"Kích Cỡ" Không Phải Điều Quan Trọng - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-02 18:13:00
Lượt xem: 4,144

16

Cuộc hội ngộ sau ba năm xa cách, không ai ngờ rằng tôi và Thời Diên lại nằm trên cùng một chiếc giường, cùng đắp chăn, cùng trò chuyện.

Không đúng, phải nói rằng giữa chúng tôi còn có hai chú chó chen ngang.

Dưới ánh đèn màu cam nhạt, hắn cụp mắt nhìn tôi chằm chằm.

Gò má ửng hồng, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng đan vào lòng bàn tay tôi.

"Hạ Hạ, chúng ngủ rồi chứ?"

Giọng nói khàn khàn trầm thấp, mang theo sự quyến rũ không nói nên lời.

Chỉ tiếc là tôi còn chưa kịp trả lời thì Thời Hạ Hạ đã ngẩng khuôn mặt ngái ngủ của một chú chó lên.

Rõ ràng là vừa mới nhắm mắt, lại bị tên Thời Diên này đánh thức.

Tôi nằm trong chăn không nhịn được cười trộm.

Còn Thời Diên thì tức giận nắm chặt eo tôi.

"Hừ, cây to thì cành lá xum xuê, chó lớn thì phải tách đàn, chúng đã ba tuổi rồi, nên để chúng ngủ riêng!"

Khoảnh khắc này, chúng tôi như đã quay ngược trở về ba năm trước.

Trong căn nhà thuê tối tăm, hắn ôm lấy tôi, ôm thật chặt.

Lưng tôi áp vào n.g.ự.c nóng bỏng của hắn, trong hơi thở toàn là mùi hương đặc biệt trên người hắn.

Tôi ngủ rất ngon.

Bởi vì tôi biết.

Chúng tôi không đơn giản chỉ là làm lành, sẽ không lần nữa đi vào vết xe đổ của năm đó.

Mà là lần rung động thứ hai, sau ba năm đằng đẵng.

17

Khi mở mắt ra lần nữa, bên cạnh tôi không có Thời Diên, không có Thời Hạ Hạ, cũng không có Phương Diên Diên.

Trong lòng tôi hoảng loạn không nói nên lời, chân trần chạy ra ngoài.

Chỉ thấy Thời Diên đeo một chiếc tạp dề màu hồng, đang bận rộn trong bếp.

Hình như anh đang nấu cháo, vì vô tình chạm tay vào bát cháo, nóng đến mức anh lập tức rụt tay về.

Đôi mắt dần phủ một lớp hơi nước nhưng khóe miệng lại không kìm được mà cong lên.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, may mà đây không phải là mơ.

Lúc này, Thời Diên cũng nhìn thấy tôi.

"Hạ Hạ, ăn cơm thôi!"

Ánh nắng buổi sáng chiếu lên khuôn mặt anh, tôi đột nhiên phát hiện ra, Thời Diên thế mà lại dịu dàng đến vậy.

Còn Thời Hạ Hạ lại tưởng là Thời Diên gọi nó, dẫn theo Phương Diên Diên, một lớn một nhỏ chạy về phía chúng tôi.

Chỉ nghe thấy Thời Diên trách móc tôi.

"Sao không đi dép vào, cẩn thận đừng để bị lạnh!"

Anh lại quay ngoắt đi, chạy vào phòng ngủ lấy dép cho tôi.

Thời Diên cầm lấy đôi dép, anh cẩn thận nâng bàn chân tôi lên, giúp tôi đi dép vào.

Như thể trong tay anh không phải là chân tôi, mà là một báu vật anh vô cùng trân quý.

Cuối cùng, nước mắt tôi cũng rơi xuống.

Tôi lớn lên ở cô nhi viện từ nhỏ, điều tôi học được nhiều nhất chính là yêu thương người khác, yêu thương những đứa em mới đến, yêu thương xã hội đã nuôi dưỡng tôi khôn lớn.

Nhưng ở bên Thời Diên, tôi lại được yêu thương.

Anh nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của tôi, cúi xuống bên tai tôi nghiêm túc nói.

"Phương Giác Hạ, em không cần phải làm gì cả, chỉ cần ngoan ngoãn đứng yên là được, vì những chuyện còn lại đều có anh lo rồi."

18

Tôi muốn bắt xe về công ty nhưng Thời Diên không chịu.

Quả nhiên, chuyện tôi lo lắng nhất đã xảy ra.

Chúng tôi vừa đến công ty, đã bị các phóng viên như bão táp mưa sa mà vây kín.

Phương Diên Diên và Thời Hạ Hạ đã quen với cảnh này, cả hai đều nở nụ cười chuyên nghiệp, còn đưa chân ra bắt tay với các phóng viên.

Ngay cả Thời Diên bên cạnh cũng vô cùng bình tĩnh.

Dường như chỉ có mình tôi là hoảng loạn.

"Cô Phương, thầy Thời, xin hỏi hai người có phải đã tái hợp rồi không?

"Có tin đồn rằng tối qua hai người cùng dắt hai chú chó vào một khu chung cư, xin hỏi có đúng hay không?

"Hai người đặt tên cho chó của mình theo tên của đối phương, có ý nghĩa liên quan đến kỷ niệm đặc biệt nào không?"

Các phóng viên liên tục đặt câu hỏi, trong lòng tôi cũng liên tục bịa ra từng lời nói dối.

Tôi không sao cả, chỉ là Thời Diên hiện tại đã là đỉnh lưu, tôi không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến lượng lớn người hâm mộ nữ của anh.

Tôi ngập ngừng trao đổi ánh mắt với anh, sau đó đón lấy micro mà phóng viên đưa tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kich-co-khong-phai-dieu-quan-trong/chuong-8.html.]

"Thực ra... Tôi và Thời Diên chỉ là bạn bè bình..."

Đáng tiếc, lời nói còn chưa dứt, đã bị Thời Diên cắt ngang.

"Cô Phương, nhiều năm như vậy rồi, em vẫn không định cho tôi một danh phận sao?"

Anh đột nhiên nhìn tôi, ánh mắt nồng nhiệt mang theo sự dò hỏi.

Xung quanh im lặng, dường như tất cả mọi người đều đang chờ câu trả lời của tôi.

Trái tim tôi đập thình thịch không kiểm soát được.

Ngay giây tiếp theo, tôi chủ động nắm lấy tay anh.

Dưới nụ cười dần nở rộ trên môi anh, tôi trịnh trọng giới thiệu với các phóng viên.

"Đúng vậy, đây là người bạn trai đã bên nhau tám năm của tôi, Thời Diên."

19

Ngay khi mối quan hệ của tôi và Thời Diên được công khai, nó đã ngay lập tức leo lên đầu bảng hot search.

[Thời Diên - Phương Giác Hạ yêu nhau tám năm.]

[Ước mơ về một gia đình bốn người của cư dân mạng cuối cùng đã thành hiện thực.]

[Cặp đôi kiểu mẫu của làng giải trí Phương Giác Hạ - Thời Diên.]

Tôi vốn nghĩ rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Thời Diên nhưng không ngờ lại vô tình xây dựng cho anh hình tượng người bạn trai chung thủy mẫu mực.

Thậm chí còn giúp tôi thu về hơn 500.000 người hâm mộ.

[Chị Phương ngược đãi chó rồi, có bạn trai chung thủy như Thời Diên, không đúng, đến cả chó mà cũng có bạn trai !]

[Thích cặp đôi này lắm, không scandal, không chiêu trò, chuyên tâm làm việc, chuyên tâm yêu đương!

[Chị Phương ơi, bao giờ thì tổ chức đám cưới, tiện thể tổ chức luôn cho cả Phương Diên Diên và Thời Hạ Hạ đi, tôi sẽ mừng hai phần tiền!]

Trong thời gian ngắn, tôi trở thành đối tượng được công ty chuyên tâm bồi dưỡng.

Kịch bản, chương trình tạp kỹ, lời mời từ các đoàn làm phim nhiều vô số kể.

Ngay cả chị Lưu cũng được đặc cách thăng chức thành người quản lý cao cấp.

Chỉ là trong số rất nhiều lời mời, tôi đã vô số lần dặn dò chị Lưu.

"Chương trình tạp kỹ và quảng cáo đúng là kiếm tiền nhanh thật nhưng em vẫn là một diễn viên, em hy vọng mọi người có thể nhớ đến tên em vì diễn xuất của em, chỉ có như vậy thì chặng đường của em mới lâu bền được."

Chúng tôi chọn kịch bản cẩn thận hơn, dù chỉ là một vai phụ có rất ít đất diễn.

Chỉ cần xây dựng hình tượng nhân vật tốt, có thể rèn luyện kỹ năng diễn xuất thì tôi chắc chắn sẽ nhận.

Vì vậy, trong vài tháng tiếp theo, tôi hầu như không có thời gian nghỉ ngơi.

Thời Diên không bao giờ phàn nàn, chỉ âm thầm từ chối rất nhiều công việc.

Ban ngày như một trợ lý lo liệu cuộc sống cho tôi, ngoài ra, anh còn toàn quyền chăm sóc hai chú chó.

Thậm chí còn thức đêm để cùng tôi luyện thoại, tập diễn.

Tôi hỏi anh, nếu mất đi vị trí đỉnh lưu thì anh có hối hận không.

Anh nói, đó chỉ là quá trình, giờ đây, anh đã chờ được kết quả mà mình mong đợi từ lâu.

Con đường trong giới giải trí của phụ nữ vốn đã khó khăn hơn, anh hy vọng mọi nỗ lực của tôi sẽ không uổng phí và anh tin chắc rằng tôi sẽ có một vị trí xứng đáng trong giới diễn xuất.

Còn anh, sẽ làm hậu phương vững chắc nhất cho tôi.

20

Một năm sau, tôi đã không phụ sự kỳ vọng và giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Kim Mã.

Cũng vào ngày này, chúng tôi đã tổ chức một đám cưới hoành tráng với sự chúc phúc của toàn cộng đồng mạng.

Tôi và Thời Diên.

Phương Diên Diên và Thời Hạ Hạ.

Mặc dù ngoại hình không cân xứng, giống loài khác nhau.

Nhưng điều này cũng đâu có gì khác biệt so với chiều cao, tính cách, vùng miền khác nhau của con người? Tuổi thọ ngắn ngủi mười mấy năm, chỉ cần chúng thích là được.

21

Sau khi kết hôn, Thời Diên càng đối xử với tôi chu đáo hơn.

Ngay cả Phương Diên Diên, một cô nhóc, cũng được anh nuôi đến béo tốt.

Cho đến sau này, tôi mới phát hiện ra, Phương Diên Diên đã mang thai.

Vài tháng sau, Phương Diên Diên sinh được bốn chú chó con.

Chúng rất đáng yêu, chỉ là càng lớn càng có ngoại hình kỳ lạ.

Ngoại hình giống mẹ, chỉ mới bảy tháng đã nặng tới sáu mươi cân.

Nhưng bộ lông lại giống bố, màu trắng tuyết hơi xoăn xoăn.

Tôi và Thời Diên vô cùng kinh ngạc.

"Có phải đây là giống chó mới, giống gấu vàng không?"

Thời Diên vừa chê chúng xấu xí nhưng ngay giây tiếp theo lại khoe khoang chúng trên livestream.

"Cả nhà ơi, ai hiểu được cảm giác này không! Tôi và Hạ Hạ đã lên chức ông bà rồi đó!"

Bình luận

7 bình luận

Loading...