Lâm Uyên Hoà Húc - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-07 02:42:27
Lượt xem: 990

Tiến vào, là một thế giới mờ ảo mơ màng, một thế giới sương khói lượn lờ, ai ở bên bờ nghịch nước, tiếng nước róc rách.

 

Cửa sổ đối diện cửa, cửa vừa mở, gió lạnh từ bốn phương tám hướng gào thét thổi vào, lụa mỏng màu trắng trùng trùng điệp điệp, thổi tung như sóng nước, An trạng nguyên xua khói, đẩy lụa trắng tiến vào, nhìn thấy Trưởng công chúa.

 

Trưởng công chúa đang tắm.

 

Sống lưng nàng trần trụi, làn nước m.ô.n.g lung che đậy nửa bộ ngực mềm mại. Nhìn không rõ, chỉ là gợn sóng dập dềnh, liên tục chuyển động dưới mặt nước, lung linh giống như ánh trăng tròn được đặt trong bóng mây.

 

Trưởng công  chúa khoanh tay trên mép thùng, tựa cằm lên tay, một đôi mắt m.ô.n.g lung, yên lặng nhìn An trạng nguyên tiến vào, không cười, cũng không nói chuyện.

 

Hắn giống như một tia nắng mặt trời, xông vào, xua tan sương khói.

 

An trạng nguyên đứng ở đó, như chim nhạn bị tên bắn, cá bị móc câu, hắn không nói được nửa lời, đầu óc ong ong.

 

Muốn đợi vị An trạng nguyên này nói chuyện, chắc nước cũng lạnh ngắt rồi.

 

Trưởng công chúa cuối cùng cũng lên tiếng trước.

 

"Đồ ngốc."

 

An trạng nguyên bị sét đánh bây giờ mới chậm rãi tỉnh táo lại.

 

Hắn nhanh chóng quay người lại, nhắm mắt, tim đập như trống đánh, rung động đến ù cả tai, điên mất thôi.

 

Nhưng vẫn nghe rõ, trưởng công chúa từ dưới nước đứng dậy, tiếng nước rào rào, thậm chí còn có một chút, bắn lên mu bàn tay hắn.

 

Đó là nước làm bỏng người.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

 

Lại là tiếng mặc xiêm y ma sát vào nhau, An trạng nguyên khống chế bản thân không nghĩ nữa, nhưng trăng tròn trong ánh nước, đôi mắt dưới hơi nước, đều đang nhìn hắn.

 

Hắn nỗ lực ngăn chặn những hình ảnh hoạt sắc sinh hương kia, trong lòng thầm niệm:

 

"Muốn trị nước thì phải trị gia, muốn trị gia thì phải tu thân, muốn tu thân thì phải tu tâm, muốn tu tâm......"

 

"An trạng nguyên..........đưa áo ngoài cho ta."

 

Áo ngoài cửa nàng, treo ở trước mặt hắn.

 

Hắn làm sao còn nhớ nổi lời dạy trong sách nữa, liền nghe lời nàng, đi tới lấy xuống.

 

Mùi hương lợn lờ, không cho phân bua, lập tức bao vây lấy hắn.

 

Hắn nhắm mắt lại, không dám xoay người, lùi về phía trưởng công chúa, tính nhẩm không sai biệt lắm, liền đưa qua.

 

Trưởng công chúa ở phía sau hắn khẽ bật cười, nhận lấy.

 

Nàng vừa mặc y phục, vừa nói với hắn: "An trạng nguyên, ngài nóng à?"

 

An trạng nguyên lắc đầu, lắc như trống bỏi vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lam-uyen-hoa-huc/chuong-12.html.]

 

Trưởng công chúa lại thấp giọng nói: "Nhưng đầu ngón tay của ngài, rất nóng."

 

An trạng nguyên không biết nên nói gì.

 

Trưởng công chúa lại hỏi: "Ngài tới đây làm gì?"

 

Trưởng công chúa biết rõ còn hỏi, nhưng An trạng nguyên đâu biết, còn thật thà trả lời nàng: "Nam Phong Biệt Uyển kinh doanh bất hợp pháp, thần tới để điều tra, sau này người đừng tới đây nữa, nơi này không tốt."

 

Trưởng công chúa mặc đồ xong, thong thả bước tới trước mặt hắn, mới nhìn thấy hắn vẫn đang nhắm mắt.

 

Đúng là tên ngốc.

 

Nàng kéo cái tay che mắt của hắn xuống.

 

Hỏi: "Kinh doanh bất hợp pháp cái gì, An trạng nguyên, nói nghe xem."

 

Điều này làm khó An trạng nguyên rồi, hắn chỉ đành lúng túng nói: "Người không biết thì tốt, nói tóm lại, đừng tới nữa, được không?"

 

Trưởng công chúa suýt chút nữa bật cười thành tiếng, hắn vẫn tưởng rằng nàng là cô nương tốt băng thanh ngọc khiết.

 

Chốn tiêu hồn này là do nàng một tay tạo nên, nàng có thể không tới sao?

 

Nhưng nàng vẫn muốn trêu hắn, hiếm khi gặp được tên nhóc kỳ quái như này.

 

"Nếu ngài không nói, thì ta cứ tới, còn nếu ngài nói cho ta, ta biết chỗ có hại, sẽ không tới nữa, được không? An trạng nguyên?"

 

Nàng cũng học nói được không với An trạng nguyên.

 

An trạng nguyên cau mày, đắn đo hồi lâu: "Đây là nơi lừa tiền, khắp nơi đều là kẻ lừa đảo."

 

Trưởng công chúa suy nghĩ, An trạng nguyên cũng không phải ngốc hoàn toàn, nàng khẽ ồ một tiếng, lại hỏi: "Vậy xử lý thế nào?"

 

An trạng nguyên nói: "Niêm phong, giam giữ, tài sản sung công."

 

Trưởng công chúa phủi phủi xiêm y, không lên tiếng, chậm rãi đi ra ngoài.

 

Trưởng công chúa giận rồi?

 

Hắn vội vàng chạy tới, kéo nàng: "Sao vậy?"

 

Trưởng công chúa cười duyên nói: "An trạng nguyên, nơi này, là ta mở."

 

An trạng nguyên cau chặt mày, hắn vẫn nghĩ nàng đang nói giỡn.

 

Nhưng trưởng công chúa tiếp tục cười nói: "An trạng nguyên, ngài muốn làm kẻ địch của ta sao? Hay là làm bạn?"

 

Đôi mắt sáng ngời của nàng chăm chú nhìn hắn, An trạng nguyên không nói ra lời.

 

Trưởng công chúa khẽ cười một tiếng, phảng phất như đang cười chính mình, cũng dường như đang cười hắn: "Ta đã từng nói, ngài không hề biết về ta, An trạng nguyên, chúng ta, vẫn nên là địch đi."

Bình luận

36 bình luận

  • tình yêu của Quý Lâm Uyên sâu đậm thật, nhưng cũng có thể đó chỉ là chấp niệm mối tình niên thiếu của riêng hắn, vì hắn vẫn luôn nhớ thương Thẩm Gia Ý năm 16 tuổi, còn An Hòa Húc lại yêu nàng của hiện tại, 1 người con gái tiếng xấu quanh mình, hắn vẫn yêu. Như thế đã đủ thấy sự khác biệt về tình yêu của 2 người. Nếu QLU sinh ra trong 1 gia đình khác, hắn có thể đạt được ước mơ cùng TGY con đàn cháu đống, phu thê bạc đầu; chỉ tiếc giữa 2 người hiểu lầm chồng chất, là tình yêu độc hại; 1 người dịu dàng như ngọc, đầy bao dung như AHH mới có thể cảm hóa được 1 TGY mất niềm tin vào mọi thứ

    Nhã Cầm 1 tuần trước · Trả lời

    • Truyện hơi buồn nhe mà kết nó cứ sao sao á thấy hơi tội cho Quý Lâm Uyên nếu ah sinh ra xong 1 gia đình khác thì ah đã đc hạnh phúc r^^

      Zynguyen 3 tuần trước · Trả lời

      • Truyện rất hay. Hầu như cuộc sống ai cũng vậy có tình đầu khắc cốt ghi tâm nhưng k đến với nhau mà sẽ lấy người khác. Rất thích nam 9 thâm tình, chung thuỷ, ngọt ngào. Nam phụ đoạn cuối chắc quyết định buông tay nên ở lại ko ra nữa nhỉ? Nhưng hơi ko logic vì ông đó coi quyền lực và gia tộc cao hơn tình yêu thế mà dám bỏ à?

        Bom 3 tuần trước · Trả lời

        • Cảm ơn ng dịch chuyện. Cảm ơn nàng. Chuyện hay ghê

          Miu 4 tuần trước · Trả lời

        • Cảm ơn editor đã gắng sức dịch 54 chương truyện, up truyện toàn lúc đêm khuya rạng sáng, iuuuu 😆 Truyện mở đầu ấn tượng, thu hút, có điều kết hơi nhanh. Mình cứ mong cái kết là Lâm Uyên xây dựng được đủ lực lượng để tự mình bảo vệ được trưởng công chúa, rồi 2 ng hiểu rõ tình cảm của nhau rồi về với nhau huhu

          Hamie 4 tuần trước · Trả lời

          • Thui Uyên tâm cơ thủ đoạn lắm, về với Húc được chiều hơn cả vong không thích thì thôi 😁😁

            Tiểu Lạc Lạc 4 tuần trước · Trả lời

        • Lâm Uyên chấp niệm quá sâu. Công chúa tổn thương quá nhiều. Đúng là chỉ có An Hòa Húc mới chữa khỏi vết thương của Công chúa. Có điều cái kết hơi nhanh nha, tác giả chắc bị dí nè đúng hông ???

          Nguyễn Thị Trang 1 tháng trước · Trả lời

        • Ban đầu cứ tưởng An Hòa Húc sẽ tử trận. Lâm Uyên vì thấy Gia Ý đau khổ vì người khác nên dần dần cũng buông bỏ. Gia Ý cố gắng hạ sinh đứa con, sau đó đau khổ tột độ mà qua đời. Lâm Uyên một mình nuôi con của Gia Ý và con của hắn, đưa đệ đệ A Hiên của cô ấy lên làm vua, lui về quê ẩn dật, nuôi nấng 2 đứa nhỏ. Không ngờ kết cục hoàn toàn ngược lại

          Annie 1 tháng trước · Trả lời

        • Truyện rất hay mà kết hơi cụt. Cảm ơn nhà dịch nhiều 😀

          anna12 1 tháng trước · Trả lời

        • Ủa tác giả?? Kết thúc truyện như vậy làm tan nát cõi lòng lắm 🥹

          Ly 1 tháng trước · Trả lời

        • Thực sắc tính dã

          daot1444 1 tháng trước · Trả lời

          Loading...