Chạm để tắt
Chạm để tắt

KHƯƠNG THƯ - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-08-07 13:07:26
Lượt xem: 6,814

Trong lòng Hoàng thượng không vui, có thể nghĩ: Quý phi sinh được ba người con trai, người nào cũng có thể lấy lòng Hoàng thượng, hơn nữa Quý phi lại là người hiền lành đức độ, không ngừng nhận được sủng ái.

 

Đều là những người cũ ở nơi trước khi Hoàng thượng đăng cơ, Hoàng hậu cố ý giày vò người nhà mẹ đẻ của Quý phi, không cho Quý phi thể diện, trong lòng Hoàng thượng, bà ta là người hẹp hòi và cay nghiệt, thực sự không xứng ngồi ở vị trí đứng đầu Lục cung.

 

Những bất mãn này không phải bây giờ mới có.

 

Vạn Công công dẫn người đến Phật đường nhỏ để tìm hầu bao. Chẳng mấy chốc hắn ta đã bước ra, dâng một chiếc hầu bao đã bị hư hỏng cho Hoàng thượng.

 

Hầu bao đã bị kéo rách.

 

Hoàng thượng nhìn thấy, lập tức mắng công chúa ngang ngược: "Nào có nửa phần uy nghi của một công chúa chứ?"

 

Vạn Công công lại lấy ra một vật khác.

 

Không chỉ Hoàng thượng mà mọi người đều thay đổi sắc mặt.

 

6.

Ta bị tống vào ngục giam.

 

Chớp mắt, ba tháng đã trôi qua.

 

Vết sẹo trên mu bàn tay ta đã lành từ lâu.

 

Trong ba tháng qua, ta cũng không phải chịu đựng quá nhiều khổ cực, mọi chuyện nhẹ nhàng hơn so với dự đoán rất nhiều.

 

Trong Phật đường nhỏ của Hoàng hậu phát hiện một hình nộm.

 

Thứ đồ này luôn là vật bị cấm trong cung.

 

Cảnh tượng lúc đó vô cùng hỗn loạn, Hoàng hậu đay nghiến do ta đem vào.

 

Trong lúc rối bời, ta nhìn sắc mặt Hoàng thượng, biết rõ ngài vốn không tin.

 

Đúng là do ta mang nó vào.

 

Những năm qua ta đã làm rất nhiều chuyện. Ta biết chỗ dựa phía sau Ngô thị và cũng đã nghe ngón về ngày sinh của Hoàng thượng.

 

Không mấy dễ dàng.

 

May mà tiền có thể sai khiến quỷ thần, tiền tài của đả động được người của Khâm Thiên Giám.

 

Vì thế lần này vào cung, ta đã mặc quần áo thật dày và giấu một hình nộm trù ếm quanh hông.

 

Ta suy diễn, khi ta và Thái phu nhân vào cung, Nghiêm Quý phi nhất định sẽ dẫn bọn ta đến hành lễ với Hoàng hậu ngay lúc bọn ta vừa vào cung hoặc khi bọn ta rời đi theo quy tắc trong cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khuong-thu/chuong-12.html.]

 

Ta có thể lợi dụng lúc người khác không chú ý, đặt hình nộm này trong cung của Hoàng hậu.

 

Ở trong cung, ai dính dáng tới hình nộm sẽ chết, không cần có bằng chứng xác thực. Nó còn khủng khiếp hơn cả bệnh dịch, vô tình dính phải một chút sẽ là họa lớn tày trời.

 

Nghiêm Quý phi có ba con trai, bà ấy sẽ không quá thê thảm, Nghiêm gia có thực lực, cũng có thể thoát thân, còn nhân cơ hội cắn c.h.ế.t Hoàng hậu.

 

Chỉ có ta sẽ không may mắn cho lắm.

 

Tuy nhiên chuyện này tuyệt đối không rơi vào đầu ta.

 

Ta là con gái của một gia đình bình thường, tuổi còn nhỏ, vừa mới gả làm thê tử của người ta, lần đầu tiến cung. Tất cả những điều này cộng lại khiến ta trông vô cùng yếu đuối.

 

Cho dù tra ra ta có chút tiền tài và công việc làm ăn, ai có thể ngờ ta to gan như vậy?

 

Dưới quyền lực của nhà vua, tiền bạc không có nhiều tác dụng, chỉ quyền lực mới có.

 

Chưa kể Hoàng thượng vẫn còn khỏe mạnh, dù ngài già đến đầu óc không còn minh mẫn, ngài cũng sẽ không tin một nữ tử thấp bé như ta lại dám làm ra chuyện lớn như vậy.

 

Khi vừa tiến vào ngục giam, ta từng bị tra tấn hai lần.

 

Lần đầu tiên bị đánh tương đối nặng, ta khóc rất nhiều, không nói được lời nào.

 

Lần thứ hai, ta gặp may.

 

Nghiêm Toản bảo ta nói dối mang thai để giữ mạng. Nhưng ta không ngờ rằng mình thực sự có thai.

 

Nếu ta sinh non trong ngục, nhất định sẽ được báo.

 

Đêm đó, cai ngục bưng thuốc đến cho ta.

 

Khi đó ta lập tức biết, chuyện của ta đã kết thúc, ta có thể sống sót.

 

Uống ba ngày thuốc trong ngục để hết vết bầm đỏ.

 

Sau đó không còn phiên thẩm vấn nào nữa.

 

Có điều vụ án hình nộm vẫn chưa kết thúc, nên ta không thể rời khỏi ngục giam.

 

Để tránh bị nghi ngờ, người của Nghiêm gia càng không thể viếng thăm.

 

Mùa đông quá rét giá, ban đêm cai ngục bí mật nhét chăn bông vào giường cho ta.

 

Nghiêm gia không hề từ bỏ ta, họ vẫn đang tìm mọi cách để chăm sóc ta.

Loading...