Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kim Ngọc Mãn Đường - 5

Cập nhật lúc: 2024-09-03 15:20:07
Lượt xem: 131

A huynh nghe xong câu đó, mắt đỏ ngầu lên hét lớn: "Chúng mày dám!" 

 

Trời ơi, a huynh ngốc của ta, bọn chúng đã cố tình chặn đường thì còn cái gì là dám hay không dám chứ?

 

9

 

Trương Tam vừa đưa tay ra, ta liền lấy ra một gói bột ớt đã chuẩn bị sẵn từ trước và rắc thẳng vào mặt đối phương. Không khí nhanh chóng ngập tràn mùi cay nồng khiến người ta khó chịu. 

 

Hắn nắm lấy túi vải rồi lập tức nhảy lùi lại, bắt đầu đ.ấ.m đá loạn xạ.

 

"Hắt xì, hắt xì!"

 

Tiếng hắt xì liên tục vang lên từ đám đông. 

 

Nhân lúc hỗn loạn, ta nắm lấy tay a huynh rồi chạy thục mạng xuống chân núi. Nhưng chưa kịp chạy được mấy bước, ta đã va phải một đám trẻ con bịt mặt. 

 

Nhóm trẻ con này thoạt nhìn không chênh lệch tuổi tác là mấy, đứa nhỏ nhất chỉ tầm sáu, bảy tuổi. 

 

Đứa trẻ dẫn đầu kéo khăn che mặt xuống, chính là Lục Uyên. 

 

"Ôi trời, mùi gì mà cay xộc lên thế này?" 

 

Lục Uyên nhanh chóng bước lên phía trước, nhón chân ghé sát tai ta nói nhỏ. Lục Uyên tuy nhỏ hơn ta hai tuổi, nhưng giờ đã cao hơn ta một cái đầu. 

 

"Hãy nghĩ xem làm thế nào để chúng không phát hiện ra đêm nay có người nào đánh bọn họ, giờ chúng đang bị ớt cay làm mờ mắt, bị đánh cũng không biết ai đánh đâu!" 

 

Lục Uyên đỏ mặt quay người bỏ chạy. 

 

Xem ra sức mạnh của ớt thật sự rất lợi hại. Dùng chút tiền mua ít bột ớt này, cũng không uống công ta bán cái trâm cài tóc mà ta thích nhất. 

 

Ta kéo tay a huynh rồi chạy xuống núi, phía sau truyền đến tiếng la hét của nhóm Trương Tam.

 

"Ai da! Đứa nào đánh bố mày!"

 

10

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kim-ngoc-man-duong/5.html.]

 

Về đến nhà, sắc mặt a huynh vẫn còn tái nhợt, huynh ấy kéo ta vào phòng rồi khóa cửa lại:

 

"A Thanh, nói thật cho ta nghe, làm sao muội biết hôm nay Trương Tam sẽ tìm đến gây rắc rối?"

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Ta cắn môi, dò hỏi:

 

"Ca ca, ngươi đã từng nghe qua trọng sinh chưa?"

 

"Ngươi cẩn thận lời nói!"

 

Sắc mặt Tống Ngôn lập tức trở nên khó coi, đôi lông mày thanh tú nhíu lại:

 

"Đó là chuyện mê tín dị đoan! Con gái thứ của Huyện thừa Vương trước kia cũng từng nói nhảm về chuyện xuyên không, sau đó chẳng bao lâu liền nhảy giếng tự t.ử!"

 

Ta cúi đầu. Hoàng đế hiện tại rất căm ghét những chuyện thần quái, nếu việc trọng sinh bị lộ ra, không chỉ tính mạng của bản thân khó bảo toàn, mà còn liên lụy đến gia đình.

 

"Là như thế này, Lục Uyên đã nói cho muội biết. Lục Uyên đòi muội ba lượng bạc, nói là một đứa trẻ ăn xin dưới trướng hắn nghe lén được cuộc trò chuyện của Trương Tam và đồng bọn. 

 

Bọn chúng dự định hôm nay sẽ mai phục huynh, rồi đánh gãy hai tay để huynh không thể tham gia khoa cử nữa. 

 

Nghe nói Trương Tam đã nhận được một khoản tiền lớn từ một người giàu không rõ lai lịch để làm chuyện này!"

 

Nói xong ta có chút hối hận. 

 

Sắc mặt của Tống Ngôn lập tức trắng bệch, ngay cả môi cũng không còn chút máu.

 

Nếu như nói với huynh ấy, ta sợ y sẽ phân tâm khi đọc sách; nhưng không nói ra thì lại lo lắng huynh ấy không có phòng bị mà gặp nguy hiểm. 

 

Tất cả đều là lỗi của ta, dù có sống lại một đời cũng không biết phải làm thế nào để bảo vệ gia đình mình.

 

Ta vừa gấp vừa giận, nước mắt không ngừng rơi xuống.

11

 

Giang Uyển Như gặp được Tống Ngôn trong lễ hội Thất Tịch, khi đó ta cùng huynh ấy ra ngoài xem đèn lồng, vô tình gặp phải Giang Uyển Như đang bị đám trẻ con chế giễu. 

Loading...