Chạm để tắt
Chạm để tắt

Liên Minh Trừng Phạt Tra Nam - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-03 17:26:47
Lượt xem: 443

Lái xe ra khỏi bãi đỗ ngầm, đến cổng bệnh viện, tôi liếc nhìn giờ trên điện thoại, đúng 8 giờ 40 phút.

Tim đập thình thịch, lòng bàn tay nắm vô lăng đầy mồ hôi.

Điện thoại liên tục đổ chuông, bố mẹ tôi gọi không ngừng.

Tôi không nghe, chuyển sang chế độ rung.

Tôi biết họ muốn nói gì, đều là quan điểm của người già, con gái phải có con trai nương tựa, có anh em trai...

Nhưng họ có nghĩ đâu, cái thằng em trai của tôi chỉ biết ăn bám gây rắc rối, kéo chân người khác, không có còn hơn!

Nghe điện thoại réo liên hồi, trong lòng bực bội, xe chạy càng lúc càng nhanh, đến ngã tư đèn đỏ đầu tiên mới 8 giờ 50 phút!

Đây là khu trung tâm, khoảng cách giữa các đèn đỏ không xa lắm, chạy bình thường đến ngã tư tiếp theo cùng lắm mất 5 phút.

Nhưng trong nhiệm vụ ghi 8 giờ 57 phút...

Nếu cái gã tra nam ngoại tình nhiễm bệnh còn đổ tội cho vợ đó đúng 8 giờ 57 phút mới đến, mà tôi qua sớm một đợt thì làm sao đ.â.m được?

Tôi muốn xem thử, nếu đúng lúc, liệu gã tra nam có xuất hiện ngay trước xe tôi không!

Nhưng nếu đợi thêm một đợt đèn đỏ nữa thì sẽ bị muộn...

Tôi cắn răng, qua đèn xanh rồi giảm tốc độ xuống thấp nhất có thể.

Mặc kệ tiếng còi xe phía sau bấm inh ỏi, tôi liên tục liếc nhìn đồng hồ.

"Không biết lái xe à?" Một gã đàn ông vượt lên từ làn bên phải, còn hạ cửa kính xuống chửi ầm ĩ.

Lòng bàn tay, lưng tôi toát đầy mồ hôi, định quay sang chửi lại.

Bỗng nghe "Bíp..." một tiếng còi xe kéo dài, rồi "Bùm" một tiếng!

Một chiếc xe nhỏ từ đường phụ bên phải lao vào, đ.â.m thẳng vào xe của gã đàn ông vừa vượt lên không giảm tốc độ.

Hai chiếc xe lao về phía trước một đoạn xa, lại đ.â.m vào một chiếc xe nhỏ màu đen phía trước, rồi xảy ra va chạm liên hoàn.

Tôi hoảng hồn đạp ga, người đổ hẳn về phía vô lăng.

Giờ cao điểm, xe cộ đông đúc cả trước sau, tôi phanh gấp cũng bị xe phía sau đ.â.m một cái, đầu đập vào vô lăng, cả người choáng váng.

Chẳng mấy chốc, cả làn đường tắc nghẽn, tiếng chửi bới vang lên không ngớt.

Đầu óc tôi ù đặc, mãi đến khi tài xế xe sau đến hỏi tôi có sao không, tôi mới hoàn hồn.

Khi nhìn lại đồng hồ, đã 8 giờ 58 phút rồi.

Đã qua...

Tên khốn nạn kia không xuất hiện trước xe tôi...

Trong lòng không biết nên tiếc nuối hay thở phào nhẹ nhõm.

"Cô không sao chứ?" Chủ xe phía sau gõ cửa kính, vẻ mặt lo lắng nhìn tôi.

Tôi lắc đầu với anh ta, liếc nhìn ra ngoài rồi hạ cửa kính xuống: "Không có ai... bị thương chứ?"

"Tạm thời chưa, giờ cao điểm mà, xe chạy cũng không nhanh, nếu không phải thằng ngu kia vượt ẩu bên phải thì đâu có chuyện gì." Chủ xe cũng bực bội nói.

Anh ta lại bảo tôi: "Tôi báo bảo hiểm, cô xuống xe xem qua, chụp vài tấm ảnh..."

Nghĩa là, tên khốn kia không chết, kế hoạch của admin nhóm cũng không hoàn hảo.

Nếu chuyện của Tần Dũng Long thực sự chỉ là tai nạn thì sao?

Liệu admin chỉ tình cờ hack được camera an ninh thôi chăng?

Đang khi tôi bị chủ xe phía sau giục đi chụp ảnh xử lý va chạm, cảnh sát giao thông đã tới.

Mấy anh cảnh sát mặc đồng phục vừa xuống xe đã nhận được điện thoại, lập tức bỏ đi một nửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lien-minh-trung-phat-tra-nam/chuong-4.html.]

Đám chủ xe còn đang ồn ào, thì chủ xe phía sau nhìn điện thoại rồi tặc lưỡi, bảo tôi: "Con đường Thông Bình đang sửa bên cạnh, vừa có xe ben đ.â.m vào xe điện, cán luôn qua."

"Đừng nói người, ngay cả xe điện cũng bị ép thành sắt vụn." Chủ xe đưa điện thoại về phía tôi, trầm giọng nói, "Đường chưa sửa xong mà đi tắt cái gì, thế không c.h.ế.t nhanh à!"

Đó là video người đi đường quay, ánh sáng mờ mờ, đất đá vương vãi khắp nơi, vũng m.á.u đỏ tươi, tứ chi nát bét, bị ép ra ngoài...

Mà bộ đồng phục dính m.á.u đó, trông hơi quen.

Rõ ràng chính là cái mà tên khốn mặc trong thẻ nhân viên!

Trong đầu chợt nảy ra một suy đoán.

Cũng ngay lúc đó, điện thoại reo.

Admin nhóm gửi tin nhắn: [Nhiệm vụ hoàn thành, có thể đăng nhiệm vụ tiếp theo.]

Toàn thân tôi bỗng chốc như lơ lửng, tay chân bủn rủn, hơi thở dồn dập, cơ thể không tự chủ ngả sang một bên.

Chủ xe phía sau vội vàng đỡ lấy tôi: "Cảnh này quá đẫm máu, cô chịu không nổi à? Cô về xe ngồi một lát đi, dù sao cũng chưa thông đường ngay đâu."

Anh ta còn chu đáo đưa cho tôi chai nước, bảo đừng sợ, tai nạn kiểu này xảy ra hàng ngày, người đó còn đi xe điện vào đoạn đường chưa thông xe đang thi công, không gặp chuyện mới lạ.

Tôi tu liền nửa chai nước, cảm ơn anh ta.

Đợi anh ta đi rồi, tôi lau chiếc điện thoại đẫm mồ hôi vào áo, đóng cửa xe kính cửa lại, đảm bảo không ai ở ngoài mới mở khóa.

Tin nhắn riêng của admin chỉ gửi mỗi dòng đó, nhưng trong nhóm "Liên minh trừng phạt tra nam", admin đăng ba video, còn gắn thẻ người phụ nữ khóc lóc kia.

Video đầu tiên là camera an ninh ở ngã tư bên cạnh.

Có thể thấy rõ chiếc xe chạy vào làn phụ bên phải đ.â.m vào xe vượt tôi.

Bốn giây sau, tên khốn mặc đồng phục công ty, đi xe điện tới ngã tư, thấy tắc đường nên quay đầu.

Video thứ hai là camera an ninh ở giao lộ đường Thông Bình và đường Hà Tây.

Có thể thấy rõ tên khốn kia vén tấm tôn xanh chắn đường lên, đẩy xe điện vào trong.

Video thứ ba là cảnh xe ben chạy ra, đ.â.m vào xe điện, rồi m.á.u chảy như dưa hấu vỡ từ dưới bánh xe.

Người bị nghiền nát tức khắc, xe điện cũng bị ép vỡ...

Cái đầu không đội mũ bảo hiểm, thảm không nỡ nhìn.

Cho đến khi xe ben dừng lại, dưới vết phanh dài của lốp xe, m.á.u thịt, bùn đất, xương vụn...

Đã không phân biệt được nữa!

Người phụ nữ khóc lóc kia không bày tỏ gì trong nhóm, chỉ có cô gái bị bắt nạt vẫn đang đăng bài, chiều nay cô ấy lại bị bắt nạt.

Mọi người trong nhóm đều an ủi cô ấy, dường như không thèm để ý đến ba video trên kia!

Tôi mới chợt nhớ ra, sau khi đăng video Tần Dũng Long bị ăn phần dưới, một chuyện kỳ quặc như vậy, người trong nhóm cũng như không thấy, chẳng ai bàn tán, có vẻ chỉ cho mỗi mình tôi xem!

Nếu nói họ không biết điều này nghĩa là gì, nhưng admin là người đăng nhiệm vụ mà.

Vậy chỉ có một khả năng, họ đều biết, nên không đăng bất kỳ bình luận nào!

Còn admin đăng lên nhóm, chính là để báo cho mọi người biết nhiệm vụ đã thành công!

Dạ dày co thắt từng cơn, Tần Dũng Long không phải tai nạn, tên khốn này không phải tai nạn.

Nhiệm vụ cô ta giao cho tôi, vốn không phải bảo tôi đ.â.m c.h.ế.t tên khốn đó.

Nhưng làm sao cô ta tính toán chính xác được, vụ kẹt xe do tai nạn giao thông bên này, khiến tên khốn kia đổi đường, rồi lại đúng lúc bị xe ben đ.â.m trúng?

Phải bao nhiêu mắt xích nhỏ, bao nhiêu người tham gia, mới tạo ra được "tai nạn" như vậy!

Nếu tôi không chạy nhanh trước, cố tình chạy chậm sau, gã đàn ông kia không vượt ẩu bên phải...

Nhìn lại đoạn đường tắc nghẽn này, tôi không biết trong đó có bao nhiêu người là thành viên nhóm Liên minh trừng phạt tra nam" kia!

 

Loading...