Chạm để tắt
Chạm để tắt

Không phải chàng - 1

Cập nhật lúc: 2024-08-21 17:24:52
Lượt xem: 299

Đệ đệ của cặp song sinh Lưu phủ đã thay thế ca ca mình và trở thành phò mã của ta.

 

Sau khi thành hôn, hắn rất lạnh lùng với ta, thậm chí còn chế nhạo ta: "Dù sao khuôn mặt cũng giống nhau, là ta thì cũng được đúng không?"

 

Sau này khi ta trở thành Nữ hoàng, đưa người mới vào cung, hắn lại hỏi: "Dù sao khuôn mặt cũng giống nhau, tại sao không thể là ta?"

 

1

 

Đại lao tối tăm ẩm ướt, quanh năm không có ánh sáng chiếu vào, thỉnh thoảng có vài giọt nước nhỏ xuống nhưng ta không rõ đó là m.á.u hay nước. Ta bước đến cửa buồng giam nơi Lưu Như Ngọc ở đó và nhìn xuống.

 

"Ngươi có muốn sống không?"

 

Với tư cách là phò mã, hắn đã dẫn người tấn công hoàng cung, chỉ riêng tội lỗi này thôi cũng đủ để ta c..hặt hắn thành trăm mảnh.

 

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn ta bằng ánh mắt sắc bén, không rõ trong lòng tràn đầy hận ý hay không cam lòng: "Chuyện đã đến nước này, ngươi vẫn sẽ để ta sống chứ?"

 

Hắn đã bị tra tấn trong đại lao, toàn thân dày đặc những vết thương đẫm máu, nhưng khuôn mặt không hề bị tổn thương.

 

Ta ra lệnh cho người mở cửa phòng giam, bước tới, khom lưng vuốt ve khuôn mặt giống hệt ca ca của hắn.

 

"Đương nhiên, nếu ngươi muốn sống sót, hãy để ca ca Lưu Như Hoài của ngươi vào cung cùng ta."

 

2

 

Nếu Lưu Như Ngọc thông minh hơn thì nên nắm bắt cơ hội mà ta đã trao cho hắn. Thật tệ là hắn đã không làm thế.

 

Trong lúc ta đang bận giám sát việc xây dựng cung điện cho Lưu Như Hoài thì có tin tức từ đại lao truyền đến… Lưu Như Ngọc sắp c..hết vì bệnh tật.

 

Khi ta cùng các thái y đến đó, hắn trông như một con thú sắp c..hết, bám vào một góc và không cho ai đến gần. Gò má của hắn cực gầy, hốc mắt trũng sâu, toàn bộ khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy.

 

Ta quay lưng lại nói với cung nhân và bảo thái y để lại bát thuốc cho ta. Những người khác không dám tiếp cận Lưu Như Ngọc chỉ vì đôi mắt giống sói của hắn, nhưng ta không hề sợ hãi, ta nhét thuốc vào miệng Lưu Như Ngọc.

 

Hắn nghiến răng dùng tay cáu véo ta. Ta thờ ơ không buông hắn ra cho đến khi khi hết bát thuốc.Ta xắn tay áo lên, nhìn thấy vết màu tím trên đó, cúi đầu cười khẩy.

 

"Lưu Như Ngọc, ngươi thật sự đã bị bệnh đến không còn sức lực, ngươi chỉ là một con hổ giấy mà thôi. Nếu ngươi còn muốn báo thù thì hãy về nhà sớm để vết thương bình phục, lên kế hoạch phản công để ta không dễ dàng đánh bại. Ta sẽ đợi ngươi."

 

3

 

Sau nhiều năm chung sống như phu thê, ta biết rõ nhất điểm yếu của Lưu Như Ngọc là không chịu thừa nhận thất bại. Hắn luôn ương bướng chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-phai-chang/1.html.]

Đêm hôm đó, hắn quả thực đã nguyện ý nghe lời, còn cùng Lưu gia trao đổi thư từ. Không lâu sau, thư hồi âm thông báo việc Lưu Như Hoài sẵn lòng vào cung được chuyển đến cho ta.

 

Lưu Như Hoài là ca ca song sinh của phò mã. Huynh đệ họ như nước với lửa, kể cả tính cách cũng vậy. Lưu Như Hoài hiền lành, dịu dàng như gió xuân, như trăng sáng và rất ân cần, còn Lưu Như Ngọc sinh ra đã có tính khí thất thường và lúc nào cũng nhe răng cười toe toét.

 

Nếu Lưu Như Ngọc không can thiệp thì phò mã của ta lẽ ra phải là ca ca của hắn.

 

4

 

Khi ta còn là công chúa Trường Bình, phụ hoàng đã hỏi ta có thích ai trong hay ngoài triều đình không. Ta nói với người rằng đại lang của Lưu gia là tốt nhất.

 

Phụ hoàng ngay lập tức hạ thánh chỉ về cuộc hôn nhân giữa ta và Lưu Như Hoài.

 

Khi còn nhỏ, chúng ta cùng nghe thái phó giảng bài, cùng nhau học bài, cùng nhau trốn đi bắt dế. Lúc đó Lưu Như Hoài còn chưa cao bằng cây gậy, hắn là đậu lùn, suốt ngày theo ta từng bước một.

 

Ta nói hắn trông giống củ khoai tây, hắn không tức giận; ta nói hắn trông giống một viên sỏi, hắn không tức giận; ta nói hắn đẹp hơn quý phi nương nương, hắn cũng không tức giận.

 

"Lưu Như Hoài, sao ngươi không tức giận?"

 

Đôi mắt tròn xoe của hắn trợn ngược, cười nhiều đến mức lộ ra cả chiếc răng sún.

 

"Ta sẽ tức giận."

 

"Thật sao? Làm thế nào để ngươi tức giận?"

 

Ta vô cùng tò mò, trên đời này có thứ gì có thể khiến Lưu Như Hoài tức giận sao?

 

Lưu Như Hoài cẩn thận đưa một ngọc bội vào tay ta.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

“Khi công chúa thích người khác hơn ta, ta sẽ âm thầm tức giận.”

 

5

 

Nhưng họ đều là những kẻ nói dối.

 

Lưu Như Hoài nói thích ta nhưng lại đẩy ta về phía đệ đệ của hắn. Lưu Như Ngọc rõ ràng không thích ta nhưng hắn vẫn giả làm ca ca của mình để cưới ta.

 

Trong đêm tân hôn, ta không hề nhận ra người trước mặt không phải là Lưu Như Hoài mà ta hằng mong ước. Bởi vì từ khi đại lang của Lưu phủ nghỉ học một thời gian vì bệnh tật, ta chưa bao giờ gặp lại hắn nữa.

 

Lưu Như Hoài báo tin cho ta trong một bức thư, nói rằng bây giờ nam nữ có sự khác biệt, vì thanh danh của ta, tốt hơn hết chỉ nên giao tiếp qua thư từ.

 

Loading...