng tôi rất loạn, đã cự tuyệt hắn.

 

Bộ dạng hắn rất không vui, lúc tôi đi, hắn thẳng thắn nhìn tôi ở sân bay:

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

“Hứa Nặc, nếu em không trở về, anh sẽ đi Thượng Hải tìm em.”

 

Tôi gật gật đầu: “À, tôi sẽ trở về, ngày mai liền trở về!"

 

Tôi mới vừa bỏ tiền lì xì vào trong bao rồi đi vào phòng tiệc ngồi xuống, liền cảm giác được một ánh mắt dừng ở trên người.

 

Lý Văn Kiêu tự nhiên kéo ghế dựa bên cạnh tôi ngồi xuống, Cố Tư Ninh thấy tôi thì nhíu mày, nhưng vẫn cười nói:

 

“Chị Hứa Nặc, nghe nói chị về quê, sao đã trở lại rồi?”

 

“Trở về tham gia hôn lễ, sau đó sẽ về lại quê.”

 

Cố Tư Ninh thở phào nhẹ nhõm, khoé môi hơi cong một chút:

 

"Như vậy à, thật đáng tiếc, vậy đến lúc đó hôn lễ của em và Văn Kiêu, chị nhất định cũng phải tới tham gia nhé!"

 

Tôi lười cãi nhau với cô ta, qua loa nói:

 

“Ừ, có rảnh thì sẽ tới.”

 

Trong bữa cơm này, đột nhiên Lý Văn Kiêu rất thích khoe khoang tình cảm của hắn và Cố Tư Ninh, lúc thì gắp thức ăn cho Cố Tư Ninh, lúc thì uống rượu thay cho Cố Tư Ninh, hai người tựa như dính chặt vào nhau.

 

Nếu là lúc trước, nhất định trong lòng tôi sẽ khó chịu, nhưng mà lúc này tâm trí tôi đều nghĩ đến nụ hôn của Trình Tinh Dã.

 

Ý hắn là sao?

 

Hắn thích tôi ư?

 

Vậy tôi phải làm gì bây giờ?

 

Tôi...................thích hắn sao?

 

Lý Văn Kiêu thể hiện tình tứ càng hăng say, ngay từ đầu Cố Tư Ninh còn tươi cười, sau khi Lý Văn Kiêu gắp cho một miếng thịt bò, cô đột nhiên thay đổi sắc mặt.

 

Cô gượng gạo nói:

 

“Văn Kiêu, em bị dị ứng thịt bò, anh quên rồi à?”

 

Động tác Lý Văn Kiêu dừng lại, đang muốn nói chuyện, bên cạnh lại đột nhiên náo nhiệt hẳn lên.

 

Bàn bên cạnh là bàn của hai gia đình thông gia, bên đằng trai không hài lòng nhà gái mua nhà trước khi kết hôn, mượn men say ồn ào nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lo-nhip-tinh-yeu/c17.html.]

 

"Đều do mấy người tính toán với nhà chúng tôi quá rõ ràng!”

 

Người thân của cô gái cũng không vui: "Lúc ấy đã nói sẽ cùng nhau trả tiền mua nhà, vậy mà nhà anh lén lút mua nhà, bảo nhà tôi trả tiền nội thất, đây là lý lẽ gì vậy!"

 

Một người đàn ông say khướt chỉ vào mũi người kia mắng: "Tiền nội thất thì làm sao, chẳng lẽ con gái nhà anh không biết xấu hổ, định không trả một xu nào mà xách túi vào ở hả, nhà anh định bán con gái à?"

 

Người bên nhà gái cũng đứng lên: "Cái gì gọi là bán con gái, lúc trước đã bàn xong, là do các người làm ăn lén lút thay đổi mọi chuyện, ai mà chẳng biết nhà có thể tăng giá, còn nội thất càng dùng lâu càng hạ giá, anh cho rằng nhà các anh thông minh, còn người khác đều là kẻ ngốc phải không?!”

 

Hai bên anh một câu tôi một câu ai cũng không chịu nhường ai, mặc cho cô dâu chú rể khuyên can thế nào cũng không được, không biết ai ra tay trước, trong lúc nhất thời hiện trường vô cùng hỗn loạn, bát đĩa bay loạn xạ!

 

Trong lúc hỗn loạn, có mấy chai rượu bay về bàn chúng tôi!

 

Lý Văn Kiêu đứng lên mạnh mẽ chắn trước mặt tôi, một chai rượu đập vào đầu Cố Tư Ninh, sau một tiếng ầm vang, đỉnh đầu Cố Tư Ninh chảy ra m.á.u tươi.

 

Lý Văn Kiêu lại không chú ý, ngăn cái chai trước người tôi xong lại khẩn trương nói:

 

"Hứa Nặc, em không sao chứ?"

 

Sợi tóc của Cố Tư Ninh trộn lẫn vết m.á.u dính bệt trên trán, cô đứng tại chỗ, sững sờ nhìn Lý Văn Kiêu đang che chở tôi ở phía sau.

 

Lúc này Lý Văn Kiêu mới phát hiện ra vết thương trên đầu cô, há miệng muốn nói gì đó, lại trầm mặc.

 

Đôi mắt Cố Tư Ninh từ từ đỏ lên.

 

Trực giác cho tôi biết sắp có chuyện chẳng lành, tôi đứng dậy cầm túi định rời đi.

 

Sự thù địch của Cố Tư Ninh dành cho tôi, tôi có thể hiểu được, nhưng tôi đã từ bỏ Lý Văn Kiêu, thật sự không muốn tham gia mối quan hệ giữa bọn họ.

 

“Tôi về trước đây." Tôi vội vàng nói: "Vừa rồi cám ơn anh.”

 

“Chờ một chút!”

 

Lý Văn Kiêu theo bản năng muốn đuổi theo tôi.

 

Cố Tư Ninh ở phía sau khóc nức nở nói:

 

“Lý Văn Kiêu, anh dám theo đuổi chị ta, chúng ta liền chia tay!”

 

Bước chân Lý Văn Kiêu chậm rãi dừng lại.

 

Một lát sau, hắn quay đầu nhìn Cố Tư Ninh một cái, trên mặt không có thương tâm, mà là hiện lên một tia thoải mái như trút được gánh nặng.

 

“Được." Hắn nói.

 

Cố Tư Ninh mở to hai mắt.

 

Hồi lâu sau, cô nhìn chằm chằm Lý Văn Kiêu, nước mắt rơi xuống:

 

"Lý Văn Kiêu." cô hơi nâng cằm lên, trong mắt lộ ra vẻ thương tâm muốn ch trộn lẫn với sự hận thù: "Anh thật quá đáng!"

 

Sau đó chật vật chạy ra ngoài không quay đầu lại.

 

Loading...