Chạm để tắt
Chạm để tắt

LẠI ĐÂY, ANH CHO EM ĂN - C19

Cập nhật lúc: 2024-08-11 21:22:49
Lượt xem: 1,078

2.

 

Bạc Nghiễn sau lần đó liền nhớ mãi không quên.

 

Mỗi ngày đều cầm vài quyển sách lật qua lật lại, cố gắng chứng minh mình vô tội.

 

“Anh đọc sách có viết, bản thể của mị ma có tác dụng mê hoặc. Cho nên lần trước là anh bị em mê hoặc, em không tin lại biến một lần nữa, anh sẽ không xuống tay với em.”

 

Tôi không nói gì nhìn Bạc Nghiễn: "Anh cho rằng em là kẻ ngốc đấy à?"

 

Bạc Nghiễn nhiều lần cam đoan với tôi, đó vốn không phải là bản tính của anh ấy.

 

Vậy để tôi biến lại một lần nữa.

 

Năm phút sau.

 

“Bạc Nghiễn, anh trả quần áo cho em! Anh đừng tới đây!”

 

“Thật đáng yêu, ép chếc anh rồi. Hi hi, tới đây.”

 

……

 

Bạc Nghiễn lạnh lùng uống nước.

 

“Em đây là cắt nối ghép lại rồi, anh sẽ không biến thái như vậy.”

 

May mà tôi đã quay video.

 

“Đây là bản quay một lần.”

 

Tôi lấy cốc nước của Bạc Nghiễn, nằm sấp lên người anh ấy, nhìn chằm chằm vào mắt anh.

 

"Anh đang giả vờ hay là thật sự quên rồi? Anh không có ấn tượng gì à?"

 

Bạc Nghiễn nuốt xuống ngụm nước trong miệng.

 

“Anh chỉ mơ thấy có một con mèo nhỏ rất thích anh.”

 

“Vậy anh đã làm gì với con mèo nhỏ đấy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lai-day-anh-cho-em-an/c19.html.]

 

Bạc Nghiễn vô tội quay đầu nhìn tôi.

 

“Anh đang vuốt mèo.” 

 

Trả lời vô cùng trôi chảy.

 

Nhưng tôi đã gieo hạt giống của sự nghi ngờ.

 

Bạc Nghiễn thật sự quá khả nghi.

 

“Cục cưng, bản thể không cần tắm sao? Có phải cũng cần tắm một chút không?”

 

“Không cần anh quan tâm.”

 

"Khóa cửa hết pin rồi, có thể cho anh mượn đuôi không?"

 

“Có sạc dự phòng.”

 

Cuối cùng đến lúc ăn cơm tối, anh ấy lại bắt đầu văn thơ.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

“Thích là kiềm chế, yêu là càn rỡ.”

 

Lời này là nói như vậy sao?

 

“Bởi vì được chân chính yêu, cảm giác không yêu chênh lệch rất lớn.”

 

Tôi không muốn phản ứng với anh ấy.

 

“Trong hôn nhân giả điếc giả câm cũng là một loại bạo lực cực đoan.”

 

Tôi buông bát đũa: "Chúng ta còn chưa kết hôn.”

 

Bạc Nghiễn khép mười ngón tay lại, nghiêm mặt nhìn tôi.

 

“Có thể, anh đáp ứng lời cầu hôn của em.”

 

“???”

 

Loading...