Lão tổ Phong Dương - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-07-04 16:14:15
Lượt xem: 573

12

Lúc này, Hứa Hâm Dao cùng mọi người choáng váng. Còn tôi thở phào nhẹ nhõm.

Tôi đã cố gắng học từ khi còn nhỏ để thoát khỏi căn nhà kinh tởm đó.

Bốn năm đại học, cũng vẫn duy trì thành tích tốt hạng nhất. Cuộc thi tôi tham gia, giành được vô số giải thưởng.

Nếu như công ty lớn này, vì quan hệ gia đình mà loại bỏ người có thực lực thì nó không thể lọt top 500 công ty mạnh nhất.

Đó là tất cả những gì tôi đặt cược.

Hóa ra tôi đã thắng cược.

Ký hợp đồng tại chỗ, thực hiện chỉ trong một lần. Rất nhiều ống kính và ánh đèn flash chiếu vào tôi.

Tôi biết, mặc dù mình không mặc lễ phục, giờ phút này, tôi cũng phát ra ánh sáng.

Sau buổi triển lãm.

Hứa Hâm Dao náo loạn muốn liên hoan, chủ yếu là cô ta muốn cho Khương Duật an ủi mình.

Khương Duật lại đi tới trước mặt tôi, nói: "Em cũng cùng đi đi.”

“Tôi sẽ không đi.”

Hứa Hâm Dao quái gở: "Có vài người vừa ký hợp đồng với thương hiệu lớn, đã muốn bỏ rơi bạn cũ.”

“Không biết nói có thể đừng lên tiếng. Cậu là bạn cũ kiểu gì? Tôi không có loại bạn như cậu.”

Hứa Hâm Dao bị tôi mắng khiến mặt trắng bệch.

Tôi đã hẹn với Phong Dương, tối nay sẽ cùng nhau ăn mừng.

Tôi vội vã, vì vậy tôi không để ý, tầm mắt Khương Duật vẫn đi theo tôi.

Sau khi tôi rời đi, hắn cũng đẩy Hứa Hâm Dao ra.

“Tôi cũng không đi.”

13

Tôi mua hai ly trà sữa, ly còn lại là mang đến cho Phong Dương.

Lần đầu tiên anh uống trà sữa, rất mới lạ.

Mặc dù là lần đầu tiên biến hình, nhưng đối với thế giới hiện tại Phong Dương thật sự rất hiểu rõ.

Ở trong đền thờ, không có việc gì để làm, anh quan sát cuộc sống của gia đình họ Khương mỗi ngày. Ngay cả iPhone ra đời bao nhiêu đời, anh cũng nắm rõ trong lòng bàn tay.

Trăm ngàn năm này đối với anh mà nói, thời gian dường như tĩnh lặng.

Tôi không dám tưởng tượng, cuộc sống của anh nhàm chán như thế nào.

“Thì ra trà sữa hương vị như thế này," Anh có chút nghiêm túc đánh giá: "Trong ngọt có vị chát, thật tốt.”

Tôi cũng mang theo các món ăn khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lao-to-phong-duong/phan-7.html.]

Phong Dương thật ra không cần ăn, nhưng anh vẫn nếm thử từng thứ một.

“Những thứ này, đều là lần đầu tiên ta thử, cám ơn Chi Chi, ta sẽ nhớ thật lâu.”

Tôi tò mò hỏi: "Anh gần như bất tử, thật sự có thể nhớ được sao?"

“Trải nghiệm lần đầu tiên, luôn rất khó quên," Dừng một chút, anh nói: “Nàng cũng vậy, ta chưa từng kết hôn, nàng là người đầu tiên.”

Tôi kinh ngạc trợn tròn mắt: "Đợi đã, anh chưa từng kết hôn?"

Ồ.

“Vậy đã từng sinh con chưa?”

“Đương nhiên không có, ta đánh trận cả đời, chưa tới hai mươi lăm tuổi đã c..hết. Cho tới bây giờ, xem như c..hết trẻ.”

“Vậy nhà họ Khương từ đâu tới? Bọn họ không phải hậu duệ của anh sao?”

“Bọn họ là hậu duệ của đệ đệ ta.”

Thảo nào bị trêu chọc thì lão tổ liền đỏ mặt. Hóa ra thật sự là một thanh niên ngây thơ.

Tôi lại mời anh nếm thử rượu đương đại. Rất nhanh anh đã ngà ngà say, ánh mắt bắt đầu trào dâng tình yêu như thủy triều.

Tôi cũng không khách khí, trực tiếp đẩy anh ngã xuống giường khách sạn.

Phong Dương không hổ là võ tướng, thể lực dồi dào.

Để cho anh ra sức hơn một chút, tôi trìu mến nói với anh: “Cục cưng, em rất thích anh.”

Lão tổ lần đầu tiên bị người ta gọi là cục cưng, khuôn mặt vốn lạnh lùng lập tức đỏ ửng.

Quả nhiên, trở nên nhiệt tình hơn, càng nhập tâm hơn.

Lúc lý trí sắp mất đi hầu như không còn dót lại chút nào, bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa dồn dập, gấp gáp.

Tôi khàn giọng hỏi: "Ai vậy?”

“Lật Chi, là anh." Giọng Khương Duật hơi run rẩy.

“Anh tới đây làm gì?”

"Anh chỉ là muốn biết, em rốt cuộc vì ai là từ bỏ anh?”

Tôi:...

Nhận thấy tôi khó xử, Phong Dương hôn nhẹ bên tai tôi: "Đều nghe theo em.”

Cái gì đến sẽ đến.

Nếu lựa Khương Duật chọn gõ cửa vào lúc này, hẳn là hắn đã nghe được gì đó.

Tôi nhanh chóng mặc quần áo vào.

Phong Dương đi ra mở cửa.

Cửa vừa mở, Khương Duật nhìn thấy một người đàn ông, trong chớp mắt đôi mắt đỏ ngầu, lập tức đ.ấ.m Phong Dương!

 

Bình luận

4 bình luận

  • Truyện hay quá sốp ui, mạch truyện nhẹ nhàng đáng iu (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)(⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)

    Cachuacuaanh 2 tuần trước · Trả lời

    • Hay quá

      Suadautay 2 tuần trước · Trả lời

      • Từ vợ chưa cưới thành bà cố tổ của Duật luôn. Truyện hay

        Ký ức 2 tuần trước · Trả lời

        • Hóa ra thần linh cũng cô đơn. May mắn, cuối cùng 2 người cũng về được bên nhau.

          Nhân Trí 2 tuần trước · Trả lời

      Loading...